Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 512

Cập nhật lúc: 2025-12-17 17:23:20
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tiền Siêu và Lý T.ử Hằng là công an, sốt ruột : “Còn nhốt bên trong! Đồng chí công an, các mau cứu !”

Ngọn lửa ở khu vực phía của khách sạn lao lên đến nóc nhà, vô cùng đáng sợ.

Lưu Vĩ lập tức hỏi: “Bọn họ nhốt ở vị trí nào? Mấy ?”

“Hai , một nam một nữ, lúc ngoài thì bọn họ tách khỏi chúng .” Lý T.ử Hằng nhanh chóng khai báo.

Gương mặt Lưu Vĩ vô cùng nghiêm túc, bảo Thường Ngôn liên lạc với trong đồn đưa trang đến, hiện tại cháy lớn như thế, trang thật sự thể cứu .

Tiền Siêu liên tục thúc giục: “Đồng chí công an, các mau cứu hộ , nếu còn chờ nữa chỉ sợ sẽ kịp .”

Lưu Vĩ còn sốt ruột hơn hai bọn họ, hơn nữa dự cảm, ngọn lửa lớn chắc chắn dính líu đến Trịnh Toàn Cường.

Ngàn phòng vạn phòng, thể nào ngờ rằng Trịnh Toàn Cường sẽ phóng hỏa!

Hiện tại cũng nên hi vọng Diệp Ninh vẫn còn ở bên trong khách sạn là nên Trịnh Toàn Cường bắt nữa.

“Pằng!”

Đột nhiên trong khách sạn vang lên tiếng súng, là tất cả đều khiếp sợ mở to mắt.

Bọn họ lầm ?

Tại trong khách sạn vang lên tiếng s.ú.n.g chứ?

Lưu Vĩ đột nhiên ý thức gì đó, con ngươi kịch liệt co rút .

Trong lúc những khác còn kịp phản ứng , một xông bên trong căn nhà gần như ngọn lửa nuốt chửng.

“Đội trưởng Lưu!” Các công an khác đang ở tại chỗ định trật tự đều sốt ruột, Lưu Vĩ nhanh chóng biến mất trong làn khói, ngoại trừ sốt ruột thì cũng còn cách nào khác.

Khi tất cả đang nghi ngờ đó là tiếng s.ú.n.g thì ngay đó tiếng s.ú.n.g thứ hai vang lên.

Xung quanh trở nên hỗn loạn.

Ngay từ đầu chỉ là khách sạn cháy, mấy chạy ngoài còn thể ở nơi đó, nhưng mà hiện tại rõ ràng như thế.

Người nhát gan lập tức dùng tốc độ nhanh nhất rời .

Mặt của Tiền Siêu và Lý T.ử Hằng đều tái nhợt, lòng nóng như lửa đốt. Tuy rằng bọn họ rõ rốt cuộc bên trong xảy chuyện gì, nhưng cũng ý thức tính nghiêm trọng của sự việc.

lo lắng, đương nhiên cũng âm thầm vui sướng.

Chẳng hạn như Hạ Linh Vân, cô mới khôi phục , Diệp Ninh còn chạy , thật sự là thể khống chế chút hả hê sung sướng.

Nếu tối nay Diệp Ninh thật sự c.h.ế.t trong cơn hỏa hoạn , huy hoàng mới bắt đầu cũng là kết thúc.

Hiện tại còn bên trong tiếng súng, cơ hội sống sót của Diệp Ninh cực kỳ bé nhỏ.

Mười phút , lính cứu hỏa và công an chạy đến nơi, bắt đầu căng dây cách ly.

Lính cứu hỏa và công an lượt .

Lửa cháy quá lớn, tình hình bên trong rõ, để bảo đảm sự an của những khác, đều rút lui cách xa khách sạn mấy chục mét.

Khách sạn kinh thành cũng là một trong những khách sạn lớn nhất kinh thành, nó cháy càng khiến cho càng nhiều chú ý.

Trong lúc nhất thời, các dân chúng cũng tụ tập đến xem.

Hai mươi phút cuối cùng cũng dập tắt lửa.

Thần kinh của Tiền Siêu và Lý T.ử Hằng vẫn luôn căng chặt, lính cứu hỏa liên tục , nhưng mãi vẫn thấy bóng dáng của Diệp Ninh và Vương Kim .

Hai đều gì, trong lòng dự cảm chẳng lành.

Mãi đến khi Lưu Vĩ dính đầy khói bụi từ bên trong , bọn họ thật sự cảm thấy sắp thở nỗi .

Chỉ một Lưu Vĩ ngoài, điều nghĩa là gì, cần cũng .

Ngực Lưu Vĩ phập phồng kịch liệt, cánh tay vết bỏng, nhưng so với mấy thứ thì sắc mặt của mới là thứ đáng sợ nhất.

Không đợi gì, lính cứu hỏa nâng mấy cái xác .

Vô cùng đáng sợ...

 

 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-512.html.]

Sâu bên trong núi rừng, Cố Phong đang hành quân đột nhiên dừng chân .

“Doanh trưởng, thế?”

Lôi Vĩnh Minh khó hiểu , bọn họ sắp sửa đến địa điểm nhiệm vụ cuối cùng, hiện tại đang là lúc giành giật từng giây.

Núi rừng cành lá rậm rạp, chỉ ánh trăng thưa thớt xuyên thấu qua khe hở chiếu xuống bên .

Gương mặt Cố Phong vô cùng căng thẳng nâng tay lên, mu bàn tay của đột nhiên xuất hiện một vết thương, m.á.u tươi đang chảy từ trong vết thương .

Anh rũ mắt về phía cành lá nhô của một bụi cây ở bên cạnh, nó trông bình thường, nhưng mà phần rìa sắc bén giống như lưỡi dao.

“Bị cắt trúng ?” Lôi Vĩnh Minh cũng cảm thấy kinh ngạc, tuy rằng núi rừng sẽ phát sinh nhiều tình huống ngoài ý , nhưng hiếm khi cành lá cắt thương.

Anh chuẩn lấy t.h.u.ố.c cầm m.á.u và băng gạc cho .

Cố Phong cản : “Không cần, tiếp tục di chuyển.”

Anh tiện tay lau sạch vết m.á.u vết thương, vết thương quá sâu, cần thiết băng bó.

So với vết thương mu bàn tay thì thứ khiến thật sự để ý chính là ngay khoảnh khắc lúc hoảng hốt, giống như chuyện gì đó sắp xảy .

Lôi Vĩnh Minh phát hiện sắc mặt của cho lắm, hạ giọng hỏi: “Cậu ?”

Cố Phong lắc đầu: “Chỉ là tự nhiên hốt hoảng.”

“Sao tự nhiên hoảng?” Lôi Vĩnh Minh nhíu chặt mày.

Tình huống một là phản ứng sinh lý, hai là phản ứng tâm lý.

Cố Phong lo lắng, thúc giục : “Không gì, thôi, đừng chậm trễ hành trình.”

Bên ngoài cửa chính của khách sạn kinh thành.

Tiền Siêu và Lý T.ử Hằng công an dẫn dắt, đến xác nhận phận của thi thể.

Hai bọn họ đều nín thở, cưỡng ép đè xuống cảm xúc bất an.

Mãi đến khi xác nhận những t.h.i t.h.ể nào Diệp Ninh, cũng Vương Kim, lúc mới thể thở phào nhẹ nhõm một chút.

Sắc mặt Lưu Vĩ âm u như nước. Anh đương nhiên những Diệp Ninh, thậm chí khách hàng của khách sạn .

Những đều vết thương, rõ ràng đ.á.n.h với khác, mất năng lực hành động đó c.h.ế.t ngạt ở bên trong.

Những chín mươi phần trăm là do Trịnh Toàn Cường sắp xếp đên.

Không tìm t.h.i t.h.ể của Diệp Ninh ở bên trong, điều nghĩa là lẽ cô rời khách sạn, khả năng cao là Trịnh Toàn Cường bắt .

Anh dùng tốc độ nhanh nhất dặn dò vài câu với công an phụ trách hiện trường, đó rời .

Bọn họ sắp xếp cẩn thận như thế, ngờ mà vẫn cứ Trịnh Toàn Cường tay thành công, hơn nữa đến cả bóng dáng của đối phương cũng thấy , việc rõ ràng là cực kỳ nhục nhã.

Lại vài phút trôi qua, khi Tiền Siêu và Lý T.ử Hằng lính cứu hỏa cuối cùng từ bên trong ngoài, : “Bên trong còn ai”, bọn họ thở phào nhẹ nhõm cảm thấy khó hiểu.

tìm Diệp Ninh, chứng minh Diệp Ninh chạy , chắc là sẽ nhanh chóng đến tập hợp với bọn họ thôi.

Bọn họ rằng hiện tại Diệp Ninh và Vương Kim đang thương trói chặt ở trong xe, mà xe chạy khỏi vùng ngoại thành ở kinh thành.

“Vương mập, cố lên.” Diệp Ninh tránh thoát , về phía Vương Kim mặt mày tái nhợt.

Anh b.ắ.n trúng, m.á.u tươi thấm ướt một bên quần áo, trông đáng sợ.

“Yên tâm, còn sống...”

Vẫn cứ là giọng điệu nặng nhẹ, nhưng mà bởi vì quá đau đớn, cơ bắp mặt đều đang run rẩy.

Mũi Diệp Ninh cay xè, cố nén nước mắt rơi xuống.

Vết thương trúng đạn Vương Kim liên tục chảy máu, nếu cứ tiếp tục như thế mãi, chắc chắn sẽ c.h.ế.t vì mất m.á.u quá nhiều.

Cho nên hiện tại bọn họ nhất định tự cứu!

Lúc ở khách sạn, mười mấy hoặc c.h.ế.t hoặc thương, cuối cùng chỉ còn hai đang lái xe.

Mà trong tay bọn họ đều súng.

 

 

Mộng Vân Thường

 

 

 

Loading...