Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 441
Cập nhật lúc: 2025-12-17 17:20:12
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tâm trạng của Lư Chí Vĩ cũng khá : “Cậu là vị hôn phu của Kiều Nhụy, cũng nên sửa miệng gọi một tiếng cha vợ .”
Mục Văn Hạo đầu tiên là sửng sốt, đó lập tức lộ vẻ mặt kích động, chút do dự gọi: “Cha vợ.”
“Tốt, , .” Lư Chí Vĩ liên tục ba chữ , biểu đạt sự hài lòng về .
Mục Văn Hạo bưng ly rượu lên : “Nhạc phụ, Văn Hạo kính cha một ly.”
Lần Lư Chí Vĩ từ chối, con rể kính rượu đương nhiên là uống .
Mộng Kiều Nhụy cũng ở bên cạnh.
Mục Văn Hạo gọi một tiếng “nhạc phụ”, cũng khẳng định phận của cô , đổi khốn cảnh bao ngày qua của cô .
Từ nay về , Mục Văn Hạo vì thể dựa cây đại thụ Lư Chí Vĩ , chắc chắn sẽ thể nào rời khỏi cô nữa!
Diệp Ninh thật đúng là !
Bữa cơm ngày hôm nay, hai đều mang theo suy nghĩ khác , chỉ Lư Chí Vĩ thèm để ý đến.
Cơm no rượu say , Mục Văn Hạo và Mộng Kiều Nhụy cùng đưa Lư Chí Vĩ lên xe.
Mục Văn Hạo vẫn luôn giữ nguyên nụ mặt mãi đến khi chiếc xe biến mất khỏi tầm mắt.
Mà Mộng Kiều Nhụy chuẩn sẵn tâm lý, chút do dự đối diện với ánh mắt của .
“Sao cô ?”
Mục Văn Hạo thể đ.á.n.h giá cô .
Có thể để Lư Chí Vĩ nhận con gái nuôi, việc cũng đủ để chứng minh tâm cơ và năng lực của cô .
“Thật lòng đổi thật lòng mà thôi. thật lòng con gái của ông , ông cảm động tấm lòng chân thành của , hơn nữa ông thật sự thích .” Mộng Kiều Nhụy vô cùng tự tin những lời .
Mục Văn Hạo rõ chắc chắn sẽ đơn giản như thế, nếu giới thiệu thì loại phận như cô cửa gặp Lư Chí Vĩ, càng miễn bàn đến việc Lư Chí Vĩ yêu thích.
“Là ai giới thiệu cho cô?”
Hơi thở của Mộng Kiều Nhụy gián đoạn, nhưng mà ngay đó : “Tạm thời bàn đến việc rốt cuộc , cho dù thì cũng sẽ cho ,
Mục Văn Hạo nhíu mày: “ đúng là quá xem thường cô .”
Anh nghĩ đến tối hôm qua còn khẳng định một cách chắc nịch rằng sẽ giải quyết mối quan hệ với Mộng Kiều Nhụy, ngày hôm nay biến thành cục diện .
Khi đó thái độ mà Diệp Ninh biểu hiện lúc cuối cùng cũng kỳ lạ.
Không lẽ chuyện cũng liên quan đến cô ?
mà nhanh chóng phủ định suy đoán , Diệp Ninh thể quan hệ với loại thương nhân như Lư Chí Vĩ chứ.
“ , sẽ cố gắng trở thành phụ nữ xứng đôi với . Anh một vị hôn thê như , cũng thiệt thòi gì.” Hiện tại Mộng Kiều Nhụy tràn ngập tự tin.
Mục Văn Hạo thể nào phủ nhận .
Lúc nãy bàn tiệc, Lư Chí Vĩ khẳng định rằng một tháng sẽ tổ chức nghi thức nhận con gái nuôi, điều nghĩa là Mộng Kiều Nhụy sẽ nhanh chóng trở thành con gái của nhà họ Lư.
Mà phận sẽ mang đến tiện lợi cực lớn và ích lợi thể nào tính toán cho .
Giây tiếp theo, trực tiếp duỗi tay ôm lấy vòng eo thon thả của Mộng Kiều Nhụy, ôm cô trong lòng, cúi sát vành tai của cô trầm giọng : “Từ nay về cô sẽ là vị hôn thê của , sẽ đối xử tệ bạc với cô.”
Mộng Kiều Nhụy mỉm hài lòng, cô chờ giây phút từ lâu lắm .
Tối hôm đó, Diệp Ninh nhận điện thoại do Mộng Kiều Nhụy gọi đến.
“ giải quyết xong chuyện , cảm ơn cô.”
Câu cảm ơn thật sự xuất phát từ tận đáy lòng của Mộng Kiều Nhụy.
Diệp Ninh chỉ lạnh nhạt một câu: “Đây là cuối cùng, sẽ nhúng tay con đường của cô nữa, sự hợp tác của chúng cũng dừng ở đây.”
Mộng Kiều Nhụy cũng do dự, trực tiếp đồng ý: “Được.”
Điện thoại cúp máy.
Diệp Ninh vốn dĩ nên cảm thấy nhẹ nhàng mới đúng, nhưng mà nghĩ đến Trịnh Thư Vân thì vui nổi.
Trịnh Thư Vân rễ tình đ.â.m sâu với Mục Văn Hạo, yêu đương với Mục Văn Hạo.
mà hiện tại Mục Văn Hạo thể nào quăng Mộng Kiều Nhụy .
Cố tình tạo cục diện là cô.
Sân huấn luyện doanh ba bao phủ ánh trăng, vốn dĩ nơi nên vắng tanh, nhưng hiện tại một bóng đang chạy vội.
“Doanh trưởng Cố? Đã trễ thế , còn ở đây nữa?”
Lôi Vĩnh Minh tuần tra đến gần đó, thấy đang ở nơi là Cố Phong, hoảng sợ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-441.html.]
Công việc ban ngày trong doanh bộ cũng đủ bận rộn , buổi tối còn đến đây luyện tập một nữa hả?
Hơn nữa hiện tại Cố Phong đều đẫm mồ hôi, rõ ràng là luyện tập lâu .
Cố Phong vẫn hề chậm , giống như thấy Lôi Vĩnh Minh.
Ngay từ đầu Lôi Vĩnh Minh chỉ cho rằng đang luyện tập, nhưng mà theo thời gian dần dần trôi qua, cuối cùng cũng cảm thấy bình thường.
“Doanh trưởng Cố, nên nghỉ ngơi .”
Anh sốt ruột nhắc nhở.
Thể lực của một là hạn, nếu vận động quá liều sẽ chỉ cơ thể thương.
Đạo lý đơn giản như thế, Cố Phong thể .
Hơn nữa cũng chỉ chạy bộ đơn giản thôi, hai đùi đều buộc thêm bao cát gia tăng trọng lượng.
Cố Phong vẫn thèm để ý.
Lôi Vĩnh Minh sốt ruột, trực tiếp nắm chặt lấy , hơn nữa còn tăng thêm âm lượng.
“Màu dừng , chán sống ?”
Cố Phong ngăn cản, lúc mới thở hổn hển dừng chân , khom lưng thở dốc.
Mồ hôi theo trán của trượt xuống, rơi xoạch xuống đất.
Phản ứng đầu tiên của Lôi Vĩnh Minh chính là thả lỏng cơ bắp phần chân giúp , để tránh cho chân rút gân khi vận động kịch liệt.
“Cậu chạy bao lâu ?”
Nghĩ đến lúc nãy đến nhà ăn ăn cơm cũng thấy , đừng là bắt đầu chạy từ lúc đó đó nha?
Trong lúc nhất thời Cố Phong cũng thể nên lời, chỉ xua xua tay.
Lôi Vĩnh Minh oán trách, tay chân cũng hề rảnh rỗi.
Vài phút , thở của Cố Phong mới định một chút.
“Cậu ở đây chờ, lấy nước.”
Lôi Vĩnh Minh dặn dò, nhanh chóng chạy về phía doanh trại.
Mặc dù cần thì hiện tại Cố Phong cũng thoát lực, cỏ thể nhúc nhích .
Lôi Vĩnh Minh nhanh chóng cầm nước về.
Cố Phong uống một hết nửa bình, đó quăng sang bên cạnh.
Lôi Vĩnh Minh thử hỏi: “Cậu chuyện phiền lòng gì ?”
Cố Phong dùng cánh tay che mặt : “Không . Vận động một chút ngủ sẽ ngon hơn.”
Trên thực tế mất ngủ hai ba đêm .
Lôi Vĩnh Minh đương nhiên là tin, thể Cố Phong thành như thế , nếu vì chuyện công, cũng chỉ thể vì một .
Hình như từ khi bọn họ ly hôn, tâm trạng của càng bất thất thường hơn cả lúc ly hôn.
“Ngày mai trong đoàn lịch xem đoàn văn công biểu diễn, doanh của chúng cũng danh sách, chung .”
Lời từ chối đến bên miệng của Cố Phong, cho dù như thế nào cũng nên lời.
Anh hứa với Diệp Ninh là sẽ tìm cô nữa.
hiện tại cho dù cái gì thì trong đầu óc cũng đều là cô.
Cảm giác thất tình ăn ngủ yên, đêm thể ngủ, thể nào chịu đựng .
“Chuyện tính .”
“Chuyện thì cái gì mà tính chứ, trong thời gian chỉ nhiều nhiệm vụ huấn luyện mà cũng vô cùng bận rộn, hiếm khi cơ hội thả lỏng một chút.” Lôi Vĩnh Minh một cách đương nhiên, thật cũng chỉ là vì sáng tạo cơ hội cho hai bọn họ gặp mặt mà thôi.
Quả nhiên Cố Phong im lặng.
Lôi Vĩnh Minh lập tức quyết định: “Cứ như .”
Một ngày nhanh chóng trôi qua.
Mới sáng sớm đoàn văn công bắt đầu nhộn nhịp.
Dạo gần đây trong quân biểu diễn thăm hỏi, đoàn văn công biểu diễn liên tục.
Hậu trường, các thành viên của đội nhạc khí và đội ca hát đều đang chuẩn sẵn sàng để lên khấu.
“Thư Vân, hôm nay mặt mày cô hồng hào tươi ghê đó!”
Lý Mạn Mạn ở bên cạnh Trịnh Thư Vân gương mặt mới trang điểm xong của cô , nhịn khen ngợi.
Mộng Vân Thường