Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 541

Cập nhật lúc: 2025-12-17 17:25:47
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tiến độ chụp điện ảnh của Đan Thăng đến giai đoạn trung hậu kỳ .

Bởi vì ông Diệp Ninh chính là biên kịch của Ngô Á Thu đang , cho nên hiện tại ông càng giành giật từng giây, dùng tốc độ nhanh nhất để thành việc chụp, công chiếu.

Một khi điện ảnh của Ngô Á Thu tiến hành đến giai đoạn quảng bá, đến lúc đó chắc chắn sẽ tung tin tức chấn động , giành độ nổi tiếng.

Lý Hiểu và Xà Hoành Minh cũng ngậm miệng nhắc gì đến Diệp Ninh nữa.

Nhất là Lý Hiểu, ở mặt cô , cái tên Diệp Ninh rõ ràng trở thành một cấm kỵ.

Trong nháy mắt mười mấy ngày trôi qua.

 

Cố Phong vẫn luôn chìm trong hôn mê đột nhiên chậm rãi mở mắt.

Ánh nắng mặt trời lọt trong tầm mắt hai mắt đau đớn, di chuyển tròng mắt, một bóng dáng mảnh khảnh ánh trong mi mắt của .

Đó là bóng dáng của một cô gái, đang nghiêng đối diện , đang cắm hoa trong bình.

Ánh mặt trời chiếu , Cố Phong nhận đó là ai.

Ngô Hàm Nhu đột nhiên nhạy cảm nhận gì đó, theo bản năng đầu về phía giường bệnh.

Khi thấy Cố Phong đang giường bệnh mở to mắt, lập tức hưng phấn bước đến.

“Anh Cố, tỉnh ?”

Bởi vì quá kinh ngạc và kích động, trong giọng của cô đều mang theo vẻ vui sướng khó thể che giấu .

Cố Phong há miệng, gì đó, nhưng thể phát bất cứ âm thanh gì.

Giờ phút Ngô Hàm Nhu xác định tỉnh .

“Tốt quá ! Anh chờ, gọi bác sĩ đây ngay!”

Một lúc , trong phòng bệnh đầy bác sĩ và y tá.

Bác sĩ kiểm tra cho Cố Phong, vài giây cũng lộ vẻ mặt vui vẻ.

“Anh thật sự tỉnh !”

Tiếng còn dứt, bộ phòng bệnh đều chìm trong tiếng hoan hô đầy vui sướng.

Có thể cứu sống một trong trạng thái gần c.h.ế.t, đây là kết quả cố gắng của thể bác sĩ và y tá.

Ngô Hàm Nhu tươi rói, giờ phút thật sự vui mừng vì Cố Phong.

Bác sĩ dặn dò vài câu đơn giản, lập tức báo cáo cho lãnh đạo cấp tin tức Cố Phong tỉnh .

Ngô Hàm Nhu vốn dĩ nên chạy thông báo cho Diệp Ninh , nhưng cô chạy đến cửa phòng bệnh, chậm rãi dừng bước.

do dự vài giây, vòng ngược trở về.

đến giường bệnh của Cố Phong, dịu dàng : “Anh Cố, hôn mê bao lâu ? Mười lăm ngày, suốt mười lăm ngày! Trong mười lăm ngày , đều cực kỳ lo lắng cho !”

Cố Phong cũng phản ứng quá lớn.

Ngô Hàm Nhu cũng nhụt chí, cô Cố Phong mới tỉnh , cho dù là tinh thần cơ thể thì đều ở trong trạng thái yếu ớt nhất, cũng chính là cơ hội để tạo hảo cảm với .

“Mấy ngày nay gần như ngày nào cũng đến thăm , đặt một bó hoa ở đầu giường của . Cho dù thể thấy nó thì cũng đều hi vọng nó thể mang đến may mắn cho . Hiện tại quả nhiên vận may đến !”

để ý đến từng biểu cảm nhỏ nhặt nhất mặt Cố Phong.

nhiều như thế, Cố Phong giống như từng thấy.

Chẳng lẽ là thính lực của b.o.m nổ xảy vấn đề ?”

đến gần, kéo gần cách giữa hai .

“Anh Cố, lời ? Nếu thể thì chớp mắt .”

Cố Phong cũng chớp mắt, chỉ gian nan hoạt động cánh tay .

Ngô Hàm Nhu lập tức chú ý đến điểm , đó sang.

 

 

 

Động tác của Cố Phong cực chậm.

Ngô Hàm Nhu nhận đang chữ.

Mà chữ cũng dễ dàng nhận .

Diệp Ninh.

Ngô Hàm Nhu nghĩ đến từ lâu, lúc mới đành : “Hiện tại Diệp Ninh , cô cũng đang ở chỗ , ở phòng bệnh khác, nhưng mà cô cũng vết thương, cần nghỉ ngơi tĩnh dưỡng. Hiện tại sẽ lập tức báo cho cô tin tỉnh .”

Lúc Cố Phong tin Diệp Ninh bình an, vẻ mặt cuối cùng cũng đổi, biểu cảm bất giác trở nên dịu dàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-541.html.]

Lúc Ngô Hàm Nhu mới rời khỏi phòng bệnh, nhanh chậm về phía phòng bệnh của Diệp Ninh.

Lúc Diệp Ninh đang Diệp Đống giúp đỡ, luyện tập dậy và xuống.

Lúc Ngô Hàm Nhu , Diệp Ninh cũng lúc dậy.

Đây là tiến bộ cực lớn .

Hiện tại thể dậy thì đó thể luyện tập xuống giường, cũng thể xe lăn ngoài.

Không cần nhờ bất cứ nào giúp đỡ cả.

Tuy rằng Ngô Hàm Nhu chăm sóc Diệp Ninh gần mười ngày, nhưng mà Diệp Đống vẫn cứ khó chịu với cô , cho nên khi cô , thậm chí thèm liếc cái nào.

mà Diệp Ninh lập tức hỏi: “Tình hình của Cố Phong như thế nào ?”

Suốt mấy ngày qua, cô cũng chỉ đến phòng bệnh Cố Phong hai , hơn nữa còn là cô cực lực yêu cầu mới cho qua đó.

Thời gian còn cô đều nhờ Ngô Hàm Nhu và Diệp Đống qua đó chăm sóc.

Ngay từ đầu cô cho rằng Ngô Hàm Nhu sẽ trả lời giống như bình thường, nhưng mà chờ Diệp Ninh xong, cô vẫn cứ mở miệng gì.

Đồng thời Diệp Ninh thấy vẻ mặt hưng phấn của cô , trái tim khẽ run lên.

“Có , là...”

Hai chữ tỉnh đến bên miệng, cô căng thẳng đến mức dám thành lời.

Cô thật sự trải qua quá nhiều hi vọng thất vọng .

Thậm chí mỗi đêm khi ngủ mơ, cô cũng là mơ thấy cảnh Cố Phong tỉnh .

khi tỉnh , cô sẽ rơi nỗi lo âu và bất an càng lớn hơn nữa.

Hai mắt Ngô Hàm Nhu phát sáng, ánh chăm chú của Diệp Ninh, cô chậm rãi gật đầu.

Diệp Ninh túm chặt lấy cổ tay của Diệp Đống ở bên cạnh, đầu óc trống rỗng.

Diệp Đống chuẩn sẵn tâm lý đau đến nhe răng trợn mắt, xảy chuyện gì.

“Shh... chị, đau đau đau...”

Diệp Ninh thở hổn hển, run giọng xác định nữa với Ngô Hàm Nhu.

“Anh , thật sự tỉnh ?”

Diệp Đống vẫn cứ ngơ ngác: “Ai tình chứ?”

mà cũng chỉ vài giây ngắn ngủi , cũng nhận Diệp Ninh và Ngô Hàm Nhu chút khác thường.

“Anh rể của tỉnh hả?!”

Cậu gân cổ lên hò hét.

Lần Ngô Hàm Nhu mở miệng : “Tỉnh . Vừa mới tỉnh , bác sĩ cũng khám xong !”

Giờ phút Diệp Ninh nên dùng ngôn từ gì để miêu tả tâm trạng hiện tại của .

Vui vẻ, hưng phấn, sốt ruột đến đó gặp Cố Phong.

“Chị, chị đừng gấp, em ôm chị lên xe lăn!”

Diệp Đống vui vẻ quơ tay múa chân, nhanh nhẹn bế ngang Diệp Ninh lên, đặt cô lên xe lăn.

Đầu Cố Phong nặng c.h.ế.t, mí mắt càng ngày càng nặng.

Mãi đến khi thấy .

“Anh rể!”

Tiếng gọi của Diệp Đống thể là kinh thiên động địa, trực tiếp kéo ý thức mơ màng của Cố Phong trở về.

“Anh rể, chị của em tới nè!”

Diệp Đống ồn ào kêu la đẩy Diệp Ninh đến bên cạnh giường bệnh.

Diệp Ninh chằm chằm chớp mắt Cố Phong, trong lòng xác nhận xác nhận .

Mãi đến khi ánh mắt của hai chạm .

Toàn bộ lý trí, đạo đức, tất cả đều cô vứt đầu, cô “oa” một tiếng, tiếng.

Không chỉ Diệp Đống ngơ ngác, đến cả Ngô Hàm Nhu cũng như thế.

Hiện tại Diệp Ninh như một đứa con nít ba tuổi, còn bất cứ hình tượng gì, ôm chặt lấy tay của Cố Phong, gào .

Mộng Vân Thường

 

 

 

 

 

Loading...