Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 549

Cập nhật lúc: 2025-12-17 17:25:55
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Diệp Đống bất ngờ, hai mắt lập tức sáng lên.

Nếu là bất ngờ, chắc cũng sẽ mất quá nhiều thời gian nhỉ?

“Vậy thêm một lúc nữa .”

Mục Văn Hạo dự đoán từ , như như : “Lên xe .”

Trên đường , Diệp Đống dùng khóe mắt liên tục quan sát Mục Văn Hạo.

Cậu cũng đang đoán xem rốt cuộc thì bất ngờ mà là cái gì?

Không bao lâu , xe của Mục Văn Hạo dừng cửa một căn nhà kiểu tây.

Diệp Đống xuống xe cùng với .

Mục Văn Hạo ở phía , hai phụ nữ trung niên khá xinh bước lên đón.

Mục Văn Hạo hạ thấp giọng thì thầm gì đó bên tai phụ nữ trung niên .

Người phụ nữ trung niên lập tức ngầm hiểu, đảo mắt về phía Diệp Đống.

Diệp Đống , chỉ cảm thấy da đầu tê dại.

Sau đó lập tức phụ nữ trung niên với Mục Văn Hạo: “Ông chủ Mục, cứ yên tâm , bảo đảm sẽ tiếp đãi khách của thật .”

Diệp Đống hiểu bọn họ thế là ý gì.

Mục Văn Hạo hiệu với : “Cậu lên lầu với chị Vương .”

Diệp Đống ngơ ngác: “Chỉ một thôi hả?”

Đến tận lúc , trong đầu của vẫn cứ nghĩ đến chuyện, rốt cuộc thì đó là bất ngờ gì?

Không đợi Mục Văn Hạo trả lời, phụ nữ trung niên nhiệt tình kéo cánh tay của Diệp Đống.

Diệp Đống hoảng sợ, theo bản năng kéo dãn cách với bà .

“Anh trai, lên lầu với , bảo đảm sẽ bất ngờ.”

Diệp Đống hai chữ bất ngờ, cũng bớt kháng cự hơn một ít.

Mộng Vân Thường

Cậu cứ thế ỡm ờ lên lầu cùng với phụ nữ .

Mục Văn Hạo thấy sự việc thành công, cũng nơi mà xoay rời ngay.

Diệp Đống phụ nữ dẫn một căn phòng, đó bà bảo chờ một chút lập tức ngoài ngay.

Diệp Đống tò mò trái , háo hức chờ mong bất ngờ đến.

Một lúc , bên ngoài cửa vang lên tiếp bước chân lộp cộp.

Sau đó cửa phòng mở , còn , Diệp Đống ngửi mùi hương nước hoa say lòng .

Sau đó một phụ nữ xuất hiện trong tầm mắt của .

Người phụ nữ trông hai mươi tuổi, da trắng nõn như lòng trắng trứng gàm gương mặt xinh giống như bước từ trong tranh.

Vừa uốn éo, Diệp Đống mà cảm thấy miệng khô lưỡi khô.

“Anh trai, tên là gì thế?”

Tiếng nũng nịu của phụ nữ xương cốt của Diệp Đống mềm nhũn.

Đầu óc của Diệp Đống trống rỗng từ lâu, thể suy nghĩ một cách bình thường .

, tên Diệp Đống.”

“Thì Diệp . Anh gọi là Tú Tú là .” Người phụ nữ vô cùng chủ động, dựa sát Diệp Đống.

Chút lý trí còn sót trong đầu Diệp Đống cho , né tránh.

mà cơ thể giống như đóng đinh tại chỗ, thể nhúc nhích.

“Ừm, Mục , bất ngờ cho . Cô, cô là bất ngờ gì ?”

Cậu miễn cưỡng tìm đề tài, phân tán mớ suy nghĩ bậy bạ .

Người phụ nữ che miệng khanh khách.

Diệp Đống thấy khỏi nghĩ, tiếng êm tai thật đó, giống như tiếng chim sơn ca.

Không giống như Khổng Giai, Khổng Giai suốt ngày chỉ quát mắng , hề dịu dàng chút nào.

Chờ phụ nữ đủ , mới mập mờ tiến đến bên cạnh lỗ tai Diệp Đống thổi nhẹ một , nũng nịu : “Anh Diệp, ngốc thật là cố ý giả ngu với thế? còn là bất ngờ mà ông chủ Mục sắp xếp cho ?”

Cảm giác tê dại lập tức chạy dọc theo Diệp Đống, lập tức khống chế .

Cậu hoảng loạn tránh , nhưng cúi đầu thấy đồi núi phập phồng n.g.ự.c phụ nữ ...

 

 

 

Diệp Ninh ở trong phòng bệnh ngẩn .

Cố Phong cô đang lo lắng cho Diệp Đống, chủ động đề nghị : “Hay là để đồng chí Ngô Hàm Nhu tìm Tiểu Đống giúp chúng ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-549.html.]

“Nó con nít , lẽ còn đường về ?” Diệp Ninh ngoài miệng thì oán trách, nhưng vẻ lo lắng mặt hề giảm bớt chút nào.

Kinh thành lớn như thế, tìm một cũng chuyện đơn giản gì.

Cố Phong cô suy nghĩ cái gì, ánh trăng càng lúc càng rõ ràng ở bên ngoài, cũng bắt đầu lo lắng vì Diệp Đống.

Lại nửa tiếng nữa trôi qua, cuối cùng Diệp Đống cũng về.

Ngô Hàm Nhu thấy đầu tiên, cách ăn mặc của hấp dẫn tầm mắt.

Bộ quần áo mà Diệp Đống đang mặc, ngay cực kỳ đắt đỏ.

“Nhìn cái gì chứ? Không quen !”

Diệp Đống xụ mặt, sắc mặt thậm chí còn hơn lúc .

Ngô Hàm Nhu mỉa, đó : “Chị của Cố đang ở trong phòng bệnh chờ đó.”

Biểu cảm của Diệp Đống lập tức đổi, khí thế kiêu ngạo biến thành chột .

Diệp Ninh tiếng động di chuyển xe lăn đến cửa phòng bệnh.

Lúc thấy Diệp Đống, mặt cô lập tức trở nên vô cùng âm u.

Cô cũng ở trong phòng bệnh của Cố Phong răn dạy em trai, mà trực tiếp về phòng bệnh của .

“Đi đây với chị!”

Diệp Đống cúi thấp đầu, dám thở mạnh chút nào.

Ngô Hàm Nhu nỗi đau của khác, hả hê hai chị em bọn họ phòng bệnh, mà cô chút do dự phòng bệnh của Cố Phong.

Diệp Ninh lạnh nhạt chằm chằm Diệp Đống, một lời.

Chỉ mới vài giây ngắn ngủi, Diệp Đống cũng mất kiên nhẫn.

“Chị, xin , em .”

Ngay từ đầu Diệp Ninh còn cả ngày hôm nay dâu, hiện tại thấy chột như thế, sắc mặt lập tức trở nên vô cùng âm u.

“Nói .”

Diệp Đống cúi gằm đầu xuống, ấp úng mở miệng: “Em, em ngoài thì tính dạo một chút, nhưng mà ngờ trùng hợp gặp , gặp ...”

Diệp Ninh dự cảm chẳng lành: “Em gặp ai?”

Diệp Đống bất an xoắn hai tay với , dùng âm lượng nhỏ xíu như tiếng muỗi kêu để tên của Mục Văn Hạo.

Trong lòng của Diệp Ninh trầm xuống, đều bao phủ trong bóng tối âm u.

“Em chung với Mục Văn Hạo nguyên ngày hôm nay sai?”

Âm lương cất cao rõ ràng là đang đè nén lửa giận.

Diệp Đống đột nhiên giật , dám dối.

“Dạ. Anh dẫn em mua quần áo, đó còn đến phòng ca múa ăn cơm...”

Diệp Ninh nổi giận: “Diệp Đống! Chị nhắc nhở em là tiếp cận Mục Văn Hạo mà đúng ?!”

Diệp Đống quỳ gối xuống mặt cô.

“Chị, em thật sự , chị đ.á.n.h em !”

Toàn bộ ngũ quan của Diệp Ninh đều nhăn nhó , tuy rằng giận Diệp Đống, nhưng cũng chuyện trùng hợp gặp mà Diệp Đống chẳng qua chỉ là thủ đoạn mà Mục Văn Hạo dùng để tiếp cận mà thôi.

Tính cách của Diệp Đống chút khuyết tật, hơn nữa Mục Văn Hạo còn cố ý , thể thoát khỏi chứ.

Cô hít thở sâu vài , cực lực đè nén lửa giận trong lòng xuống.

“Sau chỉ cần em thấy thì nhất định trốn thật xa!”

Diệp Đống gật đầu như giã gạo, hiện tại cũng hối hận.

Diệp Ninh cẩn thận truy vấn : “Ngoại trừ việc Mục Văn Hạo dẫn em ăn xài , thì cái gì khác nữa ?”

Toàn của Diệp Đống bắt đầu cứng đờ với tốc độ mắt thường thể thấy .

Diệp Ninh lập tức nhận sự khác thường của , đáy mắt tràn ngập vẻ âm u.

“Em và còn cái gì nữa?”

Diệp Đống lộ vẻ mặt đưa đám, chột cầu xin: “Có thể ?”

Diệp Ninh ý thức tính nghiêm trọng của sự việc.

“Nói!”

Diệp Đống dám cô thêm nào: “Anh còn, còn tìm, tìm cho em...”

Cậu lẩm bẩm một lúc lâu cũng dám .

Cậu một khi thì chắc chắn sẽ Diệp Ninh đ.á.n.h c.h.ế.t.

 

 

 

 

Loading...