Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 470
Cập nhật lúc: 2025-12-17 17:20:58
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lý Mạn Mạn cô kể xong, cũng cảm thấy kỳ lạ.
Không thấy chảy m.á.u thì cũng thôi, thể chút cảm giác gì chứ?
Hai lầm bầm với một lúc, đều thể giải thích lý do.
Cuối cùng Lý Mạn Mạn thấy Trịnh Thư Vân thật sự quá rối rắm, chỉ thể an ủi: “Thật chuyện thì tình hình của mỗi mỗi khác, nếu như mà nhà trai ngại thì cũng vấn đề gì.”
Tâm trạng Trịnh Thư Vân vô cùng nặng nề, Mục Văn Hạo trông vẻ để ý đến thật, nhưng khi nào sẽ cho rằng cô là loại con gái dễ dãi ?
Lý Mạn Mạn thấy vẻ mặt cô liên tục đổi, vô cùng cẩn thận tò mò hỏi: “Thư Vân, bạn mà cô là ai thế?”
Đừng là chính cô đó nha?
Trịnh Thư Vân chợt hồn, cũng dám tiếp nữa: “Là một cô gái trong đại viện của chúng , cô .”
Lý Mạn Mạn cảm thấy Trịnh Thư Vân cũng giống như loại sẽ loại chuyện , mặt mày thả lỏng : “Vậy cô với bạn , nếu xảy chuyện , bọn họ nhanh chóng kết hôn .”
Trịnh Thư Vân cứng đờ gật đầu, càng thêm mất hồn mất vía.
Một ngày nhanh chóng trôi qua.
“Diệp Ninh, sứ giả hộ hoa của cô đến kìa!”
Một đám con gái vây quanh Diệp Ninh ngoài, thấy Cố Phong đang quân xe xa, nhịn trêu chọc.
Diệp Ninh về phía Trịnh Thư Vân : “Đi về chung với .”
Hôm qua cô suốt đêm về nhà, hôm nay chắc là sẽ đến mức ở chung với Mục Văn Hạo nữa đúng ?
Quả nhiên Trịnh Thư Vân lời mà gật đầu.
Trong xe, Diệp Ninh và Trịnh Thư Vân đều một lời, Cố Phong nhanh chóng phát hiện hai bọn họ gì đó khác thường.
mà hỏi gì hết, dù cũng là chuyện giữa con gái với .
Đến viện gia thuộc của quân khu, khi Trịnh Thư Vân xuống xe, cô Cố Phong : “Cảm ơn”, về phía Diệp Ninh : “Tạm biệt.”
Đến khi chỉ còn bọn họ, Diệp Ninh mới hỏi Cố Phong: “Chúng luyện tập ở nơi nào?”
Chắc chắn là thể luyện tập trong nhà đúng ?
Cố Phong hỏi: “Không ăn cơm ?”
Hiện tại Diệp Ninh gì còn tâm trạng ăn cơm chứ, chỉ tìm một chỗ để phát tiết mà thôi.
“Nếu đói bụng thì ăn .”
Mộng Vân Thường
Cố Phong hiểu ý của cô, hiệu bảo cô lên xe.
Diệp Ninh cho rằng Cố Phong sẽ dẫn cô ngoài, nhưng mà ngờ rằng xe chạy thẳng chỗ sâu bên trong đại viện.
Vài phút , xe dừng nữa.
Diệp Ninh sân huấn luyện riêng biệt ở đằng , bắt đầu suy nghĩ cẩn thận .
Sao cô là trong đại viện còn một nơi như thế chứ?
“Em sâu bên trong, đương nhiên là .” Cố Phong trả lời thắc mắc của cô.
Diệp Ninh cảm thấy Cố Phong chắc chắn guốc trong bụng cô .
“Chúng thể ?”
Cố Phong gật đầu: “Đương nhiên là , đây là khu vực công cộng.”
Chờ Diệp Ninh theo Cố Phong bước bên trong , cô chấn động nữa.
Nơi giống như khu tập thể hình của quân nhân, bên trong chỉ các thiết huấn luyện của quân nhân mà còn các cọc gỗ, bao cát, côn bổng, đầy đủ thứ.
mà vì hiện tại đang là giờ ăn cơm , bộ khu vực đều trống rỗng, chỉ hai bọn họ.
Cố Phong quan sát quần áo của Diệp Ninh, hôm nay cô ăn mặc khá thoải mái, rộng rãi, vấn đề gì.
“Chúng học cái gì đây?” Diệp Ninh kích động bắt đầu.
Cố Phong chút hoang mang xắn ống tay áo của quân trang lên : “Khởi động đơn giản cho nóng , đó bắt đầu.”
Diệp Ninh , ánh mắt sáng ngời.
“Hay là chúng đ.á.n.h một trận , ?” Trên mặt Diệp Ninh tràn ngập vẻ hưng phấn thể nào đè nén nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-470.html.]
Cố Phong ngẩn , đó dở dở : “Em nghiêm túc ?”
Diệp Ninh vô cùng khẳng định gật đầu, hiện tại cô thật sự cần phát tiết cảm xúc.
Đánh với Cố Phong, lẽ cô chịu vài chiêu, cô vẫn tự hiểu lấy .
mà cô cũng dám chắc rằng Cố Phong sẽ nương tay với cô.
Cho nên cũng coi như là hề sợ hãi gì cả.
“Được .” Cố Phong đồng ý, cùng lắm thì đến lúc đó nhường cô một chút là .
Diệp Ninh lập tức xoay cổ tay, cổ chân, cổ và eo.
Lâu lắm cô đ.á.n.h với khác.
Cố Phong chỉ vùng vẫy tay chân vài cái tượng trưng.
Trước khi bắt đầu, Diệp Ninh còn cố ý nhắc nhở Cố Phong: “Anh đừng quá khinh thường , lúc còn ở trong thôn, thường xuyên dẫn theo Tiểu Đống đ.á.n.h lộn với khác, hơn nữa hiếm khi thua.”
Cô thế chính là vì chờ lát nữa cô lộ việc võ, cũng coi như cớ để biện hộ.
Cố Phong cong môi mỉm : “Được , sẽ nghiêm túc.”
Diệp Ninh cảm nhận tôn trọng, cũng lấy trạng thái nhất của mfnh.
“ chuẩn xong , chúng bắt đầu thôi.”
Cô chủ động thông báo.
Cố Phong bày tư thế, mà theo hành động của , khí thế cũng đổi.
Diệp Ninh hít sâu một , hề sử dụng bất cứ kỹ xảo nào, đ.ấ.m mạnh một phát về phía .
Cố Phong trực tiếp giơ tay đón đỡ, hai bắt đầu đ.á.n.h .
Chiêu thức của Diệp Ninh ở mặt Cố Phong thì chẳng khác gì đang quơ quào tay chân, nhưng mà Cố Phong vẫn cảm thấy khá kinh ngạc.
Bởi vì cô cũng tùy ý quơ quào đ.á.n.h đ.ấ.m lung tung, mà vẫn thể chiêu thức, đây thứ mà cô thể học từ việc đ.á.n.h lộn ở quê.
Ít nhất là cô từng học với nào đó .
mà Cố Phong cũng cho dù hỏi thì Diệp Ninh chắc chắn sẽ .
Thật cô còn giấu nhiều bí mật.
Anh ngẩn trong chốc lát, để ý đến nắm đ.ấ.m gần trong gang tấc của Diệp Ninh, lập tức cô đ.á.n.h trúng.
Cố Phong thèm để ý đến cơn đau, ngược còn cực kỳ vui vẻ.
Ít nhất thì cô cũng tay trói gà chặt.
“Doanh trưởng Cố, cẩn thận đó!” Trán Diệp Ninh đổ đầy mồ hôi, thở cũng định lắm, nhưng mà hai mắt sáng ngời.
Cố Phong đ.á.n.h cố nhịn : “Tiếp tục.”
Vừa lúc thể kiểm tra cơ sở của cô, đó xác định nội dung huấn luyện .
Diệp Ninh càng đ.á.n.h càng hăng, dùng hết bộ chiêu thức lên của Cố Phong. mà ngoại trừ lúc mới bắt đầu thể đ.á.n.h trung Cố Phong , lúc đều tránh một cách mỹ.
Kỳ thật cô vẫn cảm thấy chút thất bại, nếu hiện tại cô đang đối mặt là kẻ địch thì chắc cô đ.á.n.h thê t.h.ả.m từ lâu .
Khi Cố Phong phát hiện cô dần kiệt sức, cũng đến lúc kết thúc .
Anh vốn dĩ định lùi xa, nhưng mà Diệp Ninh chạy phía , dùng tay đao c.h.é.m thẳng cổ của .
Đầu óc của Cố Phong còn kịp phản ứng, ký ức của cơ bắp động tác.
Anh nhanh chóng xoay tránh , đồng thời túm lấy cổ của Diệp Ninh, dứt khoát động tác vật qua vai.
Chờ đến khi ý thức thế sẽ Diệp Ninh thương thì thu tay nữa .
Diệp Ninh chỉ cảm thấy trời đất cuồng, thậm chí chuẩn sẵn tâm lý chịu đau khi tiếp đất.
mà Cố Phong thể để chuyện xảy chứ, trong tích tắc đầy nguy hiểm , nhanh chóng đổi tư thế, chút do dự biến bản thành đêm thịt cho Diệp Ninh.
Diệp Ninh ngã mạnh trong lòng n.g.ự.c , rên nhẹ.
Giờ phút thời gian giống như đều yên lặng .