Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 493

Cập nhật lúc: 2025-12-17 17:22:28
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lôi Vĩnh Minh ngầm hiểu, ho khan, phối hợp với Cố Phong, cùng kéo Ngô Hàm Nhu .

“Không gì, cô khoan , cho chúng rắn c.ắ.n ?”

Nhìn con rắn mới c.h.ế.t , lẽ là độc.

Nếu Ngô Hàm Nhu chỉ hoảng sợ, c.ắ.n thì còn đỡ...

Lôi Vĩnh Minh cũng suy nghĩ giống Cố Phong, nhưng mà giây tiếp theo Ngô Hàm Nhu run run rẩy rẩy vén ống quần lên.

Trên cẳng chân trắng nõn của cô đột nhiên xuất hiện hai cái lỗ thủng nhỏ do rắn cắn, mà xung quanh bắt đầu lộ màu tím đen.

Vẻ mặt của ba lập tức trở nên nghiêm túc.

“Quả nhiên là độc.”

Giọng của Lôi Vĩnh Minh cũng nặng nề.

Gương mặt Ngô Hàm Nhu vốn dĩ cũng tái nhợt, hiện tại càng còn chút máu.

“Doanh trưởng Cố, , sẽ c.h.ế.t ?”

Cố Phong nhíu mày, chút do dự với Lý Khoa: “Đưa d.a.o găm cho , lấy cồn.”

Lôi Vĩnh Minh và Lý Khoa lập tức cái gì.

Bởi vì quá hoảng sợ, Ngô Hàm Nhu thậm chí còn .

Tốc độ của Lý Khoa nhanh, chỉ mất hai phút lấy đầy đủ các dụng cụ cần thiết để lấy máu.

Đầu tiên, Cố Phong lau sạch d.a.o găm, đó nhanh chóng dùng cồn sát trùng, cuối cùng còn hơ nóng ngọn nến.

“Anh định gì đó?” Ngô Hàm Nhu con d.a.o trong tay Cố Phong, theo bản năng tránh thoát.

Mộng Vân Thường

Cố Phong gì, Lôi Vĩnh Minh lên tiếng trấn an.

“Nhất định nhanh chóng đẩy m.á.u độc ngoài, nếu cô sẽ sống . Cô cứ yên tâm, tay nghề của chúng chuyên nghiệp, sẽ .”

Ngô Hàm Nhu mới lấy m.á.u thì đầu óc cũng trống rỗng.

Khi Lôi Vĩnh Minh đưa một cái khăn lông sạch sẽ đến bên miệng cô thì trực tiếp cơn sợ hãi trong lòng cô dâng lên đến đỉnh điểm.

“Cắn nó !” Lôi Vĩnh Minh .

Không t.h.u.ố.c tê, nếu nhét cái gì trong miệng cô , lát nữa khi cơn đau cắt thịt ập đến, chỉ sợ là cô sẽ tự c.ắ.n thương mất.

“Chờ chút !” Ngô Hàm Nhu kích động hô to, ba đều dừng động tác .

Lúc , vẻ mặt của cô còn hơn cả .

, nhớ rõ thể cần cắt thịt để đẩy m.á.u độc mà, trực tiếp hút m.á.u độc cũng !”

, rõ ràng là còn cách đau.

Ba Lôi Vĩnh Minh, Cố Phong và Lý Khoa đều lộ vẻ mặt khó coi.

Nếu như thương cũng là con trai như bọn họ, lẽ bọn họ còn sẽ suy xét đến cách .

Ngô Hàm Nhu là một con gái còn trong trắng, hơn nữa khu vực c.ắ.n còn đùi, nếu thật sự dùng miệng hút độc, cho dù bọn họ ngại thì cũng sẽ ảnh hưởng đến danh dự của cô đúng ?

Cho nên ngay từ lúc bắt đầu, Cố Phong loại trừ biện pháp .

Ngô Hàm Nhu cẩn thận dùng ánh mắt cầu xin Cố Phong.

“Không .” Cố Phong vô cùng kiên quyết phủ định, bất cứ đường thương lượng nào hết.

Ngô Hàm Nhu sốt ruột: “Vì ? Các đến cả t.h.u.ố.c tê cũng , đau c.h.ế.t đúng ?”

Cố Phong tiếp tục vô tình : “Sẽ đau c.h.ế.t, nhưng nếu đẩy m.á.u độc thì cô sẽ c.h.ế.t.”

Ngô Hàm Nhu ngờ m.á.u lạnh như thế, định nổi giận, Lôi Vĩnh Minh nhanh chóng giải thích.

“Không chúng chọn cách , mà là cách cô đáng tin, lỡ như xử lý m.á.u độc sạch sẽ thì vẫn sẽ nguy hiểm đến tính mạng.”

Ngô Hàm Nhu cảm thấy chóng mặt, nhưng mà bộ tế bào trong cơ thể đề đang kháng cự, run rẩy: “Vậy trị nữa, cứ để c.h.ế.t !”

Cố Phong chỉ giành giật từng giây, kéo dài thêm một phút thì độc tố sẽ lan tràn càng nhanh.

mà dựa theo trạng thái hiện tại của Ngô Hàm Nhu, cô chắc chắn sẽ phối hợp.

Anh dùng ánh mắt hiệu cho Lôi Vĩnh Minh và Lý Khoa, ý bảo bọn họ đè Ngô Hàm Nhu .

 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-493.html.]

 

“Các đừng đến đây... Đừng đụng ... a...”

Ngô Hàm Nhu kêu, giãy dụa.

Nếu ngoài tiếng kêu to , chắc chắn sẽ hiểu lầm ngay.

Lôi Vĩnh Minh nhanh tay nhét khăn lông trong miệng cô , đó xin : “Xin , chúng cũng chỉ cứu mạng của cô thôi!”

Ngô Hàm Nhu lọt tai, cô chỉ là một cô gái tay trói gà chặt, thể tránh thoát khỏi hai Lôi Vĩnh Minh và Lý Khoa chứ.

Cố Phong nắm bắt cơ hội, giơ tay rạch.

Cơn đau đớn kịch liệt Ngô Hàm Nhu dừng giãy dụa, c.ắ.n chặt khăn lông, mặt nổi đầy gân xanh vô cùng đáng sợ.

Đây chắc chắn là thời gian đau đớn nhất mà cô trải qua trong đời.

Máu đen theo miệng vết thương mà Cố Phong rạch chảy xuống, mãi đến khi m.á.u biến thành màu bình thường, mới dừng .

Anh dùng tốc độ nhanh nhất rắc t.h.u.ố.c bột giảm đau sát trùng lên, băng bó miệng vết thương.

Từ lúc bắt đầu đến khi kết thúc đều thành thạo nhanh chóng, chỉ mất hai ba phút.

Mà trong vòng hai ba phút ngắn ngủi , Ngô Hàm Nhu cảm thấy dày vò giống như một thế kỷ trôi qua.

Chờ đến khi xử lý xong, cô đau đến còn sức lực, quần áo ướt đẫm mồ hôi.

Hình như cô Cố Phong : “Xong ”, cuối cùng chịu nổi nữa, ngất ...

“Mấy giờ ?” Lôi Vĩnh Minh ngáp hỏi thăm Cố Phong đang đến ca.

Cố Phong trả lời: “Hai giờ sáng. Anh về nghỉ ngơi , thời gian còn cứ giao cho .”

Lôi Vĩnh Minh gật đầu, hai ba tiếng đồng hồ nữa thì trời cũng sáng .

“Tình hình của cô thế nào ?” Cố Phong về phía Ngô Hàm Nhu vẫn còn đang hôn mê.

“Lúc nãy tỉnh một , đút cho cô uống chút nước . Hiện tại còn đang sốt nhẹ, nhưng mà chắc nghiêm trọng lắm . Nếu sốt quá cao thì nhớ dùng khăn lông lau trán hạ sốt cho cô .” Trong giọng của Lôi Vĩnh Minh mang theo một chút mỏi mệt, vẫn quên dặn dò.

Thức đêm chăm sóc bệnh thì vấn đề gì, nhưng nhất định thể để cô việc gì, nếu thì bọn họ sẽ thể nào ăn với đại thủ trưởng .

, nghỉ ngơi .”

Một lúc , trong lều chỉ còn Cố Phong và Ngô Hàm Nhu đang hôn mê.

Cố Phong đầu tiên là sờ trán Ngô Hàm Nhu, đúng là đang sốt nhẹ.

Tuy rằng bọn họ lấy m.á.u cho cô, nhưng mà chừng còn một ít độc tố còn sót , cho nên cách nhất chính là nên nhanh chóng đưa cô ngoài.

Khoảng một tiếng đồng hồ trôi qua, Ngô Hàm Nhu bắt đầu đau đớn mớ.

“Anh... Em đau quá...”

Bởi vì giọng của cô quá nhỏ, cho nên Cố Phong cũng rõ, nhưng cũng ý định rõ.

Anh thử nhiệt độ trán Ngô Hàm Nhu nữa, hình như sốt cao hơn .

Cố Phong mở bình nước , rót một ít nước thấm ướt khăn lông, lau trán cho cô.

Hình như cảm giác lạnh lẽo kích thích đến thần kinh của Ngô Hàm Nhu, cầm lấy tay của Cố Phong.

“Đừng rời khỏi em... Em sẽ giúp ... Em nhất định sẽ giúp ...”

Lần giọng của cô rõ ràng hơn nhiều, Cố Phong lạnh mặt rút tay về, nhưng mà phản ứng của cô vô cùng kịch liệt, chỉ buông tay mà ngược còn nắm chặt hơn.

“Đồng chí Ngô Hàm Nhu?”

Cố Phong đ.á.n.h thức cô dậy.

Tròng mắt mí mắt Ngô Hàm Nhu liên tục đảo tới đảo lui, nhưng từ đầu đến cuối vẫn mở mắt .

“Anh cái gì, em cũng đều sẽ giúp ... Em sẽ giúp ...”

vẫn cứ lặp câu .

Cố Phong giúp ai, nhưng rõ ràng hiện tại ý thức của cô tỉnh táo.

Nếu thể kích thích, chỉ thể trấn an.

nên trấn an cô như thế nào, chỉ thể liên tục với Ngô Hàm Nhu: “Không việc gì, việc gì.”

 

 

 

 

Loading...