Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 490
Cập nhật lúc: 2025-12-17 17:22:25
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bầu khí vốn dĩ đang giương cung bạt kiếm, bởi vì câu của mà lập tức trở nên kỳ lạ.
Không ít hóng chuyện ở xung quanh đều run rẩy khóe miệng.
Ánh mắt của bọn họ khi về phía Vương Kim giống như đang một ngốc.
Đến cả trán của Diệp Ninh cũng chảy xuống ba sọc đen.
Hình như đến lúc Vương Kim mới ý thức như thế đúng, nghiêm túc sửa : “ là .”
Mục Văn Hạo xác định chính là một tên ngốc, dùng ánh mắt u ám , về phía Diệp Ninh uy hiếp: “Cô kết thúc thì cũng xem xem đồng ý .”
“Anh thế thì bậy đó nha? Người rõ ràng là thèm để ý đến mà.” Vương Kim bực bội nhắc nhở cho Mục Văn Hạo sự thật , đó đầu về phía Diệp Ninh: “Cô Diệp, cô xe chờ .”
Diệp Ninh vẫn cứ yên tại chỗ, cô cũng liên lụy đến khác.
Hơn nữa nếu bọn họ cùng rời khỏi nơi thì chỉ e là Mục Văn Hạo sẽ tha cho một cách dễ dàng.
Hình như Vương Kim nhận sự do dự của cô, nửa đùa nửa thật : “Cô ở nơi sẽ ảnh hưởng đến sự phát huy của .”
Diệp Ninh chằm chằm mặt , vài giây mới để một câu: “Anh cẩn thận.” Sau đó lập tức rời .
Vệ sĩ đuổi theo, nhưng Vương Kim vô cùng khí phách cản mặt mấy .
“Các định gì đó? Hiện tại là xã hội pháp trị, chuyện cưỡng ép cho rời .”
Vệ sĩ về phía Mục Văn Hạo, chờ đợi mệnh lệnh tiếp theo của Mục Văn Hạo.
Vương Kim cũng sốt ruột hốt hoảng gì, tiếp tục bình tĩnh nhắc nhở Mục Văn Hạo: “ cảm thấy nơi náo nhiệt, nếu sợ đ.á.n.h sẽ quậy nát địa bàn của thì cứ việc nhào lên!”
Nói xong còn dáng hình mà hoạt động tay chân, hề sợ hãi chút nào.
Toàn Mục Văn Hạo giống như đều bóng ma bao phủ, dáng vẻ tràn ngập tự tin của Vương Kim, giống như thèm để mắt.
Không chỉ nghĩ như thế, tất cả đang hóng chuyện cũng bắt đầu bàn tán xôn xa.
Cho dù Vương Kim gương mặt bình thường đến cỡ nào thì hiện tại đại đa đều tin chắc rằng cũng một chút bản lĩnh.
mà một câu đúng, đây là địa bàn của Mục Văn Hạo, nếu đ.á.n.h thì chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến chuyện ăn tiếp theo đó. nếu cứ để rời như thế, hình như cũng sẽ ảnh hưởng đến mặt mũi của Mục Văn Hạo.
Mỗi đều đang âm thầm phỏng đoán, cuối cùng Mục Văn Hạo sẽ đưa sự lựa chọn như thế nào?
Sắc mặt của Mục Văn Hạo vô cùng đáng sợ, nếu như đàn ông ở mặt là của Diệp Ninh thì vặn đầu xuống từ lâu .
Ánh mắt Mộng Kiều Nhụy bất an đảo tới đảo lui, vài giây cố gom hết can đảm : “Văn Hạo, em cảm thấy cô Diệp cũng cố ý thế, chắc chắn là hiểu lầm gì đó. Có chuyện gì thì chúng đều thể lén giải quyết .”
Giọng của cô to, mục đích là vì cho Mục Văn Hạo một bậc thang lùi bước mặt tất cả .
Vương Kim Mục Văn Hạo đang xụ mặt âm u : “Không đ.á.n.h thì về đó nha.”
Quả nhiên, Mục Văn Hạo mở miệng cản nữa.
Đợi đến khi Vương Kim vài bước , Mục Văn Hạo cũng lạnh nhạt xoay rời .
“Phù!”
Mộng Kiều Nhụy thở phào nhẹ nhõm, lập tức hiệu cho vệ sĩ nhặt nhạc phổ và lời bài hát đất lên, đó nhanh chóng đuổi theo bước chân của Mục Văn Hạo.
Một cơn sóng gió kết thúc trong bầu khí vô cùng áp lực.
Tất cả trong phòng ca múa đều ngờ rằng cuối cùng sẽ kết quả như thế , đều ngơ ngác , đồng thời càng thêm tò mò về mối quan hệ giữa Diệp Ninh và Mục Văn Hạo.
Rõ ràng là hai liên quan gì đến , đột nhiên giống như nhiều mối quan hệ rắc rối phức tạp, đây rõ ràng là một chuyện lớn đáng để tò mò đó!
Diệp Ninh ở cửa xe, chằm chằm cửa Hồng Hải chớp mắt.
Mãi đến khi Vương Kim bình an từ bên trong .
“Anh ?”
“Cô xem xem, vẫn bình an thương gì ?” Vương Kim giang rộng hai tay hiệu.
Diệp Ninh thở phào nhẹ nhõm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-490.html.]
Vương Kim gọi: “Đi lên xe tiếp.”
Lỡ như nếu đàn ông đổi ý, hoặc là đường bên ngoài nhận Diệp Ninh, cũng phiền phức.
Diệp Ninh hiện tại cô cần nhanh chóng rời khỏi nơi thị phi mới .
“Cô Diệp...”
“Anh cứ gọi là Diệp Ninh .”
Anh là bạn của Cố Phong, Diệp Ninh cũng xem là bạn.
“Được, gọi cô là Diệp Ninh, cô gọi là Vương Mập.”
Diệp Ninh ngờ Vương Kim chấp nhất như thế, đành gật đầu đồng ý.
Vương Kim cô hỏi cái gì, cũng úp úp mở mở gì nữa.
“Cô , cái tên đàn ông cô đ.á.n.h cho dù phát tác thì cũng tìm đối tượng phát tiết. Với đó là địa bàn của , nếu thật sự đ.á.n.h thì tổn thất vẫn cứ là .”
Đạo lý Diệp Ninh đều hiểu, nhưng mà Mục Văn Hạo quyết định chọn cách nhường nhịn, đây là chuyện mà cô bao giờ ngờ đến.
Nhìn thấy hiện tại Vương Kim nhẹ nhàng thoải mái như thế, còn cả lúc ở bên trong Hồng Hải cũng biểu hiện bất cứ vẻ sợ hãi gì, Diệp Ninh thử hỏi: “Có cũng võ ?”
Chỉ riêng dáng vẻ lười nhác bình thường của Vương Kim và hình thể của , lẽ chỉ cần vận động nhiều một chút thì cũng sẽ vất vả.
Cho nên cô cũng quá xác nhận.
Dù thì lúc cô cũng từng mạnh, hình thể thật sự sẽ ảnh hưởng đến độ linh hoạt của cơ thể.
Tuy rằng Vương Kim gầy hơn cô lúc một ít, nhưng mà chênh lệch cũng quá nhiều.
Mộng Vân Thường
Vương Kim lắc đầu như trống bỏi: “ gì võ chứ.”
“Vậy nếu mấy ở bên trong đ.á.n.h ...” Diệp Ninh khỏi chút sợ hãi.
Cô cũng hối hận vì đến tìm Mục Văn Hạo tính sổ, chỉ cảm thấy cô thật sự nên để Vương Kim ở trong đó một .
Vương Kim hắc hắc: “Không là đ.á.n.h .”
Trong thời gian ngắn Diệp Ninh cũng nên cái gì nữa.
“Lúc nãy cô tát một bạt tai, thật sự là quá hả giận, thấy mặt tên đó tái mét luôn. Rốt cuộc thì cô và thù hằn gì với thế?” Vương Kim hưng phấn thông qua kính chiếu hậu về phía Diệp Ninh.
Ngay từ đầu còn cho rằng cô là một cô gái ngoan ngoãn xinh , thì lầm .
Diệp Ninh định cảm xúc, Trịnh Thư Vân rời khỏi, cô cũng đưa ba ca khúc cho Mục Văn Hạo, bọn họ sẽ bất cứ liên quan gì với nữa.
Cô lạnh lùng : “Cho dù xích mích gì thì tối hôm nay cũng đều kết thúc.”
“ thấy cái thì chắc, đàn ông tức điên , lẽ sẽ dễ dàng bỏ qua như thế .” Tuy rằng Vương Kim dùng giọng điệu trêu đùa những lời , nhưng mà cũng thật sự đang cảnh cáo Diệp Ninh.
Hiện tại Diệp Ninh hận Mục Văn Hạo hơn là sợ , cho dù như thế nào thì binh đến thì đánh, nước đến nâng nền thôi.
Chớp mắt hai ngày trôi qua.
Diệp Ninh ở trong viện gia thuộc tiễn Trịnh Thư Vân .
Mẹ Trịnh đỏ mắt, liên tục dặn dò mấy chuyện vặt vãnh trong sinh hoạt, mỗi một câu đều tràn ngập vẻ lưu luyến và lo lắng đối với con gái.
Tuy rằng từ đầu đến cuối Trịnh Thư Vân luôn mỉm , nhưng hai mắt cũng rưng rưng.
Chờ hai vợ chồng Trịnh Hồng Xương đều xong, Trịnh Thư Vân mới về phía Diệp Ninh.
Trong lòng Diệp Ninh vẫn luôn cảm thấy áy náy, nếu vì cô thì cô cũng sẽ tình yêu tra tấn, xa tha hương.
“Đi qua đó nhất định sống cho , thỉnh thoảng thư về.”
Trịnh Thư Vân gật đầu : “ .”
Cô ngày về, Diệp Ninh cũng hỏi.
mà Diệp Ninh , chờ đến ngày Trịnh Thư Vân trở về, cô chắc chắn sẽ một “cuộc sống mới”.
Cô chờ mong gặp mặt hơn khi ly biệt.