Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 550
Cập nhật lúc: 2025-12-17 17:25:56
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Tìm cái gì?” Sự kiên nhẫn của Diệp Ninh đến giới hạn, ánh mắt sắc bén, tăng thêm âm lượng.
Toàn Diệp Đống run lên, cổ họng gian nan răn hai chữ: “Tìm gái.”
Sắc mặt của Diệp Ninh vô cùng đáng sợ: “Em lặp nữa?!”
Diệp Đống gì còn dám chứ, hiện tại chỉ thể tùy ý cô đ.á.n.h chửi: “Chị, em thật sự cố ý, chị đ.á.n.h em ...”
Máu Diệp Ninh đều dồn lên đỉnh đầu, huyết áp tăng lên liên tục.
Cô túm lấy cổ áo của Diệp Đống, tức giận chằm chằm mắt hỏi.
“Em ?”
Diệp Đống phát run gật đầu.
Cậu từng trải qua loại chuyện , càng bao giờ phụ nữ trêu chọc, thật sự nhịn .
Huống chi khi Khổng Giai sinh con xong, cơ thể vẫn còn khôi phục, cũng mấy tháng bọn họ chuyện đó, cho nên đầu nóng lên, lập tức xúc động.
Bốp!
Diệp Ninh tát mạnh lên mặt Diệp Đống.
Tát xong một cái còn đủ, đó tay năm tay mười liên tục.
Diệp Đống đau đến kêu la oai oái, nhưng những dám né tránh, chỉ là liên tục xin nhận sai.
“Diệp Đống, em là tên khốn nạn! Khổng Giai ở nhà chăm con trai cho em, em ngoài ngủ với gái khác, em còn trái tim hả! Sao em thể quản lý cái thứ trong đũng quần của hả!”
Diệp Ninh tức giận c.h.ử.i tục, ước gì thể đ.á.n.h c.h.ế.t .
Diệp Đống cũng là đang hối hận đang chột , nước mắt nước mũi tèm lem, cộng thêm gương mặt Diệp Ninh đ.á.n.h sưng, trông vẻ vô cùng chật vật.
Không bao lâu , Diệp Ninh đ.á.n.h mệt, mắng mệt , lúc mới thở hổn hển dừng .
Diệp Đống lau nước mắt, cứ quỳ như thế, dám nhúc nhích.
“Chị, là em với Khổng Giai...”
Diệp Ninh lạnh lùng trừng mắt , còn nguôi giận: “Em cũng với Khổng Giai ?”
“Nếu Khổng Giai , chắc chắn sẽ đòi ly hôn với em ngay. Chị, con trai của em còn nhỏ như thế, nó thể !” Hiện tại Diệp Đống thật sự quá hối hận, nên vì chút sung sướng nhất thời mà loại chuyện với vợ như thế.
Diệp Ninh đau đầu c.h.ế.t, thấy nữa.
“Em biến ngoài cho chị!”
Chuyện đến nước , cô nhất định bình tĩnh , đó mới quyết định xem nên giải quyết như thế nào.
Diệp Đống lảo đảo lên, quỳ quá lâu, hai chân tê rần, thất tha thất thểu ngoài.
Trong phòng bệnh kế bênh, Cố Phong tiếng Diệp Ninh quát mắng Diệp Đống, tuy rằng rõ rốt cuộc là chuyện gì, nhưng mà thể cảm nhận lửa giận của Diệp Ninh.
Cố tình hiện tại thể nào xuống giường .
“Đồng chí Ngô Hàm Nhu, thể phiền cô qua đó xem xem Diệp Ninh và Tiểu Đống như thế nào ?”
Anh chỉ thể nhờ Ngô Hàm Nhu ở bên cạnh giúp đỡ.
Ngô Hàm Nhu đương nhiên cũng , nhưng cô từ chối yêu cầu của Cố Phong.
“Diệp Ninh đang dạy dỗ em của cô , qua đó chỉ e là tiện cho lắm.”
Mộng Vân Thường
Cố Phong đang định tiếp gì đó, Ngô Hàm Nhu bổ sung thêm: “Huống chi Diệp Đống là sỉ diễn, nếu để ngoài thấy cảnh Diệp Ninh dạy dỗ , chắc chắn sẽ khó chịu.”
Lý do Cố Phong đành tạm gác suy nghĩ sang một bên.
mà Diệp Đống chắc chắn chuyện gì đó cực kỳ khác nên mới thể Diệp Ninh nổi giận đến mức như thế.
“Anh Cố, để lau mặt giúp nha.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-550.html.]
Ngô Hàm Nhu bưng chậu nước đến giường bệnh, chỉ một câu Cố Phong lập tức thu hồi bộ suy nghĩ, tràn ngập đề phòng.
Toàn Cố Phong căng chặt, chỉ thiếu điều khắc mấy chữ “cách xa ” lên mặt.
“Không cần. Hiện tại cũng khuya , cần cô chăm sóc nữa, cô về nghỉ ngơi .”
“Anh Cố, mặt của vết thương, luôn bảo đảm sạch sẽ mới . Diệp Ninh hành động cũng bất tiện, cứ giao việc cho .”
Ngô Hàm Nhu một cách đương nhiên, đó cũng thèm để ý Cố Phong , cô dùng khăn lông ướt lau trán cho .
Lần đầu tiên Cố Phong buộc tiếp nhận sự chăm sóc của như thế, thử đẩy tay cô .
mà hiện tại động tác của Ngô Hàm Nhu linh hoạt hơn nhiều.
“Anh Cố, bác sĩ là vết thương mặt để sẹo ?”
Ngô Hàm Nhu giống như tùy ý một câu, Cố Phong cứng đờ.
Anh đương nhiên mặt của vết thương, nhưng cũng quá để ý đến.
Đối với một quân nhân, chuyện thương là vô cùng bình thường.
mà hiện tại Ngô Hàm Nhu nhắc nhở .
“Có thể phiền cô lấy gương đến giúp ?”
Ngô Hàm Nhu dừng động tác , vẻ mặt nghiêm túc : “Hiện tại vết thương của còn lành hẳn, đừng xem thì hơn.”
Phản ứng của cô như thế Cố Phong càng kiên quyết hơn: “Cô lấy gương giúp .”
Ngô Hàm Nhu do dự một chút, buông khăn lông xuống lấy gương.
“Anh thật sự ?”
Trước khi đưa gương đến mặt Cố Phong, Ngô Hàm Nhu trông vẻ cực kỳ căng thẳng xác nhận với nữa.
“Thật sự.” Cố Phong trả lời vô cùng kiên định.
Ngô Hàm Nhu chậm rãi đưa gương về phía .
Tuy rằng Cố Phong chuẩn sẵn tâm lý, nhưng mà khi thấy gương mặt của ngoại trừ phần da ở trán và cằm còn khá lành lặn , những nơi khác gần như đều tràn ngập vết trầy sợ hãi, đồng t.ử cũng kịch liệt co rút .
Những vết thương còn nghiêm trọng hơn những gì tưởng tượng nhiều.
Cho nên mấy ngày nay thứ Diệp Ninh thấy chính là dáng vẻ đáng sợ của ?!
“Anh Cố, cũng đừng quá lo lắng, chút vết thương tuy rằng nghiêm trọng, nhưng mà lẽ đều chỉ là vết thương ngoài da mà thôi. Chờ miệng vết thương kết vảy bóc , chắc chắn sẽ khôi phục.” Ngô Hàm Nhu nhẹ giọng an ủi.
Trái tim của Cố Phong trầm xuống, cho dù khôi phục thì lẽ cũng sẽ để vết sẹo.
Nếu như là đây thì sẽ thèm để ý đến gương mặt của như thế nào, nhưng hiện tại thật sự , cũng thể dùng gương mặt để đối mặt với Diệp Ninh.
Ngô Hàm Nhu cảm nhận áp suất thấp tỏa từ , vội vàng thu gương .
“Anh ?”
“Không gì. Cô ngoài , ngủ.” Giọng của Cố Phong cực kỳ âm trầm.
Lần Ngô Hàm Nhu thêm gì nữa, ngoan ngoãn bưng chậu nước rời khỏi phòng bệnh.
Đêm hôm nay, Diệp Ninh đắm chìm trong lửa giận đối với Mục Văn Hạo và Diệp Đống.
Mà Cố Phong cũng vì thấy vết thương mặt mà thức trắng đêm.
Ngày hôm .
“Bác sĩ, da thịt mặt thể khôi phục bao nhiêu phần trăm?”
Lúc bác sĩ đến kiểm tra phòng bệnh, đầu tiên Cố Phong hỏi vấn đề .
“Nếu so sánh vết thương mặt với nội tạng xung kích thì nó chính là vết thương nhẹ nhất.” Bác sĩ ý dùng giọng điệu nhẹ nhàng , để ý đến sắc mặt khác thường của , chỉ đành bổ sung: “Người tham gia quân ngũ, ai mà vết sẹo chứ, thật sự cần quá để ý. Hiện tại chuyện cần chính là thả lỏng tâm trạng, như thế thì vết thương mới thể khôi phục nhanh hơn.”