Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 439

Cập nhật lúc: 2025-12-17 17:20:10
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mao Tuyết Nam tò mò về phía chị hỏi: “Thật sự chỉ là bạn bè thôi ?”

Chị Dung giải thích : “Từ đến nay chúng đều dám hỏi đến chuyện của ông chủ.”

Mao Tuyết Nam thể hỏi gì: “ , hôm nay thấy Mộng Kiều Nhụy thế?”

trực tiếp gọi thẳng tên của Mộng Kiều Nhụy.

Chị Dung vẫn cứ lắc đầu, ngày hôm qua Mộng Kiều Nhụy cũng đến, nhưng mà chị thật sự Mộng Kiều Nhụy đến đây.

Mao Tuyết Nam ôm tay ngực, cảm thấy Mộng Kiều Nhụy chắc chắn Hồng Hải còn chỗ cho cô dung , cho nên mới điều xuất hiện nữa.

Ngoài cửa Hồng Hải, Diệp Ninh tiện tay gọi một chiếc xe đạp ba bánh đến.

Mục Văn Hạo thấy cô thà rằng chiếc xe cũng để sắp xếp xe đưa về, nếu để ý đương nhiên là dối.

cũng nổi giận với Diệp Ninh, ánh mắt âm trầm về phía mấy chiếc xe ba bánh đậu cửa.

Xem cũng đến lúc dọn dẹp mớ “rác rưởi” .

Diệp Ninh đưa Trịnh Thư Vân lên xe , đó cô mới leo lên .

thể cảm nhận Mục Văn Hạo vui, cũng chuẩn sẵn tinh thần sẽ khó dễ.

mà cô ngờ rằng Mục Văn Hạo câu nào hết, ngược còn chủ động rút ví tiền , lấy một tờ tiền đưa cho tài xế lái xe.

“Đưa hai bọn họ về nhà an .”

Tài xế lái xe ba bánh tờ tiền trị giá gấp mấy tiền xe của , đương nhiên là khép miệng .

Mộng Vân Thường

“Anh cứ yên tâm .”

Lúc Mục Văn Hạo mới về phía Diệp Ninh: “Đi đường cẩn thận, nếu vấn đề gì thì lập tức gọi điện thoại cho .”

Giọng điệu dịu dàng đến mức Diệp Ninh kinh ngạc.

“Đi .”

Mục Văn Hạo hiệu, tài xế lái xe ba bánh bắt đầu dùng sức đạp xe.

Khi càng ngày càng xa Hồng Hải, thần kinh của Diệp Ninh mới dần dần thả lỏng

Lại nghĩ đến sự khác thường của Mục Văn Hạo, trong lòng cô cảm giác xa lạ cực kỳ đáng sợ

Một lúc , cô lắc nhẹ đầu, tạm thời quăng Mục Văn Hạo đầu. Cô ôm lấy Trịnh Thư Vân vẫn cứ bất tỉnh nhân sự, để cô dựa vai của , thể ngủ thoải mái hơn một chút.

Ngày hôm , Trịnh Thư Vân đến đoàn văn công, vẫn luôn cố ý né tránh tầm mắt của Diệp Ninh.

Ký ức tối hôm qua của cô vẫn còn dừng ở hình ảnh uống rượu với Mục Văn Hạo, chờ đến khi cô tỉnh thì cũng trong nhà của .

Mẹ cô là Diệp Ninh đưa cô về nhà. Nói là hai bọn họ ngoài chơi, cô uống say.

Diệp Ninh dối , nhưng chắc chắn cũng chuyện cô Hồng Hải .

giải thích với Diệp Ninh như thế nào.

Tình huống kéo dài liên tục đến giữa trưa, Diệp Ninh cản ở ngoài hành lang.

“Chúng chuyện .”

Diệp Ninh xong những lời , lập tức xoay ngoài.

Trịnh Thư Vân chột , nhưng cũng cần đối mặt.

Một lúc , hai đến một góc hậu viện của đoàn văn công.

Cho dù Diệp Ninh hỏi thì thông qua biểu hiện suốt một buổi sáng nay của Trịnh Thư Vân, cô cũng thể đoán tối hôm qua cô chủ động đến Hồng Hải.

Đối diện với ánh chăm chú của Diệp Ninh, Trịnh Thư Vân dần dần mất kiên nhẫn.

“Tối hôm qua nên uống nhiều rượu như thế, cảm ơn cô đưa về.”

thậm chí cũng dám hỏi Diệp Ninh là Mục Văn Hạo báo cho cô chuyện ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-439.html.]

“Vì đến Hồng Hải?” Giọng của Diệp Ninh cũng quá lớn, chất vấn, chỉ đơn giản mục đích vì như thế mà thôi.

 

 

 

Trịnh Thư Vân mỉm gượng gạo : “Cũng gì, chỉ là đến nơi đó lúc nào , đó chơi một chút. Cô , Diệp T.ử còn lên sân khấu biểu diễn nữa …”

lải nhải liên tục ngừng, nhưng mà càng giọng càng nhỏ, cô Diệp Ninh hỏi mấy chuyện .

“Thư Vân, cho , rốt cuộc cô cái gì?” Diệp Ninh thật sự quan tâm cô .

Đầu của Trịnh Thư Vân gần như sắp dán sát ngực, hai tay bất an vặn vẹo xoắn xuýt với .

im lặng suốt vài giây, đó mới lấy hết can đảm : “ theo đuổi Mục Văn Hạo.”

Diệp Ninh ngơ ngẩn, cô nghĩ đến vô loại khả năng, chỉ điều bao giờ ngờ rằng sẽ Trịnh Thư Vân một câu như thế.

“Cô theo đuổi Mục Văn Hạo?!”

khiếp sợ, kinh ngạc dám tin.

Nếu như Trịnh Thư Vân hiểu rõ về con của Mục Văn Hạo, lẽ cô cũng sẽ quá kinh ngạc. rõ ràng là Trịnh Thư Vân rõ Mục Văn Hạo trăng hoa và âm độc , mà vẫn thể loại lời ?

“Cô điên ?”

Diệp Ninh tức c.h.ế.t trừng mắt , thật sự bổ đầu của cô , xem xem bên trong rốt cuộc còn bình thường ?

Hình như Trịnh Thư Vân đoán cô sẽ phản ứng như thế, quyết định mở rộng cửa lòng với cô.

thật sự thích Mục Văn Hạo. cũng loại lành gì, nhưng thử , thật sự buông bỏ .”

Diệp Ninh thậm chí nên dùng từ ngữ gì để hình dung tâm trạng hiện tại của cô.

“Diệp Ninh, cô chắc chắn sẽ thích Mục Văn Hạo, đúng ? Nếu là như thế, thật sự bỏ cuộc.” Trịnh Thư Vân bất chấp tất cả.

Diệp Ninh cố kìm nén lửa giận: “Cho dù , nhưng cũng vị hôn thê , cô thật sự chen chân tình cảm của khác ?”

cũng thích Mộng Kiều Nhụy, huống chi bọn họ cũng chỉ là đính hôn mà thôi. Nếu thật sự kết hôn, bảo đảm sẽ cách thật xa.”

Trịnh Thư Vân chút do dự những lời , hiển nhiên suy nghĩ kỹ lưỡng từ .

Diệp Ninh thật sự quá đau đầu, Trịnh Thư Vân rõ ràng là một cô gái thông minh như thế, vì hiện tại luẩn quẩn trong lòng chứ?

“Rốt cuộc Mục Văn Hạo cho cô uống mê hồn canh gì thế hả?”

“Anh gì hết, là thích . Cô là bạn nhất của , cũng dám hi vọng xa vời rằng cô sẽ giúp đỡ , nhưng cô cũng đừng cản , ?” Nói xong lời cuối cùng,mắt Trịnh Thư Vân đỏ lên, giọng nghẹn ngào.

“Cô bắt im cô nhảy hố lửa ?” Diệp Ninh cảm thấy cực kỳ nặng nề.

Bởi vì cô rõ hơn ai hết, cho dù Mục Văn Hạo thích Mộng Kiều Nhụy, nhưng nếu thoát khỏi Mộng Kiều Nhụy thì cũng chuyện dễ dàng gì.

“Cho dù là hố lửa thì vẫn cam tâm tình nguyện nhảy. Có lẽ thể đổi thì ?” Trịnh Thư Vân ôm theo ảo tưởng .

Diệp Ninh ngờ rằng cô còn suy nghĩ ngây thơ như thế.

Thay đổi Mục Văn Hạo?

Đây là chuyện tưởng.

Nhìn Trịnh Thư Vân quyết tâm chắc chắn sẽ thực hiện , Diệp Ninh cảm nhận rõ ràng, hiện tại Trịnh Thư Vân rơi trong sự ảo tưởng về tình yêu của cô .

Chỉ e là cho dù cô khuyên cái gì, Trịnh Thư Vân cũng lọt tai, thậm chí còn sẽ khơi gợi lên tâm lý phản kháng.

“Cô từng suy xét đến tâm trạng của cha ? Bọn họ thể chấp nhận một con rể như Mục Văn Hạo ?”

Trong nháy mắt , Trịnh Thư Vân im lặng, nhưng mà bao lâu bổ sung thêm: “Nếu chúng thật sự thể đến với , sẽ cố gắng thuyết phục bọn họ.”

 

 

 

Loading...