Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 535
Cập nhật lúc: 2025-12-17 17:25:40
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mà lúc mặt Diệp Ninh tái nhợt, đau đến mức môi đang phát run, mặt là mồ hôi.
Diệp Đống thấy cô như thế, đau lòng c.h.ế.t, chút hối hận nên như thế ?
“Chị, đó?”
Diệp Ninh miễn cưỡng gật đầu.
Chịu khổ nhiều như thế, vất vả lắm mới lên xe lăn, Diệp Đống cũng rối rắm nữa.
Cầm quần áo và t.h.ả.m mà chuẩn sẵn khoác lên Diệp Ninh, che kín lấy cô.
Lúc hàng lang bên ngoài phòng bệnh trống rỗng ai, Diệp Đống nhanh chóng đẩy Diệp Ninh về phía phòng chăm sóc đặc biệt ICU.
Diệp Ninh căng thẳng đến mức thở nỗi, chỉ là hai trăm mét ngắn ngủi, cô cảm thấy cực kỳ dài lâu.
Diệp Đống càng căng thẳng hơn, bởi vì còn đề phòng tránh bác sĩ và y tá phát hiện , trái tim nhảy lên đến cổ họng.
Không ngờ bên ngoài phòng chăm sóc đặc biệt ICU còn y tá, hai đều bất ngờ.
“Lúc nãy khi em đến đây thì còn ai mà, bây giờ đến .” Diệp Đống gặp chuyện , lập tức lộ tính cách hấp tấp bộp chộp của .
Gương mặt Diệp Ninh căng thẳng, đến nơi , cô nhất định gặp Cố Phong.
“Đẩy chị qua đó.”
Nếu thể giấu bệnh viện, cứ thoải mái công khai qua thôi.
“Hả?” Diệp Đống lộ vẻ mặt ngơ ngác.
Diệp Ninh lặp nữa: “Đẩy chị qua đó.”
Hôm nay ai thể ngăn cản cho cô gặp Cố Phong!
Diệp Đống chỉ thể theo.
Quả nhiên, hai mới đến cửa phòng chăm sóc đặc biệt ICU thì y tá cản .
“Nơi cho phép thăm.”
Diệp Ninh : “ là... vợ của Cố Phong, Diệp Ninh.”
Cô nhất định đưa một phận mà đối phương thể nào bắt bẻ .
Y tá tên của cô, lập tức nghĩ đến gì đó, ngờ rằng cô thể đến nơi .
“Đồng chí Diệp Ninh, nơi là phòng chăm sóc đặc biệt ICU, cô thật sự thể .”
“Cô tìm bác sĩ , nếu thì tìm viện trưởng, nhất định gặp Cố Phong!” Thái độ của Diệp Ninh vô cùng kiên định.
Diệp Đống cũng nhanh chóng vẻ cứng rắn : “Chúng chỉ thăm rể một chút mà thôi, xem một cái là liền, tại mấy cho chúng thăm chứ?”
Y tá lộ vẻ mặt khó xử, thể ứng phó Diệp Ninh, chỉ thể thương lượng: “Hai ở đây chờ một chút, tìm bác sĩ.”
Chờ đến khi bóng dáng của y tá biến mất khỏi tầm mắt của hai , Diệp Ninh lập tức lệnh với Diệp Đống: “Đi .”
Diệp Đống ngờ Diệp Ninh sẽ lật lọng, nhưng mà ngẫm thì cũng đúng, nếu thật sự chờ bác sĩ đến thì còn mấy sẽ viện cớ gì để ngăn cản bọn họ nữa.
Còn bằng tiền trảm hậu tấu.
Cậu đẩy xe lăn đến cửa phòng chăm sóc đặc biệt ICU.
Giờ phút , Diệp Ninh thậm chí còn quên luôn cả việc hít thở, cũng chuẩn sẵn sàng tâm lý cho tình huống nhất.
Cửa mở, hai chị em .
Trong bộ phòng bệnh cũng chỉ một giường bệnh, đó chính các tiếng động do đủ loại dụng cụ phát .
Mặc dù Diệp Ninh từng tưởng tượng nhiều tình huống của Cố Phong, nhưng hiện tại khi tận mắt thấy đàn ông cắm đầy ống , nước mắt khống chế , tràn mi mà .
Cố Phong thương còn nặng hơn tình cảnh nghiêm trọng nhất mà cô từng tưởng tượng.
Nếu những dụng cụ liên tục phát tiếng vang, cô thậm chí dám tin là Cố Phong còn sống.
Diệp Đống cũng cứng , dám liên tưởng đàn ông mặt mày đổi giường với Cố Phong trong trí nhớ của .
Nhìn Diệp Ninh đang dần mất khống chế cảm xúc và gương mặt tràn ngập nước mắt, cuối cùng cũng hiểu vì bác sĩ cho phép nhà thăm .
Bởi vì thể nào thừa nhận nổi.
“Chị, em, chúng ngoài ?”
Cậu chút sợ hãi, nhưng phần lớn thì đều là lo lắng cho cảm xúc của Diệp Ninh.
Giọng Diệp Ninh nghẹn ngào : “Đẩy chị qua đó.”
Mộng Vân Thường
Diệp Đống luống cuống, khuyên nhủ, nhưng mà cũng thế nào mới thể thuyết phục Diệp Ninh.
“Đẩy chị qua đó!” Diệp Ninh gầm nhẹ.
Diệp Ninh đến bên cạnh giường bệnh của Cố Phong, run rẩy vươn bàn tay trái còn thể cử động của lên.
Cô chạm , nhưng dám chạm cơ thể băng bó của .
Sợ sẽ đau.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-535.html.]
Mũi Diệp Đống cũng cay xè, đồng thời càng thêm kính nể Cố Phong.
Anh đều là vì cứu chị của .
“Anh rể, em với chị của em đến thăm nè.”
Cố Phong đương nhiên là sẽ bất cứ phản ứng gì.
“Em ngoài .” Giọng của Diệp Ninh nhẹ, nhẹ, giống như là sợ sẽ ồn đến .
Diệp Đống do dự vài giây, đó vẫn ngoài.
Diệp Ninh ngơ ngẩn Cố Phong, để mặc cho nước mắt rơi xuống.
“Cố Phong, còn câu mà em . Anh tỉnh ? Chúng bắt đầu nữa, ? Chúng bắt đầu nữa ...”
Cơn đau đớn tan nát cõi lòng cô cảm thấy vô cùng chóng mặt, bao lâu mất ý thức.
Diệp Đống canh chừng ở bên ngoài phòng chăm sóc đặc biệt ICU, vài phút chỉ bác sĩ chạy đến mà đến cả viện trưởng cũng tin.
Nhìn gương mặt giận tự uy của viện trưởng, dọa sợ đến mức dám hó hé tiếng nào.
“Đồng chí Diệp Ninh ?”
Viện trưởng thấy nơi chỉ một Diệp Đống, giọng cực trầm.
Diệp Đống hoảng loạn gật đầu.
“Bậy bạ! Không với nhà là đừng để đồng chí Diệp Ninh gặp đồng chí Cố Phong ?” Viện trưởng sắc bén quát to.
Bọn họ đưa quyết định cho Diệp Ninh gặp Cố Phong chính là vì suy xét đến tình hình hiện tại của cô.
Tuy rằng hiện tại tốc độ khôi phục của Diệp Ninh khá , nhưng thật cô thương nặng hơn trong tưởng tượng nhiều. Nhìn thấy dáng vẻ của Cố Phong, kích thích, chắc chắn sẽ bất lợi cho việc khang phục.
Diệp Đống đổ mồ hôi lạnh ròng ròng, dám tiếng nào.
Viện trưởng nhanh chóng đẩy cửa phòng chăm sóc đặc biệt .
Mà lúc Diệp Ninh ngã xuống bên cạnh giường bệnh của Cố Phong.
“Đồng chí Diệp Ninh...”
“Chị...”
Tất cả đều hoảng loạn, Diệp Đống sợ hãi run bần bật...
...
“Diệp Ninh, cô mau tỉnh .”
“Chị, chị đừng em sợ, chị mau tỉnh .”
Trong bóng đêm, Diệp Ninh nhiều đang gọi tên cô.
Cô cái gì nữa.
Mãi đến khi nhớ đến Cố Phong, n.g.ự.c đau đến mức thở nỗi.
“Đau...”
Cô đau đớn rên rỉ thành tiếng.
Giang Húc Đông bên cạnh giường bệnh sốt ruột gọi bác sĩ: “Bác sĩ, cô kêu đau, ông mau giảm đau cho cô !”
Sắc mặt bác sĩ vô cùng nặng nề: “Lúc nãy tiêm t.h.u.ố.c giảm đau , lẽ hiện tại cũng là cơ thể của cô đang đau. Các trò chuyện với cô nhiều hơn , để cô nhanh chóng tỉnh .”
Diệp Đống hu hu hu ngừng, nước mắt nước mũi tèm lem.
“Nếu như thế thì lúc nên dẫn chị của thăm rể, đều là của ... Chị, nếu chị mệnh hệ gì, em cũng sống nữa...”
Bác sĩ đen mặt, bảo đ.á.n.h thức bệnh chứ bảo ở chỗ tạo thêm tạp âm.
Giang Húc Đông liên tục gọi tên Diệp Ninh, giọng cũng dần trở nên khàn khàn.
Ngô Hàm Nhu và Giang Phong Lâm ở bên cạnh, giúp cái gì.
Không tình huống kéo dài trong bao lâu, cuối cùng Diệp Ninh cũng chậm rãi mở mắt .
“Tỉnh ?! Bác sĩ, ông mau đây xem!”
Giang Húc Đông kích động đến giọng phát run.
Bác sĩ lập tức khám cho Diệp Ninh, đó thở phào nhẹ nhõm.
“Không gì .”
Một câu cho tất cả như trút gánh nặng.
Diệp Đống nắm lấy tay Diệp Ninh, vẫn cứ : “Chị, chị em sợ c.h.ế.t.”
Diệp Ninh mệt mỏi gương mặt mếu máo của : “Đừng , c.h.ế.t.”
Diệp Đống hít mũi thật mạnh, lau sạch nước mắt: “Chị tỉnh , em sẽ nữa.”
Diệp Ninh đảo mắt về phía mấy Giang Húc Đông: “Anh Giang, cũng đến .”