Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 555
Cập nhật lúc: 2025-12-17 17:26:02
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vương Kim thấy , bỏ cái móng heo mới gặm một nửa trong túi để cạnh tủ, tiện tay cầm lấy giấy vệ sinh lau miệng.
“Hai là ai thế?”
Ngô Hàm Nhu cũng định giới thiệu chính , chỉ trả lời: “Là Cố và Diệp Ninh bảo chúng đến đây thăm .”
Vương Kim lập tức hưng phấn hơn một chút, vươn bàn tay vẫn cứ dính đầy mỡ vẫy tay gọi.
“Mau mời .”
Bên cạnh giường bệnh cũng chỉ một cái ghế dựa.
Ngô Hàm Nhu đương nhiên là sẽ .
Diệp Đống thấy cô , cũng luôn, chỉ ở bên cạnh.
Vương Kim cũng ngại, lập tức quan tâm tình hình hiện tại của Diệp Ninh và Cố Phong.
Mấy ngày Lý Khoa , Cố Phong thoát ly nguy hiểm, nhưng cụ thể thương nghiêm trọng đến mức nào thì cũng rõ lắm.
Ngô Hàm Nhu đơn giản trả lời cho lệ.
“Xem cả ba chúng đều là đại nạn c.h.ế.t nhất định sẽ hạnh phúc cuối đời.” Vương Kim khỏi cảm thán.
Từ nãy đến giờ vẫn luôn là Ngô Hàm Nhu chuyện, Diệp Đống cũng cam lòng yếu thế xen lời: “Chị của cứ việc dưỡng thương cho , còn dặn dò chúng tìm điều dưỡng chăm sóc cho . Anh yêu cầu gì thì cứ việc với .”
“Chị của là ai?” Đây là đầu tiên Vương Kim thấy Diệp Đống, đương nhiên là quen .
Lúc Diệp Đống mới sực nhớ còn tự giới thiệu, vô cùng tự tin : “Diệp Ninh là chị của , tên Diệp Đống.”
Vương Kim giật hiểu : “ còn đang thấy trai lịch sự, khí chất tầm thường, thì là em trai của Diệp Ninh .”
Diệp Đống vui vẻ mặt, lồng n.g.ự.c ưỡn cao lên.
Cái tên mập cũng coi như là còn chút ánh mắt đó.
“Cậu về với chị của , chắc chắn sẽ để bản chịu thiệt thòi !” Vương Kim tùy tiện , cũng từ chối chuyện tìm điều dưỡng cho .
Anh rõ điều kiện kinh tế của Diệp Ninh, thèm ngượng ngùng xoắn xít gì hết.
Khóe miệng Diệp Đống co giật, đột nhiên một loại cảm giác, chị của đang coi tiền như rác ?!
“Anh thế chắc là sắp xuất viện đúng ?” Ngô Hàm Nhu thẳng chủ đề, bọn họ đây chính là vì xác định tình hình của Vương Kim.
Nhìn thấy mặt mày hồng hào, thể ăn thể uống như thế, thật sự giống như là trọng thương chút nào.
“ cũng lắm, nhưng mà bác sĩ chịu đồng ý. Mỗi ngày ở nơi ngoại trừ ăn ăn uống uống thì cũng là ngủ, phiền c.h.ế.t.”
Vương Kim ngoài miệng như thế, nhưng mà Ngô Hàm Nhu cảm thấy lời thật chút nào, nhưng mà cô cũng biểu hiện quá nhiều cảm xúc ở mặt Vương Kim.
Dù thì đôi bên cũng quá quen thuộc, dứt khoát trò chuyện đơn giản vài câu, Ngô Hàm Nhu chủ động về.
Hai đều khỏi phòng bệnh, còn thể tiếng Vương Kim chào tạm biệt: “Sau rảnh đến.”
Ngô Hàm Nhu ấn tượng lắm đối với Vương Kim, khi khỏi phòng bệnh thì thẳng đến văn phòng của bác sĩ.
Diệp Đống cô cái gì, nhưng vẫn theo sát cô rời một tấc.
Mộng Vân Thường
“Bác sĩ, đồng chí Vương Kim ở giường bệnh ba mươi hai khôi phục như thế nào ? Nếu quá nghiêm trọng thì thể xuất viện ?”
Ngô Hàm Nhu hỏi bác sĩ, cũng lập tức Diệp Đống phản ứng , nhanh chóng phụ họa : “ , cũng cảm thấy trạng thái của đồng chí Vương Kim khá đó.”
Nằm viện thì tốn tiền, ăn uống cũng tốn tiền, tìm điều dưỡng càng tốn tiền.
Tính thời gian thì Vương Kim cũng nhập viện mười ngày .
Hơn nữa chuyện quan trọng nhất chính là Vương Kim trông vẻ tràn đầy sức sống, gì vẻ suy yếu bệnh tật gì chứ.
Hiện tại Ngô Hàm Nhu và Diệp Đống gần như đều thống nhất ý kiến, đó chính là Vương Kim đang cố ý kéo dài thời gian xuất viện.
mà những lời tiếp theo của bác sĩ trực tiếp cho hai bọn họ vô cùng kinh ngạc.
“Xuất viện? Hai đang đùa đó hả? Đồng chí Vương Kim thương vô cùng nghiêm trọng, dựa theo tốc độ khôi phục hiện tại mà xem, nếu đến cuối tháng mà thể đạt đến tiêu chuẩn xuất viện cũng lắm .” Bác sĩ vô cùng nghiêm túc .
Ngô Hàm Nhu và Diệp Đống đều lộ vẻ mặt kinh ngạc.
“Bác sĩ, ông xác định lầm ? Anh trông chẳng nghiêm trọng chút nào hết.”
Ngược còn gặm móng heo đầy dầu mỡ ngon lành.
Bác sĩ về phía Ngô Hàm Nhu đang nghi ngờ, cực kỳ khẳng định : “Ngực của trúng đạn, băng đạn cách trái tim chỉ phẩy mấy milimet, nhiều chỗ gãy xương. Cũng là hề nghiêm trọng như hai thấy.”
Ngô Hàm Nhu nghẹn họng trân trối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-555.html.]
Diệp Đống cũng phản ứng , bác sĩ đương nhiên lý do gì để lừa bọn họ.
Chờ khỏi văn phòng bác sĩ , Ngô Hàm Nhu trực tiếp lệnh cho Diệp Đống: “Đi thuê điều dưỡng .”
Xem là bọn họ nghĩ sai .
Buổi chiều Ngô Hàm Nhu và Diệp Đống về bệnh viện tổng hợp quân khu.
Diệp Đống báo cáo tình hình của Vương Kim cho Diệp Ninh , cũng kể cho Cố Phong .
Diệp Ninh Vương Kim trúng đạn, cũng thương nặng, nhưng Vương Kim mặt mày hồng hào ăn ngon uống , cũng coi như là yên tâm.
“Chờ Vương Kim xuất viện , chúng cảm ơn cho đàng hoàng mới .”
Cố Phong gật đầu: “Em thế nào thì thế đấy.”
Rõ ràng chỉ là một cuộc trò chuyện đơn giản, nhưng ánh mắt của bọn họ khi đối phương vô cùng mập mờ.
Đến cả Diệp Đống cũng cảm nhận bầu khí giữa hai bọn họ trở nên hơn, Ngô Hàm Nhu càng nhận rõ hơn nữa.
Người vui vẻ, nhíu mày.
Diệp Ninh ở phòng bệnh của Cố Phong đến tối, vẫn cứ về.
“Hay là tối nay em ở đây ha?”
Cô đột nhiên một câu, cho Cố Phong đang uống nước trực tiếp “phun” , đó ho khan kịch liệt.
Ngô Hàm Nhu ở bên cạnh nhíu mày, ánh mắt âm u chằm chằm hai bọn họ.
Lúc cũng chỉ mới một buổi chiều mà thôi, hình như cái gì đó trở nên khác biệt hẳn thì ?
Diệp Ninh săn sóc vỗ lưng cho Cố Phong, hề cảm thấy động tác quá mật .
“Anh lớn như thế , mà uống nước còn sặc nữa.”
Ngoài miệng thì oán trách, trong mắt đầy ý .
“Khụ khụ khụ...” Cố Phong ho đến mặt đỏ tai hồng.
Ngô Hàm Nhu đúng lúc lấy khăn tay , lau miệng cho .
mà thì Diệp Ninh nhanh tay lẹ mắt cầm lấy.
“Để là .”
Không đợi Ngô Hàm Nhu phản ứng , khăn tay rơi trong tay Diệp Ninh, hơn nữa Diệp Ninh bắt đầu lau vết nước ở khóe miệng cho Cố Phong.
Cố Phong khó khăn lắm mới định , nhưng mà vẫn để ý câu lúc nãy của Diệp Ninh.
“Lúc nãy em ...”
Diệp Ninh : “Sao nào, hả?”
Cố Phong đỏ mặt: “Muốn thì cũng đó, nhưng mà hình như cho lắm.”
Ngô Hàm Nhu thấy phản ứng hiện tại của và câu trả lời , trong lòng trầm xuống.
Cô xác định, buổi chiều lúc cô và Diệp Đống ngoài, giữa Diệp Ninh và Cố Phong tiến triển gì .
Mà đây cũng là chuyện cô thấy nhất.
“ , cũng cảm thấy .”
Cô lập tức nghiêm túc phụ họa.
Diệp Ninh vô cùng bình tĩnh : “Hiện tại chúng là bệnh, bệnh ở chung một gian phòng là chuyện bình thường, hơn nữa như thế cũng tiện chăm sóc cho cả đôi bên.”
Lúc Diệp Đống ngoài múc nước về, Diệp Ninh những lời , mắt lập tức sáng lên.
“Em cảm thấy đó!”
Khóe miệng Ngô Hàm Nhu liên tục run rẩy, hung dữ trừng mắt Diệp Đống.
Diệp Ninh ở trong phòng bệnh, mà còn là bình thường.
Cô cũng ngại dám vạch trần, cô cũng đang ý đồ với Cố Phong ?
Cô đề nghị: “Nơi chỉ một cái phòng bệnh, lẽ Diệp Ninh xe lăn ở chỗ suốt một buổi tối ?”
Tâm trạng của Cố Phong lập tức bình tĩnh , dịu dàng với Diệp Ninh: “Em về , lời.”