Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 495

Cập nhật lúc: 2025-12-17 17:22:30
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cậu con trai cao năm thước lập tức đỏ bừng mặt, chút lắp bắp giải thích: “ là chúng ... mạnh tay một chút.”

Ngô Hàm Nhu bật thành tiếng, cô cũng chỉ tùy tiện chơi thôi, ngờ đối phương căng thẳng đến thế, cũng chút đáng yêu đó chứ.

Lý Khoa hiểu , mới một giây còn đang tức giận, bây giờ ?

Ngô Hàm Nhu vốn dĩ xinh , khi mỉm thì càng bắt mắt rạng ngời hơn, chút dời mắt .

“Đây là bữa sáng của ?” Ngô Hàm Nhu xong, dồn lực chú ý lên hộp cơm trong tay của .

Lý Khoa vội vàng đưa hộp cơm cho cô .

Trong lều trại bàn ghế, chỉ đặt hai tảng đá lớn mới tìm coi như là bàn ghế.

Ngô Hàm Nhu xuống, chút hoang mang bắt đầu ăn.

“Mỗi các trong rừng núi huấn luyện đều là cảnh ? Đến cả việc rửa mặt đ.á.n.h răng cũng .”

cũng đang oán trách, chỉ cảm thấy là mồ hôi, cực kỳ khó chịu.

mà cô cũng nếu bây giờ dám yêu cầu mấy thứ thì chính là đang vẻ.

Lý Khoa hổ : “Điều kiện hạn, thể bảo đảm việc ăn cơm và ngủ nghỉ cũng lắm .”

Ngô Hàm Nhu gì, ăn một nửa mới phát hiện hình như bên ngoài quá yên tĩnh .

Đây là một doanh, nhưng phát bất cứ tiếng chuyện gì luôn ?

“Doanh trưởng Cố ? Anh ăn cơm ?”

cố ý quan tâm đến Cố Phong ngay mặt cấp của Cố Phong.

Lý Khoa nhanh chóng trả lời: “Đã ăn .”

Ngô Hàm Nhu cũng nghĩ nhiều, mãi đến khi ăn hết hơn phân nửa đồ ăn trong hộp cơm, đó mới dừng .

“Doanh trưởng Cố chờ trời sáng thì sẽ lập tức xuất phát, chúng cũng nhanh chóng ngoài tập hợp với , cũng liên lụy đến hành trình của .

thất tha thất thểu ngoài lều trại.

Vẻ mặt của Lý Khoa chút khác thường, hình như là cản cô , nhưng mà lời đến bên miệng cũng thể , đó nhanh chóng đuổi theo cô .

Trong đầu Ngô Hàm Nhu chỉ nghĩ đến chuyện nhanh chóng gặp Cố Phong, nhưng mà khi cô thấy tình hình bên ngoài thì lập tức ngơ ngẩn.

Bên ngoài trống , gì còn bóng nào chứ.

Không chỉ mà đến cả lều trại của Cố Phong cũng biến mất, chỉ dấu chân mặt đất là chứng minh tối hôm qua từng cắm trại ở nơi đây.

“Tại như thế, hết ?”

ngơ ngác, đảo mắt về phía Lý Khoa.

Lý Khoa hổ mấp máy khóe miệng, hồi hộp xin .

“Xin , đồng chí Ngô. Quân đội quy định khi chấp hành nhiệm vụ cần bảo mật, doanh trưởng thể dẫn cô cùng . mà cô cứ yên tâm, doanh trưởng cố ý lệnh cho đây tìm kiếm thảo d.ư.ợ.c với cô, đó đưa cô về.”

Thật cũng thật với Ngô Hàm Nhu, ngay từ đầu bọn họ quyết định là chờ trời sáng mới xuất phát, nhưng mà Cố Phong đột nhiên đổi quyết định, trời còn sáng hành động .

Tuy rằng Cố Phong rõ, nhưng cũng thế là vì bỏ Ngô Hàm Nhu ở .

Sắc mặt Ngô Hàm Nhu trở nên vô cùng khó coi, cho dù như thế nào thì cô cũng ngờ rằng Cố Phong sẽ lừa gạt cô !

“Sao mấy tham gia quân ngũ các chuyện giữ lời gì hết ? Chơi như thế vui lắm đúng ?”

kích động chất vấn.

Lý Khoa hiểu vì phản ứng như thế , lập tức nghiêm túc cãi : “Đồng chí Ngô, doanh trưởng nuốt lời, lệnh cho hai ngày nay sẽ theo sự chỉ huy của cô. Cô thể cho thảo d.ư.ợ.c trông như thế nào, sẽ tìm cùng với cô.”

Ngô Hàm Nhu lập tức cứng đờ, dáng vẻ nghiêm túc của Lý Khoa, khổ nên lời, giận cũng phát tiết với ai.

chẳng tìm thảo d.ư.ợ.c gì hết, cô chỉ cơ hội ở chung với Cố Phong mà thôi.

 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-495.html.]

 

Lúc , doanh trại ba của Cố Phong rời khỏi nơi cắm trại chừng mười mấy dặm.

“Doanh trưởng Cố, chúng quăng con gái nhà ở chỗ đó như thế, đó?” Lôi Vĩnh Minh cố ý hỏi.

Cố Phong liếc hỏi: “Nếu thì còn thể gì?”

Lôi Vĩnh Minh hắc hắc: “Ý của hứa là sẽ dẫn theo , như bây giờ tính là lật lọng ? Lỡ như bực bội, mách với đại thủ trưởng thì chắc chắn sẽ chuyện đó.”

Cố Phong thèm để tâm đến Ngô Hàm Nhu, mặt lạnh tanh : “ để Lý Khoa ở đó , cho dù đại thủ trưởng thì cũng sẽ đồng ý với cách của mà thôi.”

Mọi chuyện đều mức độ nặng nhẹ nhanh chậm khác , nếu thảo d.ư.ợ.c mà Ngô Hàm Nhu tìm ảnh hưởng đến sự sống c.h.ế.t của Giang Húc Đông, chắc chắn sẽ để một tiểu đội giúp đỡ.

“Cậu đó. Thật sự là chẳng thương hương tiếc ngọc gì cả.” Lôi Vĩnh Minh cảm thán, nhưng mà đó ý thức lời cũng chính xác .

Không Cố Phong thương hương tiếc ngọc, mà dành bộ tình cảm mềm mại nhất cho một cô gái.

“Không đó là ảo giác của , cứ cảm giác hình như Ngô Hàm Nhu ý với đó, đúng ?” Lôi Vĩnh Minh hạ giọng, bảo đảm chỉ và Cố Phong câu .

Nhất là ngày hôm qua Ngô Hàm Nhu ôm Cố Phong , rõ ràng và Lý Khoa ở gần Ngô Hàm Nhu hơn.

Đương nhiên cũng loại trừ khả năng bởi vì Cố Phong là mà Ngô Hàm Nhu khá quen thuộc, nhưng mà vẫn cảm thấy lạ.

Cố Phong trực tiếp cho một ánh mắt hình viên đạn, sắc mặt càng thêm lạnh nhạt, giọng điệu chắc chắn : “Không chuyện đó.”

Lôi Vĩnh Minh cũng chỉ đến đó dừng, dù chỉ cần nhắc nhở cho : “Cậu cảm thấy thì .”

Đề tài kết thúc, bọn họ vẫn tiếp tục di chuyển.

Đoàn văn công.

Vương Kim nhận lấy chìa khóa xe từ trong tay của Từ Minh Vũ.

“Đồng chí Vương Kim, và Diệp Ninh cùng kinh thành, phiền vất vả một chút, nhất định chăm sóc cho Diệp Ninh đó.”

Từ Minh Vũ Vương Kim mập ú, thật sự hiểu Diệp Ninh chọn một như thế tài xế.

Không thích trông mặt mà bắt hình dong, mà là bởi vì Vương Kim trông thật sự quá bình thường và chẳng đáng tin chút nào.

Vẫn nên chọn tài xế trong đoàn sẽ hơn, nhưng Diệp Ninh chiếm dụng quá nhiều tài nguyên trong đoàn.

Vương Kim ha hả quan sát chiếc xe mà đoàn văn công phân phối, đúng là xịn hơn chiếc rách nát của nhiều.

“Đội trưởng Từ, cứ yên tâm giao Diệp Ninh cho . bảo đảm chờ cô về sẽ thiếu cọng tóc nào.”

Anh cam đoan như thế, chỉ cho Từ Minh Vũ yên tâm, ngược càng thêm nghi ngờ .

Có chút càng khoác lác thì càng chẳng nên trò trống gì.

Ngược mấy thâm tàng bất lộ cảm thấy yên tâm hơn.

Vương Kim thèm để ý đến dáng vẻ yên tâm của Từ Minh Vũ, chỉ lo dọn hành lý của Diệp Ninh lên xe.

Chờ xong tất cả chuyện, Diệp Ninh cũng từ bên trong .

Từ Minh Vũ dặn dò Diệp Ninh nữa, lúc hai đang chuyện thì một bóng dáng từ cổng chính chạy .

“Chị dâu!”

Diệp Ninh tiếng gọi, mắt sáng rực lên, lập tức về nơi phát â thanh.

Chu Giai Bội còn đang xách theo hành lý thở hồng hộc đến mặt Diệp Ninh, tươi rói.

“Cảm ơn trời đất, cuối cùng cũng đuổi kịp .

chuyện thở hổn hển, rõ ràng là cũng chuyện hôm nay Diệp Ninh xuất phát đến kinh thành.

Mộng Vân Thường

 

 

 

 

 

Loading...