Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 456
Cập nhật lúc: 2025-12-17 17:20:43
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Gương mặt đang căng chặt của Mục Văn Hạo lộ chút ý sung sướng, nếu Diệp Ninh cũng suy nghĩ như thế thì thật sự là quá .
“Diệp Ninh là một cô gái xinh như thế, đến cả còn thích, ông chủ Mục tinh mắt thật đó.” Mao Tuyết Nam đoán yêu thích của , đương nhiên là cực lực lấy lòng.
Mộng Vân Thường
Mục Văn Hạo dùng giọng điệu nhẹ nhàng : “ thích cô cũng là vì cô xinh .”
Nếu cô gặp dáng vẻ của Diệp Ninh thì chắc chắn sẽ những lời .
mà mặc kệ khác nghĩ như thế nào, đều chẳng cả.
Mao Tuyết Nam cảm thấy chỉ đang vẻ thanh cao thôi: “Vậy tiệc chúc mừng là chúc mừng gì thế?”
Cô thật sự quá tò mò, rốt cuộc là chuyện gì mà đáng để rầm rộ như thế chứ?
“Chúc mừng ca khúc của cô phát hành thành công.” Mục Văn Hạo ước gì cho cả thế giới đến sự lợi hại của Diệp Ninh.
Mao Tuyết Nam ngơ ngẩn chằm chằm , trong thời gian ngắn kịp hồn .
“Diệp Ninh phát hành ca khúc? Là băng từ ?”
Mục Văn Hạo gật đầu, cực kỳ đắc ý.
Dù cũng là giới thiệu Diệp Ninh cho Lý T.ử Hằng.
“Không Diệp Ninh đang việc ở đoàn văn công ? Cô cũng là ca sĩ?” Mao Tuyết Nam thể nào chấp nhận sự thật .
Hai hôm cô còn đang lèm bèm rằng loại như mấy Diệp Ninh, cả đời cũng thể phát hành ca khúc riêng .
Kết quả hiện tại cho cô , Diệp Ninh phát hành băng từ ?!
Hiện tại ngạch cửa của giới ca hát thấp như thế ?
“Cô là thành viên của đoàn văn công, nhưng mà đoàn văn công cũng đủ năng lực để ước thú cô .” Mục Văn Hạo chỉ mới nhắc đến Diệp Ninh, hai mắt đều sáng lên.
“Thì, thì là như thế. Vậy doanh như thế nào? Có ?”
Mao Tuyết Nam đột nhiên để ý đến chuyện .
Cho dù là phát hành ca khúc thì chắc chắn sẽ thể nào vượt qua doanh mà cô từng sáng tạo .
Lời cô cũng nhắc nhở Mục Văn Hạo, đặt bộ lực chú ý tiệc chúc mừng tối hôm nay, ngờ quên mất quan tâm chuyện quan trọng .
“Chắc chắn sẽ bán đắt!”
Mục Văn Hạo vô cùng tự tin , đó chút hoang mang cầm lấy ống gọi điện thoại cho Lý T.ử Hằng.
“T.ử Hằng, tình hình hiện tại như thế nào?”
Tuy rằng Mao Tuyết Nam tiếng chuyện trong ống , nhưng vẫn nhịn gióng lỗ tai lên.
Gương mặt Mục Văn Hạo xuất hiện vết nứt: “Cậu chắc chứ?”
Mao Tuyết Nam thấy trở mặt lập tức hoảng sợ, nhưng mà trong tích tắc , trong lòng vui như mở cờ trong bụng.
Xem doanh lẽ cho lắm nhỉ?
Không bao lâu , Mục Văn Hạo cúp máy, mặt mày âm u.
“Đi đây.”
Anh xong, vệ sĩ ở ngoài cửa nhanh chóng .
“Lập tức đến các cửa hàng băng đĩa trong thành, mua hết bộ băng từ của Diệp Ninh. Huyện thành kế bên cũng mua luôn!”
“Vâng, ông chủ.”
Vệ sĩ lệnh của Mục Văn Hạo, lập tức ngay.
Mục Văn Hạo suy nghĩ vài giây, lập tức cầm lấy ống .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-456.html.]
“Alo, tổng giám đốc Lý, là Mục Văn Hạo, phiền giúp một việc...”
Tiếp theo đó Mục Văn Hạo gọi bảy tám cuộc điện thoại tương tự, cho tất cả các bạn bè khắp cả nước của mua băng từ ở nơi bọn họ sinh sống.
Trên đầu Mao Tuyết Nam chảy xuống ba sọc đen, cuối cùng cũng cảm nhận cái gì gọi là xài tiền như rác, nhưng mà trong lòng vô cùng hâm mộ.
Cho dù Diệp Ninh bất cứ yêu thích chân chính nào cả, nhưng chỉ dựa hành vi của Mục Văn Hạo, cũng thể nhẹ nhàng đạt doanh vô cùng xa xỉ.
Lý T.ử Hằng vượt qua một ngày dài dòng nhất trong cuộc đời của .
Khi nhận điện thoại của bộ phận thị trường gọi đến, trái tim nhảy lên đến cổ họng.
“Đến bây giờ, doanh băng từ lên đến một nghìn sáu trăm hộp.”
Doanh như thế cũng coi như tệ, nhưng mà tiếp theo đó khi bộ phận thị trường báo mấy cái doanh thì trong lòng căng thẳng, lập tức nghĩ đến cái gì đó.
Trên cơ bản nhưng nơi đó đều là các khu vực xung quanh huyện thành của Mục Văn Hạo.
Mà chiều nay Mục Văn Hạo còn gọi điện thoại cho để hỏi thăm tình huống tiêu thụ, cho nên dùng đầu ngón chân để suy nghĩ cũng chắc chắn là Mục Văn Hạo giở trò.
Đối mặt với hành vi của Mục Văn Hạo, Lý T.ử Hằng chỉ hề vui vẻ, ngược còn sốt ruột gọi điện thoại đến cho Mục Văn Hạo.
Điện thoại đổ chuông lâu mới máy.
“Cậu mua băng từ của Diệp Ninh hả?”
Anh mở miệng thẳng chủ đề.
“ . Không chỉ chỗ của mà các điểm buôn bán ở xung quanh đều hết hàng .” Mục Văn Hạo tài đại khí thô , còn chút dạt dào đắc ý.
Tối nay tổ chức tiệc chúc mừng cho Diệp Ninh, nếu liệu tiêu thụ , thể Diệp Ninh vui vẻ chứ.
Lý T.ử Hằng ước gì thể bò theo đường dây điện thoại qua đó vả cho vài bạt tai: “Cậu mua bao nhiêu?”
“Sao ? Huống chi còn nhờ bạn bè ở các thành phố khác mua, nào, doanh còn đủ hả? thể tiếp tục suy nghĩ cách khác.” Mục Văn Hạo vô cùng nghiêm túc hỏi.
“Cậu, , , coi gì với đây hả! Cậu tưởng rằng mua hết bộ băng từ về là đang giúp Diệp Ninh ?” Lý T.ử Hằng thật sự giận đến mức ăn lưu loát.
Mục Văn Hạo thể hiểu thái độ hiện tại của : “Không lẽ đúng ?”
“Ngu ngốc! Hôm nay là ngày đầu tiên phát hành băng từ, Diệp Ninh là một mới mức độ nổi tiếng, doanh tạm thời cao cũng là chuyện bình thường. Chuyện chúng cần chính là tăng lớn phạm vi quảng cáo, cho càng nhiều ca khúc của Diệp Ninh, như thế mới thể dần dần mở rộng mức độ nổi tiếng của Diệp Ninh, doanh cũng theo đó mà tăng cao. Hiện tại mua hết băng từ , thật sự mua băng từ để ca khúc đây hả?”
Lý T.ử Hằng xong lời cuối cùng, lửa giận sôi trào. Tục ngữ đúng lắm, khác nghề như cách núi, Mục Văn Hạo như thế rõ ràng là đang bậy.
Vẻ nhẹ nhàng mặt Mục Văn Hạo thế bằng sự nghiêm túc, suy xét đến mấy chuyện , chỉ là doanh của băng từ mà thôi.
“Người khác mua thì thôi. Dựa thực lực của , cho nên bên các phát hành bao nhiêu thì cũng đều thể mua về hết!” Anh những lời sặc mùi tiền.
“ tiền, nhưng mà tiền thể mua danh lợi cho Diệp Ninh ? Nhà xuất bản chúng nhiều như thế cũng để chơi trò chơi nhàm chán với .” Lý T.ử Hằng thật sự tức giận, trong mắt Mục Văn Hạo, tiền là tất cả, nhưng đó thứ bọn họ .
“Vậy thế nào đây? Trả hết bộ băng từ mua , là tặng miễn phí cho ?”
Đầu óc Mục Văn Hạo nhanh chóng vận chuyển, nếu cho càng nhiều ca khúc của Diệp Ninh, việc cũng khó.
Anh bản lĩnh mua hết bộ băng từ của Diệp Ninh, đương nhiên cũng bản lĩnh cho cô trở nên nổi tiếng tình huống thị băng từ,
Lý T.ử Hằng ở đầu dây bên hình như đoán trong lòng đang suy nghĩ cái gì, lập tức lớn tiếng : “ cầu xin , hiện tại đừng cái gì hết, cứ giao mấy chuyện chuyên nghiệp cho chuyện nghiệp , ?”
Anh sợ tên chuyện bậy bạ gì đó nữa.