Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 565
Cập nhật lúc: 2025-12-17 17:26:50
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“ mà em cũng vì sung sướng nhất thời, mà là vì con trai của em. Cuộc sống ở nông thôn khác biệt như trời với đất với cuộc sống ở thành phố, em cũng thể để con trai của em cũng tệ hại như cha của nó .”
Cuối cùng còn bổ sung thêm một câu giải thích, điều Diệp Ninh cảm nhận một ít vui mừng.
“Em cũng là tệ hại lắm ?”
Diệp Đống chột gãi đầu: “Chị.”
Diệp Ninh bình tĩnh : “Lúc chị , phụng dưỡng cha là nghĩa vụ của chị, nhưng chị sẽ nuôi em trai. Nếu em thật sự nghĩ như thế, thật sự con trai em thể sinh sống hơn thì tay hàm .”
Sau khi xong những lời của cô, tâm trạng hưng phấn suốt cả ngày của Diệp Đống dần dần bình phục .
Sau khi Diệp Ninh trở thành ngôi ca nhạc nhà nhà đều , đúng là mấy ngày nay bắt đầu chút chảnh chọe .
Những lời nhắc nhở của Diệp Ninh một việc, chị của cũng sẽ chu cấp cho tất cả những gì .
“Chị, em chắc chắn sẽ cố gắng, nhưng mà chị thể giúp em ?”
Cậu cẩn thận cầu xin.
Diệp Ninh nhướng mày: “Giúp kiểu gì?”
“Em ở kinh thành, cũng tự lực cánh sinh, nhưng mà ở chỗ trời xa đất lạ, chị thể tìm công việc giúp em ?” Hiển nhiên Diệp Đống hạ quyết tâm .
Diệp Ninh cũng lập tức đồng ý với yêu cầu của ngay, tìm cho một công việc dễ, nhưng mà thể yên quyết tâm việc thì khó.
Mộng Vân Thường
Huống chi trọng tâm cuộc sống của cô và Cố Phong cũng ở nơi , chờ đến khi tình hình của Cố Phong chuyển biến xuất viện là sẽ về quân khu ngay.
Không cô, rốt cuộc thì Diệp Đống thể chăm sóc cho một gia đình ở nơi , việc còn cần kiểm chứng.
“Đầu tiên em hỏi ý kiến của cha , thể miễn cưỡng bọn họ. Tiếp theo em giải quyết sự việc mấy ngày , đó chúng bàn tiếp về chuyện .”
Đây là yêu cầu và bài kiểm tra cô đưa cho Diệp Đống.
Quả nhiên Diệp Đống lập tức héo ngay, thì lòng tin thể dụ cha chuyển nhà đến kinh thành ở đó, nhưng mà giải quyết sự kiện như thế nào.
Bệnh viện.
Đêm khuya tĩnh lặng.
Cố Phong đang ngủ say đột nhiên cảm giác hình như đang giường bệnh, lập tức mở bừng mắt.
Bóng dáng của Ngô Hàm Nhu xuất hiện trong tầm mắt của , giật hết hồn.
Hiện tại gần sáng , tất cả gần như đều nghỉ ngơi, tự nhiên lòi một , cho dù là ai thì cũng đều sẽ giật .
Cố Phong phản ứng , ngoại trừ cạn lời thì vẫn cứ là cạn lời.
Buổi sáng cũng quá rõ ràng , mà bây giờ cô xuất hiện nữa?!
Thấy Cố Phong tỉnh , tiếp theo đó Ngô Hàm Nhu một hành động khiến vô cùng kinh ngạc.
Cô rằng bắt đầu cởi quần áo .
Cố Phong ngơ ngác hai giây, hai giây , trong mắt lộ vẻ âm u.
“Cô đang cái gì đó?”
Anh sắc bén quát to.
Ngô Hàm Nhu vô cùng bình tĩnh : “ trở thành phụ nữ của .”
Khi cô cởi áo ngoài , để lộ áo n.g.ự.c ở bên trong, Cố Phong như phát điên.
“Dừng ! Ngô Hàm Nhu, bảo cô dừng ngay!”
Hiện tại ở trong mắt Cố Phong, Ngô Hàm Nhu chẳng khác nào một mụ điên.
Nửa đêm nửa hôm cô chạy đến phòng bệnh... quyến rũ ?!
Ngô Hàm Nhu ngó lơ lửa giận của , chỉ để đồ lót, bước tiếp theo định cởi váy .
Cô lòng tin với vóc dáng của , nếu tối hôm qua Cố Phong thể thiết với Diệp Ninh giường bệnh, thì cô đương nhiên cũng thể.
Gương mặt Cố Phong đỏ bừng, ý thức thể cản Ngô Hàm Nhu, lớn tiếng gọi: “Y tá!”
Cuối cùng Ngô Hàm Nhu cũng dừng , quyết tâm thực hiện uy h.i.ế.p : “Anh để cho tất cả thấy chúng như bây giờ ?”
Cố Phong thật sự rõ tại một con gái trong sạch thể loại chuyện khác chứ?
“Cút ! Nếu lập tức gọi y tá đến!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-565.html.]
Với tình huống hiện tại, cho dù là ai thấy đều sẽ xảy hiểu lầm và ảnh hưởng .
Ngô Hàm Nhu bất chấp tất cả từ lâu , kiên định : “Nếu y tá đến, sẽ cho bọn họ, là phi lễ .”
“...”
Mặt Cố Phong đen kịt.
mà Ngô Hàm Nhu cũng tiếp tục cởi váy dài nữa, chỉ lẳng lặng ở giường bệnh như thế.
Cố Phong nghiêng mặt , tránh thèm cô nữa.
Ngô Hàm Nhu nghĩ đến sự việc sẽ tiến triển quá thuận lợi, Cố Phong là một chính nhân quân tử, huống chi hiện tại bày tỏ tình cảm với Diệp Ninh .
“Anh Cố, cũng thua kém gì Diệp Ninh. Hơn nữa thật lòng thích , thể xem ?”
Cô hạ thấp tư thái, mềm giọng cầu xin Cố Phong.
“Đi ngoài!” Cố Phong rặn những lời từ trong cổ họng, đang ở trong trạng thái sắp sửa bùng nổ.
Ngô Hàm Nhu chỉ ngoài, ngược chậm rãi đến gần giường bệnh hơn.
Cố Phong nổi giận: “Ngô Hàm Nhu, cô như thế , nếu để đồng chí Giang Húc Đông , sẽ đau lòng đến cỡ nào chứ!”
Anh tin trong lòng cô để ý nào.
Sự thật chứng minh suy nghĩ của vô cùng chính xác, khi Ngô Hàm Nhu nhắc đến tên Giang Húc Đông, cô đều cứng đờ .
Sau đó ánh mắt cô lấp lóe lên kịch liệt, giống như đang đấu tranh tư tưởng kịch liệt lắm.
Cố Phong tranh thủ cơ hội rời khỏi giường bệnh, tốc độ của cũng nhanh, chỉ cố gắng hết sức kéo dãn cách với Ngô Hàm Nhu.
Ngô Hàm Nhu thấy vẻ ghét bỏ trong đáy mắt của Cố Phong, cũng cảm thấy cực kỳ tủi .
Cô nịnh nọt lấy lòng một đàn ông chẳng thích chút nào, cô cũng cảm thấy hành vi của cực kỳ buồn nôn.
mà nghĩ đến Giang Húc Đông, cô cảm thấy sự hi sinh của chẳng là cái gì cả.
“ thể rời , nhưng mà đồng ý với một chuyện.”
Nếu con đường thông, cô sẽ đổi một con đường khác.
“Chuyện gì?” Cố Phong lệ hỏi, âm thầm di chuyển về phía cửa.
Ngô Hàm Nhu chậm : “Chỉ cần rời khỏi Diệp Ninh, chỉ lập tức rời ngay, hơn nữa tuyệt đối đều sẽ dây dưa với nữa.”
“Không thể nào!” Cố Phong chút chần chừ trả lời ngay, đồng thời đầu óc cũng bắt đầu vận chuyển.
Cho nên mục đích cô quấn lấy , cũng là vì thích , mà chỉ là vì rời khỏi Diệp Ninh thôi?!
mà là vì cái gì chứ?
Ngô Hàm Nhu thấy vẻ mặt đầy quyết tâm của , ngờ bước lên.
Cố Phong thậm chí g.i.ế.c c.h.ế.t cô , la lớn: “Y tá!”
Cho dù thật sự cô bôi nhọ thì cũng hơn cứ để cô tiếp tục nổi điên nữa.
Lần đến gần phòng bệnh , còn dùng hết sức lực hô to, hành lang bên ngoài nhanh chóng vang lên tiếng động.
Ngô Hàm Nhu ngờ sẽ thật sự như thế, đáy mắt hiện chút hoảng loạn, động tác cởi váy dài cũng khựng .
Tuy rằng cô vứt bỏ tôn nghiêm, nhưng vẫn thể nào chấp nhận ánh mắt khác thường của những khác.
Một lúc , cửa phòng bệnh mở , một y tá nhanh chóng chạy đến.
Khi cô thấy Cố Phong đang ngoài cửa và Ngô Hàm Nhu chỉ mặc áo n.g.ự.c ở giường bệnh, chỉ cảm thấy sợ ngây .
Cảnh chắc chắn đủ để tạo thành hiểu lầm.
“Hai đang cái gì đó?”
Sắc mặt Cố Phong cực kỳ lạnh nhạt: “Phiền cô mời vị đồng chí ngoài !”
Y tá chợt hồn, thấy ánh mắt sắc bén của Cố Phong, tuyệt đối là chủ động, hơn nữa lúc nãy cũng là chủ động gọi y tá.
Cho nên đây là bên nhà gái chủ động đúng ?!
Cô quyến rũ một bệnh nặng?
Rốt cuộc thì cô thèm khát đến cỡ nào chứ?