Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 545
Cập nhật lúc: 2025-12-17 17:25:51
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc Cố Phong bắt bình đựng nước tiểu, suýt chút nữa rơi nước mắt.
Ngay lúc chuẩn tiếp tục hành động thì mới phát hiện Diệp Ninh vẫn cứ chằm chằm chớp mắt.
“Em thể ngoài một chút ?”
“Có cần thiết như thế ? Hơn nữa em hành động cũng bất tiện, mãi thật sự cũng phiền.” Diệp Ninh một cách đương nhiên: “Hay là em xoay sang một bên, là chứ gì.”
Mộng Vân Thường
Cô cho cơ hội thương lượng nữa, trực tiếp đầu xe lăn, đưa lưng về phía .
Cố Phong trừng mắt bóng lưng của cô mười mấy giây, cuối cùng vẫn chịu thua.
Anh lén lén lút lút giống như chuyện gì đáng hổ.
Trong lòng nghĩ thầm nhất định tốc chiến tốc thắng.
đôi lúc hiện thực và tưởng tượng tương phản với .
Anh vốn dĩ nhịn khó chịu , nhưng mà bởi vì Diệp Ninh ở bên cạnh, ngược thể tiểu .
Bình tâm, tĩnh khí, cố xem nhẹ Diệp Ninh.
Trong đầu Cố Phong lặp lặp những lời .
Diệp Ninh đợi suốt một phút cũng tiếng động gì, chút lo lắng.
“Anh ?”
Cố Phong thật sự c.h.ế.t: “Em ở chỗ , .”
Thật sự .
Diệp Ninh bật thành tiếng, nhưng mà cô cũng khó xử nữa, mà di chuyển xe lăn về phía cửa phòng bệnh.
Cô càng lúc càng xa, thần kinh căng thẳng của Cố Phong cũng dần thả lỏng .
Đến giây phút cuối cùng cũng phun , ngửa đầu lên trời thở dài.
Khó!
Thật sự là quá khó khăn!
Diệp Ninh chỉ ở cửa phòng bệnh chờ, cũng ngoài.
Chờ đến khi bên phía Cố Phong còn tiếng động gì nữa, cô mới .
“Anh đừng nhúc nhích, đưa bình nước tiểu cho em là .”
Cố Phong hổ c.h.ế.t, nhưng sự lựa chọn nào khác.
Chờ đến khi Diệp Ninh xử lý xong tất cả chuyện, Cố Phong mới cảm thấy như trút gánh nặng.
“Cảm ơn.”
Diệp Ninh tranh thủ cơ hội trêu chọc: “Nếu thật sự cảm ơn em thì cứ lấy báo đáp . Như cũng sẽ cảm thấy hổ nữa.”
Trái tim của Cố Phong run lên, tuy rằng rõ cô đang đùa, nhưng vẫn nhịn động lòng.
“Sau phiền Tiểu Đống chăm sóc cho là .”
Diệp Ninh suy nghĩ một chút, đó : “Xem cũng đến lúc bảo Diệp Đống về nhà .”
Cố Phong: “...”
Sau đó Diệp Ninh đổi phong cách chuyện: “Đùa thôi. Hiện tại đang là lúc cần thằng nhóc , thể bảo nó về chứ.”
Cô bởi vì cô quá chủ động mà dọa sợ , bọn họ thể tuần tự tiến triển, để vô hình chung tiếp nhận tình cảm của cô.
Cố Phong lập tức phụ họa : “Lần đúng là cũng may mà nhờ Tiểu Đống.”
Diệp Ninh thì phủ nhận: “Chờ em khỏe , nhất định cho Khổng Giai một bao lì xì thật to mới , cảm ơn em dạy dỗ Diệp Đống trở nên như thế.”
“Sao em chắc là Khổng Giai ảnh hưởng đến Tiểu Đống, chứ Tiểu Đống ngoan ngoãn trưởng thành lên chứ?”
Dù thì đều sẽ trưởng thành, sẽ đổi.
Diệp Ninh vô cùng khẳng định gật đầu: “Anh quá coi thường sức ảnh hưởng của vợ chồng đối với đối phương , đương nhiên còn ảnh hưởng đến từ con cái nữa, dù thì hiện tại Tiểu Đống mới coi như là một trưởng thành đủ tư cách.”
Nói đến lời cuối cùng, cô cũng cảm thấy vui mừng.
“Em vốn dĩ định mấy ngày nay sẽ về nhà, bây giờ thành thế , cũng chỉ thể dời lịch trình thôi.”
Cô vẫn luôn về nhà, cứ dời thời gian mãi.
Cố Phong đang định an ủi, Diệp Ninh khôi phục như bình thường.
“Chờ , chúng cùng về nhà thăm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-545.html.]
“Cùng về nhà ?” Cố Phong nỉ non lặp những lời .
Diệp Ninh gật đầu : “ , cùng về nhà. Dù thì trong nhà cũng chuyện của chúng , em cũng dặn dò với Tiểu Đống là đừng cho bọn họ . Cho nên trong nhận thức của bọn họ, chúng vẫn là vợ chồng.”
Cố Phong vô cùng cẩn thận xác nhận hỏi : “Ý của là em vẫn chuyện cho trong nhà ?”
“Cũng chuyện gì quan trọng, cần kích thích cha .” Diệp Ninh trả lời vô cùng tùy ý, hề do dự chút nào.
“ mà sớm muộn gì bọn họ cũng sẽ thôi.”
Giấy thể nào gói lửa.
Tuy rằng ngoài miệng Cố Phong như thế, nhưng trong lòng vẫn vui vẻ, chỉ điều ngẫm cảm thấy vẫn Diệp Ninh chịu ấm ức .
Lời của Diệp Ninh như ẩn ý gì đó: “Trễ ngày nào ngày đó, hơn nữa sự việc sẽ đổi như thế nào, ai thể chứ.”
Dù bọn họ vẫn sẽ tái hôn, đương nhiên cần phiền phức như thế.
Cảm giác quái dị xuất hiện trong lòng Cố Phong nữa.
Anh càng ngày càng cảm thấy những lời và việc Diệp Ninh giống như đang phát tín hiệu gì đó cho .
Diệp Ninh cố ý hỏi ngược : “Đừng là đó nha?”
“Không , em thế nào cũng .” Cố Phong gần như theo phản xạ điều kiện mà trả lời.
Diệp Ninh tươi rói: “Ừ. Nhớ kỹ những lời mới đó nha, em cái gì cũng .”
Bầu khí mập mờ theo câu trêu chọc mà dần lan tỏa.
Tim của Cố Phong đập nhanh hơn, thậm chí chút may mắn vì mấy vết thương mặt che giấu chút ửng hồng nổi lên do trong lòng gợn sóng.
“Cũng trễ , nghỉ ngơi , em cũng về phòng bệnh của đây.”
Cuối cùng Diệp Ninh cũng chủ động về phòng bệnh.
Ánh mắt của Cố Phong đuổi theo bóng dáng của cô.
Khi cô đến cửa phòng bệnh, hình như nghĩ đến gì đó, đầu về phía Cố Phong.
“Quên với , em dọn sang phòng bệnh bên cạnh, buổi tối nếu nhớ em thì thể gọi tên em, chắc là em sẽ thấy.”
Cố Phong trực tiếp ngẩn .
Diệp Ninh cũng đợi phản ứng, rời khỏi phòng bệnh.
Xung quanh im ắng, nhưng mà câu của cô vẫn cứ liên tục quanh quẩn bên lỗ tai của Cố Phong.
“Chị, em còn tưởng rằng tối nay chị sẽ về nữa đó.” Diệp Đống nhàn nhã ở trong phòng bệnh chờ đợi, thấy Diệp Ninh đến thì vội bước nhanh đẩy xe lăn giúp cô.
“Chị cũng lắm chứ. về thì tối nay chị ngủ ở đây.” Diệp Ninh lười biếng , thật cũng chút mệt mỏi.
Chỉ cần trong phòng bệnh của Cố Phong hai cái giường bệnh thì cô chắc chắn sẽ ở .
mà đó là một cái phòng đơn.
Diệp Đống thuận miệng : “Hai thể chen chúc cùng một cái giường bệnh mà.”
Hửm?
Diệp Ninh đột nhiên mở rộng cách suy nghĩ.
Như thế cũng đó!
mà hiện tại đương nhiên là còn , dù thì vết thương Cố Phong còn nghiêm trọng, với cô cũng thể hoạt động thuận tiện .
Chờ thêm một đoạn thời gian nữa, cô thể tự lên giường xuống giường, Cố Phong cũng thể hoạt động, chuyện gì cũng dễ hơn .
“Tiểu Đống, chị phát hiện đầu óc của em càng ngày càng thông minh đó.”
Diệp Đống cô khen, tít mắt.
Cậu vốn dĩ thông minh mà.
“Có cái con nhỏ Ngô Hàm Nhu ?”
Cậu cực kỳ ghét Ngô Hàm Nhu, nửa buổi chiều thấy cô , chuyện đầu tiên nghĩ đến chính là cô biến .
Lúc Diệp Ninh mới thu hồi suy nghĩ về Cố Phong : “Cô là sẽ về, chắc là sẽ về .”