Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 522

Cập nhật lúc: 2025-12-17 17:25:27
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Khụ khụ khụ...”

nước sặc, ho khan kịch liệt.

Đối phương cho cô cơ hội nghỉ ngơi lấy sức, bắt đầu nhét một cái màn thầu trong miệng của cô.

Diệp Ninh liếc tục lắc đầu, né tránh.

Cho dù là thế, cô vẫn là ép buộc đến mức nuốt gần một nửa cái màn thầu.

“Đủ .” Mệnh lệnh lạnh lùng của Trịnh Toàn Cường vang lên, quá trình tra tấn Diệp Ninh mới coi như kết thúc.

Diệp Ninh há to miệng thở hổn hển, cô mấy ngày ăn uống, hiện tại chỉ cảm thấy dày cuồng đau đớn.

Mồ hôi to như hạt đầu từ mặt cô rơi xuống, cô cố nén đau ngẩng mặt lên về phía âm thanh Trịnh Toàn Cường phát lúc nãy.

“Có giỏi thì... để c.h.ế.t đói ...”

Vốn dĩ cô sắp sửa c.h.ế.t , nhưng hiện tại bạo lực đổ nước và nhét thức ăn , hiện tại cô đàn ông đang chuẩn bước hành động tiếp theo.

Thậm chí khả năng gã liên lạc với Cố Phong .

Trịnh Toàn Cường sớm Diệp Ninh sợ c.h.ế.t, mặt lạnh tanh : “Yên tâm , bao lâu cô và Cố Phong sẽ cùng xuống địa ngục.”

Diệp Ninh thật sự còn bao nhiêu sức để chuyện nữa : “Anh sẽ ... thành công...”

Trịnh Toàn Cường thật sự thích dáng vẻ cô tự tin tuyệt đối Cố Phong như thế, bước về phía hai bước, đến mặt cô, đạp lên mắt cá chân bên trái của cô.

Cơn đau đớn kịch liệt mặt Diệp Ninh nổi đầy gân xanh dữ tợn, cơ bắp liên tục run rẩy ngừng.

mà cho dù là thế, cô vẫn cứ c.ắ.n chặt răng, hề phát bất cứ âm thanh nào.

Sắc mặt Trịnh Toàn Cường vặn vẹo, tiếp tục đạp mạnh xuống, cô cầu xin.

“Chờ xuống địa ngục , cô nhớ cho kỹ, hại cô chính là Cố Phong. Nếu tại Cố Phong thì cô cũng cần chịu đau khổ và tra tấn như thế.”

Giờ phút , Trịnh Toàn Cường chính là ma quỷ.

Diệp Ninh c.ắ.n rách đầu lưỡi, nếm mùi m.á.u tươi.

Nếu thật sự địa ngục thì chắc nó cũng chỉ như thế thôi nhỉ?

Ngay lúc cô sắp sửa đau đến c.h.ế.t ngất , cuối cùng Trịnh Toàn Cường cũng dừng .

Nhìn tơ m.á.u chảy từ khóe miệng của Diệp Ninh và cơ thể liên tục run rẩy vì đau đớn của cô, tâm trạng của gã cũng hơn nhiều.

“Một xinh như cô, thật sự nỡ cô c.h.ế.t chút nào cả, đúng ? Hay là chúng đổi phương pháp khác ? Chỉ cần cô đồng ý theo những gì , thể bảo đảm cô thể sống sót về.”

Trịnh Toàn Cường dụ dỗ, ở mặt sự sống và cái c.h.ế.t, sẽ dễ lựa chọn đúng ?

“Cô còn trẻ như thế, còn tương lai , cần gì vì một đàn ông như Cố Phong mà từ bỏ bản chứ? Cho nên chỉ cần cô gật đầu, chuyện đều sẽ kết thúc.”

Diệp Ninh khẽ nhếch khóe môi, miễn cưỡng phát âm thanh: “Đừng... Đừng mà mơ...”

Ánh mắt Trịnh Toàn Cường trở nên hung ác nham hiểm, tiếp tục dụ dỗ.

“Cô suy nghĩ cho kỹ càng, nhất định dính líu đến thù hận giữa và Cố Phong ? Cô giúp , sẽ chỉ một Cố Phong c.h.ế.t . nếu cô vẫn cứ chấp mê bất ngộ, thì cả hai đều c.h.ế.t. Cô là thông minh, cần gì hi sinh vô ích như thế chứ?”

Gã hiếm khi mà kiên nhẫn một .

Bởi vì gã Cố Phong c.h.ế.t trong sự phản bội của phụ nữ mà thích nhất, đó sẽ là chuyện tuyệt vọng như thế nào chứ.

Chỉ cần nghĩ đến cảnh đó, m.á.u của gã sôi trào lên .

“Thật cũng là một thích đ.á.n.h đánh g.i.ế.c g.i.ế.c, chỉ là chấp nhận chuyện phản bội mà thôi. Là Cố Phong phản bội , lúc khi đưa quyết định thì cũng nên nghĩ đến chuyện đối mặt với sự trả thù của , nhưng mà vẫn cứ như thế.”

cho Diệp Ninh hết hi vọng với Cố Phong, chỉ cần đ.á.n.h thẳng tâm lý của cô là .

Mộng Vân Thường

Trịnh Toàn Cường đến gần bên tai cô, chậm : “Điều nghĩa là, để ý đến sự sống c.h.ế.t của cô.”

 

 

 

Mỗi một câu một chữ của Trịnh Toàn Cường đều thể xé rách chút lý trí và quyết tâm cuối cùng của Diệp Ninh.

“Nếu bởi vì , cô sẽ bắt cóc. Nếu bởi vì , cô cũng sẽ sống bằng c.h.ế.t như bây giờ. Nếu bởi vì , hiện tại cô vẫn cứ là ngôi ca nhạc lớn nổi tiếng rần rần.”

Ý thức của Diệp Ninh lâng lâng như hôn mê, âm thanh mà cô phát thậm chí gần như thể nào thấy : “Không, ...”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-522.html.]

Hình như cô gì đó, Trịnh Toàn Cường đành cong lưng xuống, dựng thẳng lỗ tai lên .

“Không ...” Diệp Ninh đang nỉ non.

Trịnh Toàn Cường với trạng thái hiện tại của cô thể duy trì bao lâu, nhưng nếu cô đồng ý, gã vẫn thể giúp cô khôi phục một ít.

“Không cái gì?” Gã âm u hỏi ngược .

Diệp Ninh chỉ cảm thấy đất trời xung quanh đều tối đen, bộ cảm giác đau đớn đều biến mất gần như còn nữa.

“Không ... phản bội...”

Trịnh Toàn Cường nhíu mày, biểu cô cái gì.

“Không phản bội, thì đó là cái gì?”

Chẳng lẽ gã còn thể thu hoạch chút ngoài ý gì đó từ phụ nữ ?

Diệp Ninh ý thức đang cái gì: “Đây là sứ mệnh của ... là vì... quốc gia và nhân dân...”

Sao cô thể oán hận chứ, cho dù cô thật sự c.h.ế.t ở chỗ thì cũng sẽ bao giờ phản bội.

Sắc mặt của Trịnh Toàn Cường vô cùng đáng sợ, bóp chặt lấy cổ của Diệp Ninh nữa, gương mặt dữ tợn đến cùng cực.

Con nhỏ c.h.ế.t tiệt cũng đáng ghét giống như Cố Phong, đáng ghét!

Giờ phút Diệp Ninh chìm trong hôn mê, cuối cùng cũng cần cảm nhận sự tra tấn đầy đau khổ nữa.

Diệp Ninh giãy dụa và phản kháng, cũng Trịnh Toàn Cường còn hứng thú, buông lỏng bàn tay to như kìm sắt.

“Đánh thức cô dậy, tiếp tục đánh, mãi đến khi cô đồng ý mới thôi.”

Gã âm u những lời , nghênh ngang rời .

...

Cố Phong đạp chân ga đến mức đạp hư nó, cuối cùng trong thời gian Trịnh Toàn Cường quy định, đến nơi.

Nơi là con đường trong một huyện thành nhỏ, đường xung quanh đều nhẹ nhàng thoải mái, nhận thấy bất cứ khác thường nào.

Cố Phong xuống xe, quan sát tình huống ở xung quanh.

Trịnh Toàn Cường chắc chắn khả năng sẽ trắng trợn táo bạo xuất hiện ở một nơi như thế .

Anh thoáng qua đồng hồ, còn bốn phút nữa mới hết năm tiếng.

Lúc , một nhân viên trong nhà sách cách đó xa ngoài.

xung quanh, cuối cùng về phía Cố Phong.

“Anh ở bên ơi.”

Ngay từ lúc mới bắt đầu, Cố Phong cũng đối phương đang gọi , mãi đến khi nhân viên cửa hàng gọi thêm một tiếng nữa, đó còn vẫy tay với .

Cố Phong hề do dự, nhanh chóng bước qua đó.

“Anh tên Cố Phong ?” Nhân viên cửa hàng xác định phận của .

Cố Phong gật đầu : “ .”

Nhân viên cửa hàng tiếp tục : “Lúc nãy gọi điện thoại cho nhà sách, là bảo chúng truyền lời cho .”

Ánh mắt Cố Phong trở nên sắc bén hơn một chút: “Người trong điện thoại cái gì?”

Nhân viên cửa hàng đưa địa chỉ mà mới ghi đến mặt Cố Phong : “Anh đến chỗ .”

Tuy rằng nhân viên cửa hàng đối phương thể gọi điện thoại đến nhà sách, nhưng đây chỉ là chuyện nhỏ chẳng tốn công sức gì, cho nên cũng lập tức giúp đỡ.

Cố Phong một câu “Cảm ơn”, cầm địa chỉ nhanh chóng về trong xe.

Anh sớm Trịnh Toàn Cường gian xảo nhiều kế, chắc chắn sẽ trực tiếp cho địa chỉ chính xác ngay lập tức .

Nói chừng con đường còn đàn em của Trịnh Toàn Cường đang lẩn trốn, quan sát xem đến đây một .

Anh khởi động xe nữa, chạy về phía địa điểm mới...

 

 

 

 

 

Loading...