Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 517

Cập nhật lúc: 2025-12-17 17:23:26
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cố Phong hỏi: “Chỉ còn mấy ngày nữa là nhiệm vụ sẽ kết thúc, thể chờ đến kết thúc ?”

“Thật sự thể chờ nữa, doanh trưởng Cố, đừng chậm trễ thời gian nữa.”

Thái độ của Thạch Bảo Bân vô cùng kiên định, Cố Phong ý thức tính nghiêm trọng của sự việc.

“Anh chờ một chút, bàn giao công việc tiếp theo .”

Nói xong, đầu về phía Lôi Vĩnh Minh.

Lần Thạch Bảo Bân thúc giục nữa, cũng đột nhiên bảo doanh trưởng rời , chắc chắn để bàn giao dặn dò nhiệm vụ đó cho khác.

Mộng Vân Thường

Cố Phong và Lôi Vĩnh Minh chuyện với mười phút, đó hiệu thể .

Hiện tại bọn họ đang ở sâu trong núi rừng, ngoài cũng cần ít thời gian.

Thạch Bảo Bân rõ ràng mệt, nhưng cũng dám dừng chút nào.

Chờ đến khi rời khỏi phạm vi doanh bộ , Cố Phong mới mở miệng : “Hiện tại thể cho trong đoàn vội vã triệu về như thế ?”

Anh thật sự nghĩ rốt cuộc còn chuyện đột xuất gì thể quan trọng hơn cả nhiệm vụ hiện tại chứ?

Thạch Bảo Bân vẫn cứ lắc đầu: “Doanh trưởng Cố, thật sự . mà nguyên văn của chỉ huy chính là nhất định dùng tốc độ nhanh nhất dẫn về.”

Anh thật sự dối, sở chỉ huy cũng đưa quyết định bảo trực tiếp báo cho Cố Phong chuyện Diệp Ninh gặp chuyện, chủ yếu là vì sợ Cố Phong chuyện sẽ rối loạn.

Cho nên cứ bảo về , chờ thấy mới thể tiến hành công tác cứu hộ Diệp Ninh đó.

Cố Phong nhíu mày, đây là đầu tiên gặp chuyện .

Anh cũng dong dài nữa, tăng tốc độ lên.

...

Xốc nảy kịch liệt Diệp Ninh tỉnh từ trong cơn đau như nứt , hai mắt tối om, hiển nhiên cô bịt kín mắt.

Phần đầu và hai chân mấy đ.á.n.h trúng vẫn còn đau c.h.ế.t, vì bắt cô, mấy cũng chơi ác thật đó.

Người cô buộc chặt, thể giãy dụa chút nào.

Hiện tại cô đang ở trong xe, hơn nữa còn đang di chuyển với tốc độ nhanh.

Xác định chuyện xong, cô quyết định nhúc nhích nữa, giống như vẫn còn trong trạng thái hôn mê.

Mắt thể thấy, cho nên cô cũng hiện tại đến chỗ nào, chạy đến đây?

Điều duy nhất thể khẳng định chính là Trịnh Toàn Cường sẽ dùng cô để uy h.i.ế.p Cố Phong, nhưng hiện tại cô thật sự cách nào hết.

Không cô hôn mê bao lâu, Vương Kim c.h.ế.t ?

Tâm trạng của cô cực kỳ nặng nề.

Trong xe yên lặng đến mức bất cứ âm thanh gì, cô thể xác định rốt cuộc nơi đây bao nhiêu , Trịnh Toàn Cường cũng đang ở đây ?

Cô chỉ thể âm thầm tính thời gian ở trong lòng, hơn nửa tiếng trôi qua, cuối cùng cũng mở miệng.

“Quẹo trái.”

Giọng là của Trịnh Toàn Cường.

“Nếu cô tỉnh thì cũng đừng giả vờ ngủ nữa.”

Giọng lạnh nhạt của Trịnh Toàn Cường thần kinh của Diệp Ninh trở nên căng chặt.

thể xác định rằng Trịnh Toàn Cường thật sự nhận tỉnh là còn đang thử, cho nên vẫn cứ giữ nguyên tư thế như .

“Anh Cường. Cô thương nặng như thế, thể tỉnh nhanh thế .”

Người đàn ông đang lái xe ở bên cạnh một cách đương nhiên.

Trịnh Toàn Cường lạnh lùng liếc Diệp Ninh đang quăng ở hàng ghế , đó khẩy : “Lôi Tử, mắt phụ nữ của mày còn non lắm. Thứ phụ nữ am hiểm nhất chính là lừa gạt, thằng Lưu Hạt T.ử cũng vì thế mà c.h.ế.t đó.”

Trong lòng Diệp Ninh căng thẳng, thể khẳng định Trịnh Toàn Cường thật sự tỉnh .

Người đàn ông thật sự quá đáng sợ!

Giây tiếp theo, Trịnh Toàn Cường chút hoang mang từ hàng ghế thò , chút lưu tình nắm lấy cổ của cô...

 

 

 

Cảm giác ngạt thở Diệp Ninh cố gắng hết sức để hít thở.

Hiển nhiên Trịnh Toàn Cường cũng ý định dễ dàng tha cho cô, vẫn tiếp tục bóp mạnh hơn nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-517.html.]

Toàn bộ gương mặt của Diệp Ninh đều đỏ lên, trán nổi đầy gân xanh đầy dữ tợn.

Khi chút khí cuối cùng trong lòng n.g.ự.c của cô biến mất, ý thức mơ màng biến mất.

Trịnh Toàn Cường quá rõ ràng cực hạn của một ở nơi nào, lúc mới khinh thường buông lỏng tay .

Diệp Ninh còn tác dụng quan trọng với gã, đương nhiên thể cô c.h.ế.t ngay bây giờ.

“Khụ khụ khụ...”

Diệp Ninh ho khan kịch liệt, khí mới mẻ tiến phổi, bình .

Lúc nãy cô thật sự mới tiếp cận đến cái c.h.ế.t.

“Khụ khụ... Sao , tiếp tục.. Có giỏi thì g.i.ế.c c.h.ế.t ...”

trốn thoát, Trịnh Toàn Cường sẽ dùng cô để uy h.i.ế.p Cố Phong, cuối cùng khả năng là cô và Cố Phong đều sẽ c.h.ế.t. Nếu như thế, cô thà là để c.h.ế.t ngay bây giờ, còn hơn là lợi dụng.

Ánh mắt hung ác nham hiểm của Trịnh Toàn Cường đảo tới đảo lui, gã hiếm khi thấy phụ nữ nào sợ c.h.ế.t như thế.

, sẽ để cô c.h.ế.t một cách dễ dàng như thế.”

thấy là... Không dám!” Diệp Ninh c.ắ.n chặt khớp hàm, mặc dù bịt mắt, nhưng vẫn biểu lộ vẻ châm chọc và tức giận với Trịnh Toàn Cường.

Trịnh Toàn Cường lạnh : “Cô cần chọc giận , ai thể ảnh hưởng đến quyết định của .”

Diệp Ninh còn cái gì nữa, nhưng mà giây tiếp theo Trịnh Toàn Cường dùng vải vụn bịt miệng .

Lần thì cho dù cô lên tiếng cũng .

ghét nhất loại đàn bà ồn ào.” Trịnh Toàn Cường âm u , trong xe yên lặng trở .

Cứ duy trì như thế di chuyển thêm một tiếng đồng hồ, cuối cùng xe cũng dừng .

Diệp Ninh xô đẩy xuống xe.

Hai mắt bịt kín, các giác quan khác trở nên cực kỳ nhạy bén.

Mặt đất chân gập ghềnh bằng phẳng, trong khí thoang thoảng mùi nguyên liệu hóa chất.

“Đi về phía .”

Người đàn ông lạnh lùng thúc giục, thô lỗ xô đẩy, cho Diệp Ninh đành nhấc chân bước .

Vài phút , cô quăng đến một nơi, đó tiếng động chói tai khi cửa sắt rỉ sét đóng .

Sau đó xung quanh chìm trong yên tĩnh.

Hai mắt cô thấy, tay cũng trói chặt , trong lòng dâng lên cảm giác sợ hãi từ tận đáy lòng khi ở trong một cảnh xa lạ.

Một giây.

Hai giây.

Mỗi một giây đều vẻ cực kỳ dài lâu.

Giống như một trăm năm trôi qua, xung quanh vẫn cứ bất cứ động tĩnh gì, Diệp Ninh cũng xác định nơi chỉ một cô, thần kinh căng thẳng cuối cùng cũng thả lỏng đôi chút.

Cô giãy dụa kịch liệt cởi trói, dây thừng thô ráp cọ xát da thịt, cơn đau đớn xuyên tim truyền đến.

Đồn công an kinh thành.

Diệp Ninh mất tích một ngày hai đêm, công an thậm chí lục soát hết tất ả các khu vực chính trong thành, nhưng vẫn kết quả gì.

“Cục trưởng Triệu, lẽ bọn họ khỏi thành .”

Cục trưởng Triệu Thiệu Quân đích tọa trấn, cấp báo cáo, mặt mày âm u như nước.

Tình hình hiện tại chính là tình huống nhất, nếu Diệp Ninh thật sự bắt cóc khỏi thành, như việc tìm kiếm sẽ càng khó khăn hơn nữa.

“Tiếp tục tăng thêm công an ở các khu vực biên giới vùng ngoại thành, ga tàu hỏa, bến xe, tất cả các đường . Cho dù đào ba thước đất thì cũng tìm cho !”

Quân khu Đông Bắc.

Trịnh Hồng Xương mới khỏi khu văn phòng của công bộ.

Chuyện Diệp Ninh mất tích kinh động đến đại lãnh đạo của quân khu, đại lãnh đạo đích liên lạc với bên kinh thành, hơn nữa còn lệnh bất chấp tất cả thứ, nhất định bắt lấy Trịnh Toàn Cường, bất luận sống c.h.ế.t.

Dù thế, tâm trạng của Trịnh Hồng Xương vẫn cứ vô cùng nghiêm túc.

Trịnh Toàn Cường là loại như thế nào, trong lòng bọn họ đều rõ ràng.

Nếu mục đích của gã là vì trả đũa, thể cho Diệp Ninh cơ hội sống sót chứ?!

 

 

 

 

Loading...