Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 537

Cập nhật lúc: 2025-12-17 17:25:43
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lúc Giang Húc Đông và Ngô Hàm Nhu cũng từ bên trong .

Sắc mặt Giang Húc Đông âm u đến mức sắp nhỏ nước, thấy Diệp Đống, đạp một phát.

Diệp Đống bĩu môi, hậm hực hỏi: “Chị của thế nào ?”

Giang Húc Đông lạnh lùng một câu: “Để cô yên lặng trong chốc lát .”

Diệp Đống mạnh miệng đổ bộ sai lầm lên bọn họ, nhất là đối với Ngô Hàm Nhu, trừng mắt hung dữ vài .

“Còn là tại mấy , mấy đừng đến đây nữa!”

Cho dù chị và rể của thật sự ly hôn thì chắc chắn cũng sẽ để đàn ông ở mặt cơ hội thừa nước đục thả câu.

Sao Giang Húc Đông thể ảnh hưởng quyết định chứ, thêm bất cứ lời dư thừa nào, nghênh ngang rời .

Trong xe, bầu khí nặng nề đến mức ngạt thở.

Giang Phong Lâm Giang Húc Đông khó chịu, khuyên nhủ vài câu.

mà Giang Húc Đông lên tiếng hỏi : “Tại Diệp Đống đột nhiên biến chuyện Diệp Ninh ly hôn?”

Anh ngu, lúc Diệp Đống ngoài với bọn họ thì rõ ràng vẫn còn bình thường.

Đầu của Ngô Hàm Nhu gần như sắp gục xuống đến ngực, một lời.

Giang Húc Đông lập tức về phía Giang Phong Lâm: “Rốt cuộc là chuyện gì?”

“Húc Đông, chuyện cũng xảy , truy cứu chuyện thì ý nghĩa gì chứ. Với chuyện Diệp Ninh ly hôn cũng là sự thật, chúng cũng Diệp Ninh giấu gia đình cô chuyện mà.” Giang Phong Lâm tận lực giải thích, định lửa giận của Giang Húc Đông.

“Cho dù là thật thì đây cũng là việc riêng của gia đình , nên từ miệng một khác !” Giọng của Giang Húc Đông nặng.

Vẻ mặt Giang Phong Lâm cứng đờ.

Ngô Hàm Nhu đột nhiên ngẩng đầu, chút cứng đầu : “Anh, đừng trách họ, là em đó!”

Thật thông qua phản ứng của hai , Giang Húc Đông cũng đoán từ lâu .

“Vì em như thế?”

“Bởi vì c.h.ử.i , là kẻ thứ ba phá hư hôn nhân của Diệp Ninh! Em chỉ là bênh vực mà thôi!” Ngô Hàm Nhu ăn hùng hồn, vẫn cảm thấy .

“Anh để ý!” Giang Húc Đông đang cố nén lửa giận: “Diệp Đống như thế là bởi vì hiểu rõ tình hình, nhưng mà chúng sự thật là gì là . Vì cứ nhất định để tổn thương khác chứ? Sự thật quan trọng đến mức ?”

Ngô Hàm Nhu ấm ức đỏ mắt, cô rõ ràng đều là vì , nhưng mà hiện tại còn mắng ?

, sự thật quan trọng như thế đó! Hơn nữa Diệp Ninh cho nhà cô thì liên quan gì đến chúng chứ? Thành thế cũng là cô đáng đời thôi!”

Bốp!

còn kịp hết những lời bất mãn của thì Giang Húc Đông tát cho một bạt tai thật mạnh.

Tiếng vang chói tai chỉ Giang Phong Lâm kinh ngạc trừng to mắt mà đến cả Ngô Hàm Nhu đ.á.n.h cũng dám tin.

Giờ phút , đả kích mà cô chịu đựng thậm chí quên mất cơn đau.

Giang Húc Đông cảm nhận lòng bàn tay đau nhói, đáy mắt tràn ngập vẻ âm u.

“Anh những lời tương tự thứ hai!”

Đánh cô , cũng bởi vì cô mắng Diệp Ninh, mà là bởi vì tư tưởng của cô vấn đề!

Ngô Hàm Nhu ôm phần mặt đánh, ấm ức tủi c.h.ế.t.

“Được, nếu ghét em như thế thì em cho hài lòng!”

run rẩy để một câu, mở cửa xe , nhanh chóng ngoài!

 

 

 

Diệp Đống phòng bệnh, cũng , cũng xong.

Hiện tại bình tĩnh , cũng những gì lúc nãy quá đáng.

Cậu xin , sợ Diệp Ninh thấy càng tức giận hơn.

Cuối cùng quyết định cửa phòng bệnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-537.html.]

Mãi đến khi hai công an bước nhanh đến.

Diệp Đống bọn họ, lúc bọn họ cũng từng đến đây ghi lời khai của Diệp Ninh .

“Hiện tại đồng chí Diệp Ninh đang tỉnh ?”

Lý Khoa chủ động lên tiếng hỏi Diệp Đống.

Diệp Đống lập tức tìm cớ : “Chờ một chút, để xem.”

Cậu rón rón rén đến giường bệnh, cẩn thận đến gần lỗ tai của Diệp Ninh, nhẹ nhàng gọi: “Chị, chị ngủ hả? Công an đến tìm chị.”

Giọng dịu dàng bao nhiêu thì dịu dàng bấy nhiêu.

Quả nhiên, Diệp Ninh mở mắt .

Diệp Đống toét miệng nịnh nọt, giống như bọn họ từng cãi .

“Mời bọn họ .” Diệp Ninh cố lên tinh thần, công an chắc chắn sẽ vô duyên vô cớ đến đây.

Một lúc , Diệp Đống mời hai Lý Khoa .

“Đồng chí Diệp Ninh, báo cho cô một tin tức .”

Diệp Ninh thật sự nghĩ hiện tại còn thể tin tức gì.

Lý Khoa cũng đợi cô hỏi thẳng: “Chúng tìm đồng chí Vương Kim , còn sống.”

Trái tim Diệp Ninh run lên, lập tức kích động.

“Anh ?”

Cô theo bản năng lên, đụng trúng vết thương , nhưng mà cô thèm để ý, chỉ tin tức của Vương Kim.

“Hiện tại đang chữa trị ở bệnh viện Kinh Đại.”

Tuy rằng chuyển đến bệnh viện tổng hợp quân khu, nhưng mà bệnh viện Kinh Đại cũng là một trong những bệnh viện nhất cả nước, hơn nữa cũng đang ở kinh thành.

“Tình hình của như thế nào? Sao các tìm thế?” Diệp Ninh cách nào khống chế tâm trạng kích động căng thẳng của .

Cô cứ cho rằng tình huống như thế, Vương Kim chắc chắn lành ít dữ nhiều .

“Anh dân trong thôn ngang qua cứu. Người dân trong thôn phát hiện , trực tiếp đưa đến bệnh viện nhỏ ở vùng ngoại ô. Vương Kim ở nơi đó chữa trị một tuần, bệnh tình mới định . Sau khi chúng nhận tin tức, lập tức chạy đến đó, đưa đến bệnh viện Kinh Đại .”

Mộng Vân Thường

Trong giọng của Lý Khoa cũng mang theo một chút nhẹ nhàng, nếu lúc đó bọn họ sắp xếp bố trí sơ hở thì cũng Trịnh Toàn Cường thực hiện kế hoạch.

Hiện tại Vương Kim thể sống sót, cũng coi như là kỳ tích .

“Thật quá! Đồng chí công an, các chuyển lời đến bác sĩ chữa trị cho , nhất định cứu chữa cho !” Người ngoài cũng đều nhận Diệp Ninh đang vui sướng và hưng phấn.

“Cô cứ yên tâm, nhất định sẽ chuyển lời.”

Lý Khoa trò chuyện vài câu đơn giản với Diệp Ninh xong, lập tức rời .

Diệp Ninh giường bệnh, lâu lắm cảm thấy vui vẻ đến thế.

“Chị, Vương Kim là ai thế?” Diệp Đống đùa tí tửng nhích gần.

“Là liều mạng với đám bắt cóc để bảo vệ chị.”

Từ đó đến giờ trong lòng Diệp Ninh vẫn luôn một cục đá lớn đè nặng, vô cùng cảm kích và áy náy với Vương Kim.

Hiện tại Vương Kim còn sống, cuối cùng cô cũng thể thở phào nhẹ nhõm.

Diệp Đống xong vô cùng chấn động, đời ngoại trừ rể còn như thế nữa ?

Chẳng lẽ cũng là một tình cảm với chị của ?

dám hỏi những lời nữa.

“Chị, em xin .”

Cậu hổ chủ động xin .

Diệp Ninh hồn, cúi thấp đầu, giống như một đứa bé sai chuyện gì đó, cho dù nổi giận thì cũng sẽ hết giận thôi, huống chi cô vốn dĩ từng giận bao giờ.

“Không cần xin ...”

 

 

 

Loading...