Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 48

Cập nhật lúc: 2025-12-17 06:17:17
Lượt xem: 45

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Diệp Ninh giống như trút gánh nặng.

Trong vài phút ngắn ngủi, tâm trạng của cô giống như tàu lượn siêu tốc, đổi cực nhanh.

Cố Phong y tá và Giả Hạo nâng đỡ, về giường bệnh nữa.

Y tá dặn dò vài câu đơn giản lập tức rời .

Giả Hạo và Diệp Ninh ở bên cạnh mép giường, một bên một , mắt to trừng mắt nhỏ.

“Ừm, Cố Phong, về nha.”

Tuy rằng Giả Hạo cũng quá yên tâm để Diệp Ninh ở chỗ , nhưng dù thì danh nghĩa cũng là vợ chồng.

Cố Phong gật đầu.

Trước khi rời , Giả Hạo suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn với Cố Phong: “Lúc nãy em dâu nhầm phòng bệnh, đau lòng.”

Cố Phong sửng sốt.

Người phụ nữ ?

Giả Hạo xong lập tức rời .

Trong phòng bệnh chỉ còn Cố Phong và Diệp Ninh, bầu khí cực kỳ hổ.

Diệp Ninh gượng, cảm thấy cô cần giải thích cho rõ.

còn tưởng là sắp c.h.ế.t, cho nên nhịn .”

Ánh mắt Cố Phong d.a.o động.

Diệp Ninh bổ sung : “Nếu thật sự mệnh hệ gì, chuyện chúng ly hôn chắc chắn sẽ thể thực hiện nữa.”

Cuối cùng Cố Phong cũng hiểu ý của cô, hiểu trong lòng dâng lên lửa giận.

“Nếu c.h.ế.t thật thì cô là nhà liệt sĩ, sẽ nhận một tiền an ủi xa xỉ.”

sợ c.h.ế.t, đang lo c.h.ế.t sống...” Diệp Ninh cũng nghĩ nhiều, trực tiếp thẳng lời trong lòng .

Sau đó cô thấy gương mặt đen xì của Cố Phong.

“Khụ khụ. ý đó, chúng cũng là vợ chồng, đương nhiên hi vọng thể bình an. Đều là tại đoàn trưởng rõ ràng cho , còn tưởng rằng thương nặng lắm.” Diệp Ninh càng giải thích rõ ràng thì càng thể rõ.

Cuối cùng cô thở dài : “Tùy thích nghĩ thế nào thì nghĩ.”

Cô chỉ là nhanh chóng khôi phục phận tự do mà thôi, việc cũng giấu diếm hết.

“Cô .” Giọng của Cố Phong âm trầm.

Nếu cô phân rõ giới hạn với như thế, cũng cần thiết nơi .

Diệp Ninh cánh tay đang kẹp ván gỗ của , cuối cùng vẫn mềm lòng hỏi.

“Anh như thế nào cũng cần chăm sóc đúng ?”

Cố Phong thèm cô nữa: “Không cần.”

Diệp Ninh vô cùng khẳng định đang mặt nặng mày nhẹ cho cô xem.

“Được .”

Biết c.h.ế.t, cũng tàn phế, nhiêu đó là đủ .

Hơn nữa chừng đàn ông còn thấy cô nữa kìa.

Cố Phong thấy Diệp Ninh bỏ thèm đầu , thật sự hề chút ý định quấn lấy nào.

Diệp Ninh thật sự lo đến sự sống chế của Cố Phong, chờ cô về đoàn văn công, Lâm Thanh tìm cô.

Cuộc chuyện là Lâm Thanh cố ý cho cô nghỉ ba ngày, để cô thể tập trung tinh thần đến bệnh viện chăm sóc cho Cố Phong.

Diệp Ninh vốn dĩ từ chối, Lâm Thanh giáo d.ụ.c tư tưởng.

Ý tứ tổng quát cũng khá đơn giản, Cố Phong là quân nhân, sinh t.ử vì quốc gia và nhân nhân, mà cô quân tẩu, ngoại trừ việc thực hiện nghĩa vụ của vợ còn cam tâm tình nguyện chối từ chăm sóc cho Cố Phong, nhất là trong tình huống đang thương thế .

Diệp Ninh thể nào phản bác lt, cũng .

Chiều tối, đầu tiên là cô gọi điện thoại đến chỗ Mục Văn Hạo, ba ngày tới trong nhà chuyện thể lên sân khấu, ngờ Mục Văn Hạo hỏi thêm nhiều, lập tức đồng ý ngay.

Cô còn cố ý đến tiệm cơm, nghĩ Cố Phong chỉ là gãy xương, chắc là sẽ ảnh hưởng đến việc ăn uống, cho nên cố ý mang theo đồ ăn và canh xương hầm, đó mới chạy đến bệnh viện quân khu.

“Anh Cố Phong, thương nặng như thế? Hu hu hu...”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-48.html.]

Mới đến cửa phòng bệnh của Cố Phong, Diệp Ninh tiếng của Vương Hinh Tuyết từ bên trong vọng .

Bước chân của cô tạm dừng , cửa phòng bệnh khép hờ, cô cẩn thận khe cửa, quan sát bên trong.

 

 

 

Chỉ một Vương Hinh Tuyết giường bệnh, đối diện với Cố Phong đang giường bù lu bù loa.

Diệp Ninh thu hồi tầm mắt, cũng đẩy cưa , mà lựa chọn ở hàng ghế dài ngoài hành lang.

Nếu con gái nhà mang theo thành ý đến, cô đương nhiên cũng điều, bóng đèn.

Trong phòng bệnh, Cố Phong thấy Vương Hinh Tuyết mấy câu bắt đầu rơi nước mắt, mày nhíu chặt thành bánh quai chèo.

“Đừng nữa, hết.”

thành thế , thật sự sẽ cho rằng giữa hai bọn họ mối quan hệ mờ ám gì đó.

Mộng Vân Thường

Hai mắt Vương Hinh Tuyết vẫn rưng rưng, mặt đầy đau lòng.

Cố Phong vốn dĩ sẽ thèm để ý đến mấy thứ , nhưng mà Diệp Ninh nhắc nhở xong, đầu tiên ý thức lẽ Diệp Ninh đúng, Vương Hinh Tuyết ý đồ nên với .

chỉ thương ngoài da, nghỉ ngơi mấy ngày sẽ khỏe, hiện tại trời cũng tối , cô nên về đó.”

Anh trực tiếp tiễn khách, rõ ràng là tiếp xúc quá nhiều với cô .

Vương Hinh Tuyết lắc đầu : “Anh Cố Phong, để em ở đây chăm sóc cho , thương thế chắc chắn cái gì cũng tiện.”

Cố Phong hề suy nghĩ từ chối ngay: “Ở đây y tá, hơn nữa nhà thể ngủ .”

Vương Hinh Tuyết cam lòng : “Vậy em là em gái của , với nhà nào đến chăm sóc chứ? Còn Diệp Ninh đang chạy đến nơi nào sung sướng nữa kìa.”

đột nhiên nhắc đến Diệp Ninh Cố Phong im lặng trong chốc lát.

Vương Hinh Tuyết cẩn thận quan sát đến phản ứng của Cố Phong, nhịn tiếp tục Diệp Ninh.

“Anh Cố Phong, cũng trong thời gian Diệp Ninh đang cái gì ở bên ngoài đây, buổi tối thường xuyên về nhà. Hôm nay cũng thế, đoàn trưởng bảo cô đến đây chăm sóc , nhưng mà bây giờ cô đang ở chứ?”

Khi một thương cũng là lúc trái tim đó yếu ớt nhất, cô cũng tin là Cố Phong thật sự thèm để ý đến chuyện Diệp Ninh bỏ mặc.

Quả nhiên, khi Cố Phong xong những lời , đường cong gương mặt cũng đều căng chặt.

Vương Hinh Tuyết còn đang vô cùng đắc ý mưu kế của bản thì Cố Phong một câu đ.á.n.h cho rơi xuống đáy cốc.

“Không Diệp Ninh từng đến mà là bảo cô về.”

Vương Hinh Tuyết kinh ngạc trừng to mắt.

Anh đang bảo vệ con nhỏ mập ?

Ghen tị sắc mặt cô dần trở nên âm u.

Cố Phong thèm để ý đến phản ứng của cô , tiếp tục : “Cho dù Diệp Ninh đến cỡ nào thì hiện tại cô cũng là vợ mặt pháp lý của . Cô đến cũng là chuyện riêng của hai vợ chồng chúng , cô cần thiết quan tâm đến.”

Anh những lời là vì phân rõ giới hạn với Vương Hinh Tuyết, đồng thời cũng đang nhắc nhở cô , cô chỉ là một ngoài mà thôi.

Mắt Vương Hinh Tuyết lập tức đỏ lên, khi Cố Phong nhắc đến Diệp Ninh đều là chán ghét và bực bội, nhưng bây giờ...

“Anh Cố Phong...”

thật sự mệt, cô về .” Cố Phong cho cô cơ hội tiếp tục chuyện, trực tiếp nhắm mắt .

Vương Hinh Tuyết mím chặt môi, cực lực khống chế cho nước mắt rơi xuống.

Tuy rằng cô nơi nào xảy vấn đề, nhưng cô chắc chắn sẽ bỏ cuộc một cách dễ dàng như thế.

“Được, em về , thời gian đến thăm Cố Phong .”

Cố Phong giống như thấy lời cô , tiếng bước chân của cô càng lúc càng xa, bất cứ xúc động nào.

Đầu óc Vương Hinh Tuyết trống rỗng, thậm chí ngoài bằng cách nào, khi cô ngẩng đầu lên thấy Diệp Ninh ở bên ngoài, đều vặn vẹo.

 

 

 

 

Loading...