Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 564

Cập nhật lúc: 2025-12-17 17:26:49
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mục Văn Hạo cởi cúc áo , điên từ lâu , chỉ cần thể đến cô, cô trở thành phụ nữ của , cho dù trả cái giá đắt đến thế nào thì cũng đều sẽ hối hận!

“Diệp Ninh, cô thể ngoan ngoãn theo lời một ? thể dùng mạng của để thề, sẽ cô trở thành phụ nữ hạnh phúc nhất đời !”

Giọng vặn vẹo của hỗn loạn thêm chút run rẩy vì tình dục.

Diệp Ninh lui về phía , cơ thể chạm tủ lùn ở ven tường, còn đường lui nữa .

Cô hoảng loạn đảo mắt về phía bình hoa ở tủ xa.

Cho dù ngọc nát đá tan thì cô cũng tuyệt đối sẽ thể để thực hiện .

Mục Văn Hạo nhận ý định của cô từ lâu, còn nhanh hơn cả cô, túm lấy cổ tay cô, kéo cô trong lòng của .

Ngửi mùi hương thoang thoảng tỏa từ Diệp Ninh, bao giờ chờ đợi nữa, điên cuồng hôn lấy bờ môi của Diệp Ninh.

“Buông !” Diệp Ninh dùng hết lực giãy dụa, nhưng thể là đối thủ của Mục Văn Hạo chứ.

Mục Văn Hạo cực kỳ phấn khởi, còn bao giờ phụ nữ nào thể cảm giác mất khống chế như thế.

Anh từng nhiều phụ nữ, từng bọn họ sướng như lên mây.

Đương nhiên, cũng thể cô như thế.

Anh cô thần phục cơ thể của .

Anh bạo lực xé rách quần áo của Diệp Ninh, khi thấy vệt đỏ đầy sắc tình chói mắt xương quai xanh của cô, đáy mắt dâng lên vẻ độc ác!

Là ai?!

Là ai chạm cô?!

Trong nháy mắt nổi giận xung thiên , cuối cùng Diệp Ninh cũng túm bình hoa đặt ở tủ lùng, đập mạnh đầu của .

Xoảng!

Bình hoa vỡ vụn, m.á.u tươi theo đỉnh đầu Mục Văn Hạo chảy xuống, hai mắt co rút kịch liệt, cho dù là cơn đau cũng thể nào đè ép cơn ghen tuông lồng lộn trong lòng .

Diệp Ninh dùng hết bộ sức lực đẩy .

Mục Văn Hạo thở hổn hển, ánh mắt cực kỳ hung dữ: “Cô thật sự tái hợp với thằng ch.ó Cố Phong đáng c.h.ế.t ?”

Ngoại trừ Cố Phong, thật sự thể nghĩ đàn ông nào khác.

Ánh mắt Diệp Ninh vô cùng lạnh lùng, nếu ánh mắt thể g.i.ế.c thì bầm thây thành vạn đoạn từ lâu .

. Người thích là Cố Phong, chúng tái hợp với ! Nếu còn dám chạm , sẽ c.h.ế.t ngay lập tức!”

Nói xong cô chút do dự cầm mảnh vỡ bình hoa còn sót để lên cổ của .

phản kháng đàn ông , nhưng thể tự tổn thương chính .

Hai mắt Mục Văn Hạo co rút kịch liệt, gương mặt tái nhợt tuyệt tình của cô, hề giỡn.

“Vì tên đó, cô thể vứt bỏ tính mạng của luôn ?”

Giọng chất vấn vô cùng âm u.

Đầu óc Diệp Ninh vô cùng bình tĩnh: “ chỉ là vì mà thôi!”

Ánh mắt Mục Văn Hạo d.a.o động kịch liệt, mảnh nhỏ đang để cổ của cô, chỉ cần cô nhấn mạnh một chút, nó sẽ đ.â.m ngay.

Đầu óc t.ì.n.h d.ụ.c chiếm cứ dần dần bình tĩnh .

Anh quá hiểu tính cách của Diệp Ninh, cưỡng ép cô khuôn khổ chỉ e là một việc khó.

sẽ cưỡng ép cô, cô cũng đừng tổn thương chính .”

Cho dù như thế, Diệp Ninh vẫn cứ hề thả lỏng.

“Cút !”

“Được . !” Mục Văn Hạo dây dưa tiếp nữa, ánh vô cùng căng thẳng của cô, bước từng bước ngoài cửa.

Diệp Ninh nhặt cặp nạng rơi ở cách đó xa lên, theo.

Mục Văn Hạo một lèo đến ngoài sân, đó mới dùng .

Mà lúc , Diệp Ninh dùng tốc độ nhanh nhất đóng cửa chính .

Chờ đến khi cửa chính khóa , thần kinh căng thẳng của cô mới coi như thả lỏng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-564.html.]

Toàn cô như rút cạn sức lực dựa cửa, quăng mảnh vụn bình hoa cô cầm chặt trong tay , lòng bàn tay vết máu.

“Diệp Ninh, mặc kệ cô hận cũng , oán cũng thế, sớm muộn gì cũng sẽ đến cô!” Giọng hung ác nham hiểm của Mục Văn Hạo từ ngoài cửa truyền đến.

Vào giờ phút , lòng căm ghét và sợ hãi của Diệp Ninh đối với dâng lên đến cực điểm.

 

 

 

Diệp Ninh mất hơn mười phút mới thể cảm xúc bình tĩnh .

Mục Văn Hạo xé rách rơi cúc áo cổ áo của cô xuống đất, trong nhà đương nhiên cũng kim chỉ.

Mà hành lý lúc cô mang đến còn đang ở nhà nghỉ của quân khu, quần áo để , chỉ thể sửa soạn đơn giản một chút.

Còn bình hoa vỡ vụn đất cũng dọn dẹp, để tránh lát nữa Diệp Đống về thấy sẽ sinh nghi.

chút vất vả xong hết tất cả thứ, lấy giấy và bút , thêm một vài thứ cần xác nhận ngay lập tức.

Chờ đến khi xong hết tất cả những chuyện cần , còn chuyện gì khác nữa, cô mới yên lặng ghế sofa.

Mục Văn Hạo còn kiên nhẫn với cô, mà chuyện ngày hôm nay cũng gióng lên một hồi chuông cảnh báo cho cô.

Lúc khi cô và Mục Văn Hạo đối đầu với , cô quá sợ hãi , đó là bởi vì phận quân tẩu của .

Hiện tại cô mất phận , Mục Văn Hạo cũng rơi trạng thái điên cuồng, khả năng sẽ dùng thủ đoạn càng thêm kịch liệt.

Cho nên cô nhất định cẩn thận, cẩn thận hơn nữa.

Lúc cô cố gắng nâng đỡ Mộng Kiều Nhụy, dùng Mộng Kiều Nhụy để troi chặt Mục Văn Hạo, nhưng mà đến cuối cùng chẳng chút hiệu quả nào cả.

Thay vì cứ động chịu tổn thương như thế , cô cần nghĩ cách chủ động xuất kích mới .

Chiều tối, Diệp Đống kéo theo một xe đầy đồ về.

Có tài xế giúp đỡ, hiệu suất cao hơn nhiều.

Toàn bộ hành trình đều vô cùng hưng phấn, hiển nhiên là bao giờ xài tiền thoải mái như thế.

Diệp Ninh ở một bên chỉ huy, hai chị em bận rộn đến lúc lên đèn mới thể xuống bàn ăn cơm.

Bàn tròn cực lớn chỉ hai bọn họ, vẻ trống trãi.

Diệp Đống ăn say mê, liên tục kể cho Diệp Ninh những chuyện xảy trong lúc mua sắm, hề phát hiện vết thương tay cô và cô cứ thường xuyên ngẩn .

“Chị, chị coi đến chừng nào cha mới thể ở trong một căn nhà khang trang như thế ?” Diệp Đống đến chỗ hưng phấn, nghĩ đến cha , vợ con ở quê hương xa xôi.

Lần đến kinh thành, thật sự nhiều cảm xúc, đồng thời cũng sự phồn hoa ở nơi hấp dẫn.

Nếu nhờ Diệp Ninh, lẽ cả đời cũng sẽ cơ hội ngoài.

Diệp Ninh vô cùng tùy ý : “Nếu như bọn họ đến thì thể đến bất cứ lúc nào.”

Nơi đủ phòng, thể đón cha đến đây hưởng phúc đương nhiên là nhất.

Mộng Vân Thường

mà cũng mấy của thế hệ rời xa quê nhà mà bọn họ sinh sống nửa đời .

“Chị, chị thật đó hả? Thật sự thể đón cha đến đây ?” Diệp Đống kích động đến múa may tay chân liên tục.

Nếu cha đến đây, và Khổn Giai đương nhiên cũng sẽ theo cùng.

Sau thể đến kinh thành sống, chuyện như thế, cho dù cũng dám nghĩ đến.

Diệp Ninh thu hồi suy nghĩ, lạnh nhạt .

“Em đón bọn họ đến, là em đây?”

Thằng nhóc chỉ ham ăn biếng , mà còn tham tiền mê gái, chút định lực nào cả.

Với tính cách của , ở trong thôn Đại Liễu Thụ lẽ sẽ phạm sai lầm quá lớn, nhưng mà một khi đến thành phố lớn như kinh thành, chỉ e là chỉ cần bên ngoài một chút xíu dụ dỗ gì đó, sẽ thể khống chế ngay.

Sự việc chính là minh chứng nhất.

“Em đương nhiên là cho cha đến đây hưởng phúc, tất nhiên cũng thể ở nơi .” Ở mặt Diệp Ninh, Diệp Đống gần như chẳng bí mật gì, nghĩ gì thì đó.

 

 

 

 

Loading...