Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-12-17 06:16:02
Lượt xem: 63

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thật , khi Lưu Quế Chi hai đứa con trai nhắc tới chuyện , chị căn bản tin.

Với tính cách của Diệp Ninh, gặp chuyện như nhảy xuống đạp vài cái là nhân từ lắm , thể chủ động cứu ?

hai đứa con trai thề thốt chắc như đinh đóng cột rằng chính Diệp Ninh cứu . Hai vợ chồng họ dù tin cũng còn cách nào khác.

Để tránh Diệp Ninh vin chuyện mà kiếm cớ gây sự, Lưu Quế Chi dứt khoát quyết định tới đây giải quyết cho xong một .

Diệp Ninh nhíu mày, đường nét gương mặt lập tức căng cứng hơn.

“Không cần.”

Lưu Quế Chi chuẩn sẵn tâm lý, nhưng vẫn sững , thậm chí còn nghi ngờ nhầm.

“Cô đừng giở trò nữa. Cô cứu Hổ T.ử nhà chúng là sự thật. Chỉ cần cô đưa điều kiện quá đáng, đều thể đồng ý.”

Trong đầu chị hiện lên cảnh tượng : con nhỏ hung dữ chỉ giúp của liên trưởng Lý qua đường thôi mà sang nhà ăn chực suốt cả tuần. Lần cứu mạng con trai chị , chắc chắn sẽ chịu buông tha dễ dàng.

Diệp Ninh dáng vẻ như đang đối mặt với đại địch của Lưu Quế Chi, trong lòng ngoài bất lực cũng chỉ còn bất lực.

“Thật sự cần gì cả. Nếu chị vẫn yên tâm, thể giấy cam đoan. Sau tuyệt đối nhắc chuyện để phiền nhà chị.”

Lưu Quế Chi ngây .

Con nhỏ … đổi tính thật ?

Diệp Ninh , lập tức mở ngăn kéo lấy giấy bút , cúi đầu soạt soạt.

Đến khi tờ giấy cam đoan đưa tay, Lưu Quế Chi dòng chữ rồng bay phượng múa bên mà vẫn hồn .

Từ sáng sớm tới giờ, Cố Phong cảm thấy ánh mắt xung quanh gì đó khác thường.

vốn nhiều chuyện, cũng ý định hỏi han, mãi đến lúc ăn trưa, Chu Thế Thành xuất hiện trong nhà ăn, hấp tấp xuống bên cạnh .

“Liên trưởng Cố, nổi tiếng thật đó.”

Chu Thế Thành đầy ẩn ý.

Cố Phong nhíu mày: “Có chuyện gì?”

Chu Thế Thành trả lời ngay, chỉ hạ thấp ánh mắt, liếc về phía nào đó.

Bị chằm chằm như , da đầu Cố Phong tê dại, trong lòng dâng lên một dự cảm chẳng lành.

“Nếu chuyện thì thẳng .”

Chu Thế Thành rốt cuộc cũng nhịn nữa: “Vợ khắp đại viện la làng rằng hai động phòng, còn gãy cả giường.”

Cố Phong đang uống nước, lập tức sặc, “phụt” một tiếng phun ngoài, sắc mặt đen kịt.

Chu Thế Thành vỗ vỗ vai , tỏ vẻ vô cùng thông cảm.

“Liên trưởng Cố, thật sự bội phục . Cô như thế mà cũng…”

Chỉ cần nghĩ tới hình mập như heo của Diệp Ninh, Chu Thế Thành thấy thể thẳng nổi.

Cố Phong… đúng là quá mạnh.

cũng nên nhắc nhở vợ . Chuyện riêng của vợ chồng thì nên mang rêu rao khắp nơi như .”

Chu Thế Thành cố ý nhấn mạnh. Dù gì thì họ cũng là vợ chồng hợp pháp, nhưng phụ nữ quả thật chẳng giữ chút thể diện nào.

Gân xanh cánh tay Cố Phong nổi lên lờ mờ. Anh vốn Diệp Ninh hoang đường, nhưng ngờ cô thể bịa đặt trắng trợn đến mức .

“Liên trưởng Chu, …”

Lời giải thích đến bên miệng nuốt ngược trở .

Giải thích để gì?

Chỉ càng khiến bản trở thành trò lớn hơn thôi.

“Liên trưởng Chu, phiền mang cơm chiều về giúp .”

Giọng của Cố Phong lúc chỉ còn âm u lạnh lẽo.

Chu Thế Thành hổ, cũng thêm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-5.html.]

“Mang cơm thì thành vấn đề. định sống kiểu tới bao giờ?”

Cố Phong rũ mắt xuống, ánh mắt khẽ lay động.

Trong khoảnh khắc , ý nghĩ ly hôn trong lòng dâng lên tới cực điểm.

Chương 10

Mấy ngày tiếp theo, Cố Phong vẫn về nhà, nhưng Diệp Ninh cảm thấy nhẹ nhõm hơn hẳn.

Cô và Cố Phong vốn là xa lạ, thật sự ở chung mới càng gượng gạo và khó xử.

Huống chi hiện tại, mỗi ngày của cô đều sắp xếp kín mít. Sáng sớm ngoài tập thể dục, gần trưa mới về nhà. Ăn trưa qua loa xong, buổi chiều tiếp tục ngoài, đến tối mịt mới về đại viện gia thuộc.

Ngoài việc giảm cân, cô cũng tranh thủ dạo khắp huyện thành, coi như cái sơ bộ về tình hình hiện tại.

Chính sách lúc cởi mở hơn với việc kinh doanh cá nhân. Trong huyện ít buôn bán nhỏ, bán hàng rong, nhưng loại hình về cơ bản chỉ đủ duy trì cuộc sống, khó tích lũy.

Công việc định nhất vẫn là trong các nhà máy quốc doanh. Nếu thể chen chân biên chế chính thức thì càng , đó mới là “bát sắt” thực sự.

những nơi , nếu con đường chính quy hoặc quen giới thiệu, thì nghĩ cũng đừng nghĩ tới.

Cuối cùng, chỉ còn con đường tự gây dựng sự nghiệp.

Chỉ là hiện tại trong túi cô chỉ còn vài đồng tiền xu, ngay cả chuyện ăn no cũng là vấn đề.

Cho nên, việc cấp bách nhất lúc chỉ một: kiếm tiền.

Xưởng gia công gỗ.

Diệp Ninh bên ngoài qua một hồi lâu, cuối cùng mới lấy dũng khí bước .

ngủ đất bảy tám ngày , lưng và eo ngày nào cũng đau nhức. Mua một chiếc giường mới thì quá tốn kém. Nghe mỗi ngày xưởng gỗ đều vứt ít vật liệu thừa, cô mới đến đây thử vận may.

Người phụ trách xưởng tìm gỗ bỏ , liền tiện tay gọi một dẫn cô trong.

“Em gái, ý gì , nhưng nếu những khúc gỗ đó còn dùng thì vứt . Cô bỏ tiền mua ít gỗ thường về giường sẽ hơn.”

Triệu Thành là dẫn đường, tính tình khá . Thấy Diệp Ninh tìm gỗ phế liệu cũng hề khinh thường, còn chân thành khuyên nhủ.

“Cảm ơn nhắc, nhưng nhiều tiền như .” Diệp Ninh thật.

Với tiền lẻ trong túi cô, đừng mua giường, ngay cả một cái chân giường cũng chắc mua nổi.

Triệu Thành quan sát cô vài . Dù trông mập, nhưng quần áo mặc sạch sẽ gọn gàng, giống quá túng thiếu.

Diệp Ninh cũng giải thích nhiều.

“Tới .” Triệu Thành dừng bước.

Cách đó xa là một đống gỗ vụn vứt lộn xộn, khúc dài nhất cũng tới một mét, hình dạng đủ kiểu.

“Cô cứ lựa thử xem, cái nào dùng thì lấy.”

Mộng Vân Thường

Triệu Thành cảm thấy cô thể sẽ uổng công.

Diệp Ninh chuẩn sẵn tâm lý từ .

“Mấy thứ tính tiền thế nào?”

Có hỏi rõ mới tránh rắc rối về .

Không ngờ Triệu Thành xua tay: “Nếu cô lấy nhiều thì cứ mang .”

Trong lòng Diệp Ninh mừng rỡ: “Thật ?”

“Ừ. Mấy thứ phế liệu để đây cũng chẳng gì. Đội trưởng bảo dẫn cô tới thì cũng trông chờ kiếm tiền từ cô.”

Cảm nhận thiện ý của đối phương, Diệp Ninh đầu tiên nở một nụ rạng rỡ, đôi mắt cong cong thành một đường.

Cô còn kịp lời cảm ơn thì Triệu Thành chuẩn rời .

“Cô cứ lựa từ từ nhé, còn việc, .”

Diệp Ninh xắn tay áo lên, lập tức tiến về phía đống gỗ phế liệu .

 

 

Loading...