Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 513
Cập nhật lúc: 2025-12-17 17:23:21
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Rốt cuộc các là ai? Vì bắt cóc chúng ?” Diệp Ninh lạnh giọng chất vấn.
Ít nhất mục đích của đối phương , bọn họ trả thù, là tiền?!
“Câm miệng!” Người đàn ông ghế phụ giống như hung thần ác sát, s.ú.n.g nhắm thẳng đầu của Diệp Ninh.
Lần bọn họ thiệt thòi to, mười mấy em cùng ngoài, cuối cùng ngờ chỉ còn hai bọn họ.
Nếu dựa cái thứ đồ chơi trong tay, chỉ e là bọn họ cũng tiêu đời .
Tên dùng ánh mắt âm u về phía Vương Kim.
Chính cái tên mập trông vô cùng bình thường bọn họ tổn thất nặng nề.
Diệp Ninh cảm nhận sát ý của đối phương, trực tiếp cản ở Vương Kim.
“Mục tiêu của mấy là , nếu c.h.ế.t, cũng sống một !”
Cô xác định hai bọn họ để ý đến sự sống c.h.ế.t của cô , nhưng mà cô cũng thể trơ mắt Vương Kim vì cô mà c.h.ế.t .
Lúc Vương Kim lên tiếng châm chọc: “Diệp Ninh, đừng sợ đám vô dụng ... Nếu trúng đạn, xử bọn họ... dễ như ăn bánh...”
Diệp Ninh vì còn chọc giận bọn họ, cho nên quyết định im lặng.
Quả nhiên, đối phương Vương Kim kích thích, đẩy Diệp Ninh , để họng s.ú.n.g lên đầu của Vương Kim.
“Tìm c.h.ế.t! Chỉ cần tao nhúc nhích đầu ngón tay một cái là thể tiễn mày gặp Diêm Vương ngay!”
“A, ha hả... Khụ khụ khụ!” Vương Kim ho, rõ ràng là thở cực kỳ suy yếu nhưng vẫn chịu thôi: “ ai là phái mấy đến, cũng mục đích của mấy .”
Một câu lập tức cho đàn ông ngẩn , ánh mắt của Vương Kim cứng , từ khi nào tránh thoát khỏi sợi dây thừng .
Không đợi đối phương phản ứng , dùng khí thế cực nhanh cực mãnh cướp cây s.ú.n.g trong tay đàn ông .
Tình hình lập tức đảo ngược, đến lượt Vương Kim chĩa họng s.ú.n.g hai mặt.
“Đừng nhúc nhích! Dừng xe!”
Người đàn ông cướp s.ú.n.g còn phản kháng, Vương Kim trực tiếp bóp cò.
Gần như là cùng lúc đó, dùng cơ thể của để cản tầm của Diệp Ninh, tránh cho cô thấy cảnh m.á.u me đầm đìa .
Người lái xe còn kịp phản ứng thì đầu của đồng bọn nở hoa.
Cửa sổ xe viên đạn bay vụt đ.á.n.h nát, tiếng gió rít gào chui .
Mùi m.á.u tanh nồng ập đến, Diệp Ninh nhịn buồn nôn.
Cô cực lực đè ép xuống cảm xúc khó chịu , dám về phía hình ảnh mắt.
Mà đàn ông đang lái xe bởi vì quá kích động, lập tức mất bình tĩnh, tay lái đảo trái đảo , xe cũng bắt đầu lắc lư kịch liệt.
Sự việc phát triển quá nhanh chóng, từ lúc đồng bọn uy h.i.ế.p Diệp Ninh đến g.i.ế.c c.h.ế.t, chuyện chỉ diễn trong vòng hai phút mà thôi.
Hơn nữa Vương Kim cũng cho bọn họ bất cứ cơ hội nào để do dự và phản kháng, thật sự g.i.ế.c là g.i.ế.c ngay!
Đến cả Diệp Ninh cũng hoảng sợ, cô Vương Kim lợi hại, nhưng ngờ g.i.ế.c cũng quyết đoán như thế.
Giọng trầm thấp của Vương Kim vang lên nữa: “Dừng xe.”
Lần chĩa họng s.ú.n.g thẳng đàn ông đang lái xe.
Phát s.ú.n.g lúc nãy rõ ràng là đàn ông hoảng sợ, hiện tại gã dám chậm trễ thêm một giây nào nữa, xe bắt đầu nhanh chóng hạ tốc độ.
Vì định xe, gã còn dùng hết lực.
Tiếng thắng xe chói tai vang lên, dấu vết bánh xe phanh kéo dài gần hai trăm mét, cuối cùng xe cũng dừng .
“Đưa s.ú.n.g đây!”
Vương Kim đàn ông cũng một cây súng, dùng hết bộ sức lực cuối cùng, nhất định cũng xử lý luôn mối nguy hiểm mới .
Người đàn ông Vương Kim tàn nhẫn độc ác, chỉ e là gã còn kịp tay thì đầu cũng nở hoa giống như đồng bọn.
Gã thật sự thể nào hiểu nỗi, rõ ràng tên mập trúng đạn , vì trông giống như vấn đề gì thế?
Không lẽ là bởi vì b.ắ.n trúng vị trí nguy hiểm ?
mà quần áo ướt đẫm m.á.u và gương mặt còn chút m.á.u của Vương Kim, rõ ràng thương nặng mới đúng.
Gã dám đ.á.n.h cược.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-513.html.]
Dưới ánh kiên định lạnh lùng của Vương Kim, gã quăng s.ú.n.g ngoài.
Vương Kim đầu về phía Diệp Ninh.
Trạng thái của Diệp Ninh cũng lắm, nhưng mà cô cũng lập tức hiểu ý của Vương Kim, cầm lấy khẩu s.ú.n.g từ trong tay của đàn ông.
Nhìn thấy Diệp Ninh súng, thần kinh đang căng chặt của Vương Kim rõ ràng thả lỏng .
Diệp Ninh để ý thấy cơ thể của vẫn còn run nhẹ.
Cho nên vẫn đang cố chống cự!
“Xuống xe!”
Vương Kim cố gắng giọng của vẫn vẻ hùng hồn.
Người đàn ông ước gì thể nhanh chóng chạy xuống, vội mở cửa xe ngoài.
Diệp Ninh thấy Vương Kim giơ s.ú.n.g lên, nhắm thẳng bóng dáng đàn ông ở bên ngoài.
Anh ý định tha cho !
Diệp Ninh nín thở, bản phát bất cứ âm thanh gì.
Một giây.
Hai giây.
Tay Vương Kim bắt đầu nhịn run rẩy, mà đàn ông hình như ý thức Vương Kim sẽ bỏ qua cho gã, liều mạng bỏ chạy, kéo dãn cách.
Pằng!
Tiếng s.ú.n.g vang lên, đàn ông ngã xuống ở cách cách bọn họ chừng trăm mét!
“Cô... Đừng nhúc nhích!” Vương Kim dặn dò, cố về phía đàn ông .
Mỗi khi bước một bước, đều sẽ m.á.u chảy xuống.
Diệp Ninh đoán gì, nhưng hiện tại cô càng để ý đến vết thương của Vương Kim hơn.
Pằng pằng!
Tiếng s.ú.n.g điếc tay trong đêm đen tối om, cực kỳ khủng bố.
Vương Kim b.ắ.n thêm hai phát, xác định đối phương c.h.ế.t thật .
Cơ thể của cũng đến cực hạn, về trong xe, nhưng mà hai mắt tối sầm.
“Vương mập!”
Diệp Ninh rảnh lo sợ hãi xác c.h.ế.t, chạy như bay đến bên cạnh .
Cô hoảng loạn xé làn váy, tạm thời buộc chặt miệng vết thương cho , cản cho m.á.u chảy ngoài.
“Anh nhất định cố lên...”
Vương Kim há to miệng thở hổn hển, một khi thả lỏng thì thể nào dậy nổi nữa.
“Nghe lời , mau lái xe về... nhanh lên...”
Hiện tại bọn họ đang ở ngoại ô thành phố, mà nơi vẫn nguy hiểm, chỉ nhanh chóng về trong thành, mới coi như thật sự an .
cũng về thành sẽ khó khăn đến mức nào, ghế phụ còn một mới b.ắ.n nát đầu, hơn nữa cũng xác định Diệp Ninh lái xe ?!
thật sự chịu nổi nữa, xong câu đó thì mất ý thức.
Diệp Ninh hoảng loạn, nhưng cô càng rõ ràng, hành động tiếp theo đó của cô sẽ quyết định sự sống c.h.ế.t của Vương Kim.
Cô đầu tiên là nhanh chóng băng bó vết thương cho Vương Kim, đó kéo về bên cạnh xe.
Khi cô thấy xác c.h.ế.t ghế phụ, cuối cùng cũng nhịn nữa mà nôn khan.
Mộng Vân Thường
Hai tay cô phát run kéo xác c.h.ế.t xuống xe, chờ xong những chuyện , bộ mùi hương cô ngửi đều biến thành mùi m.á.u tanh nồng.
Làm xong tất cả chuyện, đầu óc của cô trống rỗng.
Xe khởi động, hình như cuối cùng cũng hi vọng, nhưng mà giây tiếp theo khi cô thấy đồng hồ đo bình xăng liên tục cảnh báo thì trong lòng trầm xuống.
Xăng trong bình còn bao nhiêu, chắc chắn đủ để chạy về thành.
Từ đến nay bao giờ Diệp Ninh cảm thấy tuyệt vọng như bây giờ, nếu bộ về, ít nhất cũng mất hai ba tiếng đồng hồ, nhưng tình hình hiện tại của Vương Kim, đừng là hai tiếng, đến cả một tiếng cũng chịu nổi.