Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 548
Cập nhật lúc: 2025-12-17 17:25:54
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc đó Lôi Vĩnh Minh cũng cảm thấy thái độ của Ngô Hàm Nhu đối với khác thường, nhưng mà hề nghĩ đến phương diện .
Hiện tại thấy Diệp Ninh nghi ngờ, trong lòng cũng chút chột .
mà giây tiếp theo Diệp Ninh đột nhiên mỉm : “Em cũng cái gì, căng thẳng như thế chi?”
“Anh? Căng thẳng hả?” Cố Phong thề thốt phủ nhận, nhưng mà lòng bàn tay toát đầy mồ hôi lạnh.
Diệp Ninh di chuyển xe lăn, ánh chăm chú của , cầm lấy ly nước mà mới uống qua, đưa đến bên miệng của .
Cố Phong đoán cô cái gì?
Diệp Ninh bắt chước cách chuyện của Ngô Hàm Nhu : “Anh uống nước ? Anh Cố.”
Khóe miệng Cố Phong liên tục run rẩy, thật sự là dở dở .
“Tiểu Ninh, em đừng đùa nữa ?”
Anh thật sự sắp hù c.h.ế.t .
“Anh Cố, chỉ uống nước của , uống nước của em ?”
Diệp Ninh mở miệng là Cố, ngậm miệng cũng là Cố, da gà Cố Phong dựng hết cả lên.
“Anh uống.”
Anh nhanh chóng mở miệng, uống hết lượng nước còn sót trong ly.
Diệp Ninh đương nhiên ý định kết thúc nhanh như thế, cũng cố ý lau khóe miệng của .
Vốn dĩ cô chỉ là đùa một chút để dọa mà thôi.
mà ngờ rằng Cố Phong quên mất né tránh, cho nên cô trực tiếp sờ đến khóe miệng của .
Ánh mắt Cố Phong lập tức trở nên tối đen.
Tim Diệp Ninh cũng đập nhanh hơn, ngón tay khựng ở nơi đó.
Lúc trong mắt của hai cũng chỉ lẫn .
Ngay từ đầu cô chỉ trêu chọc một chút mà thôi.
Cố Phong gian nan nâng tay lên, nhẹ nhàng cầm lấy tay cô.
Diệp Ninh cũng né tránh, cũng kháng cự, ngoan ngoãn để mặc lôi kéo như thế.
Bầu khí mập mờ âm thầm lan truyền giữa hai bọn họ.
Mãi đến khi bên ngoài hành lang vang lên tiếng bước chân của khác ngang qua, Diệp Ninh mới hồn, đỏ mặt rút tay về.
Lần Cố Phong thật sự cảm nhận tình cảm của Diệp Ninh đổi một cách vô cùng rõ ràng.
Nhận tri giống như một nguồn hạnh phúc cực lớn bao vây lấy.
Lúc Diệp Ninh đột nhiên xụ mặt, nghiêm trang : “Anh cũng đừng hiểu lầm em, em cũng cố ý dê xồm .”
Cố Phong , mi mắt cong cong, tâm trạng vui vẻ.
“Cho dù dê xồm thì cũng sẵn lòng.”
Diệp Ninh câu đơn giản của trêu chọc, chậm rãi kéo gần cách giữa hai .
Cố Phong cảm nhận hành vi của Diệp Ninh, trái tim của đập điên cuồng.
Thình thịch! Thình thịch!
Khoảng cách của hai càng ngày càng gần, càng ngày càng gần.
Cố Phong căng thẳng đến mức quên cả hít thở.
Khi cánh môi mà ngày nhớ đêm mong cách gần trong gang tấc, theo bản năng nhắm mắt .
Một giây.
Hai giây.
Ba giây.
Cảm xúc dịu dàng trong dự đoán cũng đên, Diệp Ninh đột nhiên đổi phương hướng, nghiêng kéo một sợi tóc đang rơi xuống bên tai lên.
Cố Phong còn xảy cái gì, cô cũng kéo dãn cách với , bình tĩnh : “Có một sợi tóc.”
Cố Phong nhanh chóng mở to mắt, thấy sợi tóc trong tay Diệp Ninh, ý thức hiểu lầm.
Mặt lập tức đỏ bừng, hổ c.h.ế.t.
Chắc lúc nãy biểu hiện quá rõ ràng rằng cô hôn nhỉ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-548.html.]
“Sao mặt đỏ như thế? Nóng quá hả?”
Diệp Ninh gương mặt đỏ bừng của Cố Phong, rõ còn cố hỏi.
“Có, lẽ là .” Cố Phong bắt đầu năng lộn xộn.
“Có cần em quạt cho ?” Diệp Ninh xong đến gần .
“Không cần! Không cần!” Lần Cố Phong kích động từ chối, thật sự chịu nổi sự trêu chọc của cô.
Diệp Ninh phản ứng của , cố đè khóe miệng đang điên cuồng cong lên của .
Tại cô phát hiện rằng là một đáng yêu dễ hổ như thế chứ?
Cố Phong cũng cảm thấy c.h.ế.t, lúc Diệp Ninh bao giờ chủ động với như thế.
Anh ước gì vết thương nhanh chóng khang phục, như mới chút cơ hội chống đỡ .
Một tiếng đồng hồ , Ngô Hàm Nhu mang theo đồ ăn về.
Diệp Ninh đồng hồ, sáng nay Diệp Đống ngoài dạo, mà đến giờ vẫn còn về.
Tuy rằng Diệp Đống là trường thành, sẽ lạc, nhưng cô vẫn chút lo lắng.
Diệp Đống thì đang Mục Văn Hạo chỉ dẫn, trải nghiệm thử cái gì gọi là cuộc sống ngợp trong vàng son.
Sau khi lên xe của Mục Văn Hạo, Mục Văn Hạo đầu tiên là dẫn đến trung tâm thương mại lớn nhất kinh thành để mua quần áo.
Từ đầu đến chân, bộ đều trở nên rực rỡ.
Diệp Đống mặc bộ quần áo trị giá bốn con , cảm giác bộ thôi cũng trở nên cực kỳ khác thường .
Sau đó Mục Văn Hạo dẫn đến phòng ca múa phồn hoa nhất.
Khi thấy một chai nước bình thường trong thực đơn cũng giá mấy chục đồng thì càng nghẹn họng trân trối.
Bọn họ ở vị trí tầm nhất của phòng ca múa, nếm thử thức ăn ngon mà gọi tên, thưởng thức biểu diễn ca múa vô cùng hấp dẫn sân khấu.
Diệp Đống đến nơi , cảm giác giống như phiền não đều biến mất.
“Anh Mục, thường xuyên đến nơi chơi ?”
Mục Văn Hạo cực kỳ quen thuộc với nơi , rõ ràng chính là khách quen.
Cậu Mục Văn Hạo giàu , nhưng mà đến ngày hôm nay vẫn đổi mới nhận tri về khái niệm giàu .
“ mở một phòng ca múa giống như thế ở huyện thành, cho nên khi ngoài cũng thích đến mấy nơi tương tự để xem thử, quan sát học hỏi sở trường kinh doanh của khác.”
Mục Văn Hạo giải thích chậm rãi nhấm nháp rượu vang đỏ trong ly.
Diệp Đống cũng một cái phòng ca múa như thế, mặt lộ rõ vẻ hâm mộ.
Không bao lâu , mấy phụ nữ ăn mặc hở hang sân nhảy hấp dẫn.
Mộng Vân Thường
Đường cong phập phồng vải dệt bó sát phô bày rõ ràng ngoài.
Ở quê chắc chắn sẽ bao giờ thấy cảnh .
Mục Văn Hạo thấy rõ mỗi một phản ứng của hỏi: “Thích ?”
Diệp Đống vội vàng thu hồi tầm mắt, giấu vẻ hổ.
“Chỉ là tùy tiện xem mà thôi. Nếu ở chỗ chúng ai ăn mặc như thế, chắc chắn sẽ mắng c.h.ế.t.”
“Ha ha ha. Đó là bởi vì phong tục ở nông thôn quá bảo thủ, xã hội hiện tại đều đang đề xướng ăn mặc tự do.”
Mục Văn Hạo ngó lơ những phụ nữ .
Diệp Đống khỏi cảm thán : “Nếu thì tại nhiều thành như thế chứ, cuộc sống sung sướng hơn ở trong thôn nhiều .”
Mục Văn Hạo gì.
Chờ đến khi Diệp Đống ăn xong, Mục Văn Hạo lập tức dẫn khỏi phòng ca múa.
Lúc Diệp Đống mới phát hiện khá trễ .
“Anh Mục, về , nếu chị của sẽ lo lắng.”
Tuy rằng hiện tại còn cảm thấy thèm, nhưng dù cũng sẽ vì chút chuyện chơi đùa mà đ.á.n.h mất lý trí.
Mục Văn Hạo thoáng qua : “Không cần sốt ruột, còn một bất ngờ khác cho đó.”