Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 486
Cập nhật lúc: 2025-12-17 17:22:21
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giọng của Cố Phong từ bên cạnh vang lên: “Tiểu Ninh, em cũng bình tĩnh chút , để qua đó xem .”
Trịnh Thư Vân cho Diệp Ninh đến gần, thể để thử xem .
Quả nhiên Trịnh Thư Vân phản ứng gì.
Cố Phong cẩn thận mở miệng: “Trịnh Thư Vân, bây giờ khuya lắm , cô cũng đoàn trưởng lo lắng đúng ? Chúng đưa cô về nhà , chuyện gì thì chờ về đến nhà , ?”
Trịnh Thư Vân nghẹn ngào : “ còn mặt mũi nào mà về nhà nữa.”
“Sao thế chứ? Trên đời ai yêu con hơn cha cô, cho dù cô xảy chuyện gì thì bọn họ chắc chắn cũng đều sẽ về phía cô vô điều kiện.” Cố Phong cố gắng dùng giọng điều mềm nhẹ nhất để , tránh cho kích thích đến cảm xúc của cô nữa.
Trịnh Thư Vân dùng tay ôm chặt ngực, mặt mày trắng bệch: “ mà thật sự quá đau, chỉ cần c.h.ế.t thì tất cả sự đau khổ đều sẽ biến mất ?”
Diệp Ninh thấy cô ý định tự sát, theo bản năng nhấc chân bước về phía .
Cảm xúc của Trịnh Thư Vân mất khống chế nữa, chỉ trốn cách Diệp Ninh thật xa.
Cố Phong chỉ thể giơ tay cản cô , để tránh cho cô thật sự chuyện gì đó bản thương.
Cô điên cuồng giãy dụa, gào rống, giống như mất lý trí.
Trạng thái hiện tại của Trịnh Thư Vân chỉ đơn giản là vì Diệp Ninh đến gần nữa.
Trong lúc ba lôi kéo , móng tay của Trịnh Thư Vân cào xước mu bàn tay của Diệp Ninh, để hai vết trầy rướm máu.
Cố Phong thấy Diệp Ninh thương, tay thành đao c.h.é.m xuống, Trịnh Thư Vân ngã xuống trong lòng n.g.ự.c .
Sắc mặt Diệp Ninh cực kỳ , thở hổn hển hỏi: “Anh cô thương ?”
Cố Phong nhanh chóng trả lời: “Không , tay của em...”
“Chỉ là thương ngoài da thôi, việc gì, đỡ cô lên xe .”
Diệp Ninh rõ, Cố Phong thế là đúng.
Cố Phong dồn hết lực chú ý lên cánh tay thương của Diệp Ninh, nhưng cũng cô quan tâm Trịnh Thư Vân, lên tiếng đồng ý bế Trịnh Thư Vân lên chỗ đậu xe.
Diệp Ninh xoay về phía Mộng Kiều Nhụy, mặt mày âm u đến nhỏ nước.
“Rốt cuộc xảy chuyện gì?”
Mộng Kiều Nhụy thấy tình cảnh lúc nãy cũng sợ hết hồn.
Cô ngờ rằng một cô gái phận như Trịnh Thư Vân, khi nổi điên sẽ đáng sợ đến thế.
“Mục Văn Hạo với Trịnh Thư Vân là hẹn hò với cô đều là vì để trả thù cô.”
Chỉ một câu ngắn ngủi cho Diệp Ninh lộ vẻ mặt vô cùng đáng sợ.
Cái tên điên Mục Văn Hạo !
Lửa giận trong lòng cô bốc lên ngùn ngụt, suy nghĩ duy nhất chính là tìm Mục Văn Hạo tính sổ.
“Cô gì đó?” Mộng Kiều Nhụy nhanh tay lẹ mắt giữ chặt cô .
Sắc mặt của Diệp Ninh vô cùng đáng sợ: “ tìm Mục Văn Hạo!”
Mộng Kiều Nhụy sợ đến mức hồn vía lên mây, nếu để Mục Văn Hạo là cô giúp đỡ bọn họ, kết quả thê t.h.ả.m tiếp theo sẽ chính là cô .
Cô run giọng ngăn cản: “Diệp Ninh, cô bình tĩnh. Cho dù cô qua đó thì thể gì chứ? Huống chi cô cho tất cả Trịnh Thư Vân từng yêu đương với Mục Văn Hạo ?”
Những lời giống như một chậu nước lạnh xối thẳng đầu Diệp Ninh, cho lý trí lửa giận nuốt chửng lập tức về.
, cô gặp Mục Văn Hạo, ngoài trừ chất vấn, nổi giận thì còn thể gì nữa?
Chỉ e là hiện tại Mục Văn Hạo cũng đang chờ cô qua đó, thấy vẻ phẫn nộ và bất lực của cô.
Mục Văn Hạo cô cảm thấy áy náy, tự trách, đúng là .
Diệp Ninh và Cố Phong đưa Trịnh Thư Vân về nhà.
Khi hai vợ chồng Trịnh Hồng Xương dò hỏi, Diệp Ninh chỉ thể dối.
Nói là công việc của Trịnh Thư Vân quá suôn sẻ, cho nên mới ngoài uống rượu.
Từ đầu đến cuối Trịnh Hồng Xương đều nghiêm mặt, cũng may ông nghi ngờ lời giải thích của Diệp Ninh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-486.html.]
Chờ hai rời khỏi nhà họ Trịnh thì là nửa đêm.
Diệp Ninh lộ vẻ cực kỳ mỏi mệt, thật sự là thể xác và tinh thần đều mệt.
Xe của Cố Phong đậu ở lầu.
Diệp Ninh cũng lặp tức xuống xe.
Cô Cố Phong cần cô giải thích, cô đang do dự nên cho chuyện của Trịnh Thư Vân và Mục Văn Hạo ?
Tối nay Cố Phong giúp đỡ cô nhiều, cũng sớm ý thức sự khác thường của Trịnh Thư Vân. Nhất là khi Diệp Ninh dối với Trịnh Hồng Xương thì càng nhận rõ tính nghiêm trọng của sự việc.
“Anh đưa em lên lầu.”
là Cố Phong , nhưng càng Diệp Ninh khó xử.
Diệp Ninh vô cùng nghiêm túc : “Thư Vân yêu đương.”
Cố Phong nhíu mày, thật cũng quá kinh ngạc, đoán từ .
Hơn nữa chuyện để ý cũng cái .
Vì khi Trịnh Thư Vân thấy Diệp Ninh thì phản ứng kích động như thế, đây mới là chuyện để ý đến nhất.
Không bao lâu , câu tiếp theo của Diệp Ninh đưa câu trả lời, hơn nữa cũng gương mặt của trở nên lạnh nhạt.
“Đối tượng là Mục Văn Hạo.”
Diệp Ninh thật sự nhắc đến cái tên mặt Cố Phong, nhưng hiện tại cũng .
Cô xong, trong xe cũng rơi lặng như thứ đều c.h.ế.t.
Cuối cùng Cố Phong cũng hiểu, bàn tay cầm tay lái càng lúc càng siết chặt.
C.h.ế.t tiệt!
Diệp Ninh cảm nhận áp suất thấp tỏa từ cô.
Mộng Vân Thường
Cô thậm chí còn nảy một ý tưởng vô cùng đáng sợ, hình như Cố Phong chuyện giữa cô và Mục Văn Hạo.
Nếu thì tại sẽ phản ứng như thế chứ?
“Cố Phong, đang suy nghĩ gì thế?”
Cô cẩn thận hỏi, lòng bàn tay toát đầy mồ hôi, chằm chằm hai mắt Cố Phong để xác định suy đoán trong lòng .
“Sao là Mục Văn Hạo? Không vị hôn thê ?”
“Sao vị hôn thê?”
Phản ứng của Cố Phong bình thường bình thường, Diệp Ninh lập tức bắt trọng điểm.
Trong nhận tri của cô, Cố Phong và Mục Văn Hạo tiếp xúc quá nhiều với , cho dù đó tin tức Mục Văn Hạo đính hôn lan truyền khắp thành, nhưng trong bộ đội chắc chắn sẽ để ý những chuyện .
Cố Phong thấy Diệp Ninh căng thẳng như thế, cũng rõ cô đang lo lắng cái gì.
“Lần chúng cùng từ kinh thành về, em và từng .”
“ ?” Diệp Ninh cố gắng nhớ , nhớ từng nhắc đến chuyện .
Cố Phong gật đầu khẳng định: “Hơn nữa cho dù Mục Văn Hạo vị hôn thê thì hình như bên cạnh cũng ít phụ nữ, Trịnh Thư Vân thích chứ?”
Diệp Ninh cảm thấy Cố Phong hiểu về Mục Văn Hạo nhiều hơn những gì cô tưởng tượng nhiều.
thật mấy chuyện cũng coi như là chuyện đều , chỉ cần Cố Phong hỏi thăm vài là ngay, cũng thể chứng minh cái gì.
“Có lẽ đây chính là một loại nghiệt duyên .”
Cố Phong về phía Diệp Ninh, trong mắt mang theo chút đau lòng: “Tuy rằng em và cô là bạn , nhưng chuyện tình cảm bạn bè thể nào nhúng tay , em .”
Mũi Diệp Ninh cay xè, những lời cô phát tiết sự áy náy và tủi của cô đối với Trịnh Thư Vân, cô thật sự to một trận.
mà cuối cùng cô vẫn cố kiềm chế nước mắt.
Nước mắt thể giải quyết bất cứ vấn đề gì.
“Tối nay may mà , nếu một cũng như thế nào.”
Giống như chỉ cần ở đó thì cô cần lo lắng gì nữa.