Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 433

Cập nhật lúc: 2025-12-17 17:20:03
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Anh Giang.” Diệp Ninh đến bên cạnh Giang Húc Đông.

Mà nơi hai đang chính là bên cạnh bờ sông.

“Cô còn nhớ nơi ?” Giang Húc Đông dõi mắt về phía .

Không ngờ còn một ngày sẽ đến nơi nữa, hơn nữa còn mang theo tâm trạng khách với lúc .

“Đương nhiên là nhớ .” Diệp Ninh nhớ đến sáng sớm ngày hôm đó, cô chạy bộ đến nơi , đó lập tức thấy đang xe lăn, hình như là tự vẫn.

Tuy rằng lúc đó Giang Húc Đông phủ nhận, nhưng nếu chuyện đó tái hiện nữa thì cô vẫn sẽ xuất hiện mặt .

“Lúc đó bao giờ nghĩ đến còn thể lên nữa.” Giang Húc Đông thật sự nhớ thời gian sống bằng c.h.ế.t , rốt cuộc là dùng cách nào để chịu đựng vượt qua nữa.

Giọng của Diệp Ninh từ tốn, giống như đang phối hợp với lời của : “Lúc đó cũng bao giờ ngờ rằng sẽ đổi thành như bây giờ.”

Giang Húc Đông , ánh mắt khi về phía cô chất chứa quá nhiều cảm xúc.

“Cô ? Bởi vì sự xuất hiện của cô, cho nên mới thể của hiện tại.”

Diệp Ninh lộ vẻ mặt khó hiểu, cũng quá hiểu thế là ý gì.

Giang Húc Đông tiếp tục : “Bởi vì cô cực kỳ nhiệt tình với cuộc sống, sự tự tin, cố gắng của cô ý thức lẽ cũng nên bỏ cuộc như thế. Cho nên mới thử nước ngoài trị liệu thử, thể lên nữa.”

Trong lòng Diệp Ninh chấn động, thật sự ngờ là còn chuyện .

Thì cô cũng tất cả ghét bỏ, chán ghét mà còn thể ảnh hưởng đến bên cạnh, mang đến hi vọng cho khác.

“Diệp Ninh, cảm ơn cô.”

Tiếng cảm ơn chất chứa vô tình cảm của Giang Húc Đông.

Diệp Ninh ngơ ngẩn, bình tĩnh .

Ngô Hàm Nhu và Trịnh Thư Vân ở nơi xa cũng thấy bộ cảnh , hai phản ứng khác .

“Cô đoán xem bọn họ đang chuyện gì thế?” Trịnh Thư Vân cố ý hỏi Ngô Hàm Nhu đang lộ vẻ mặt tái nhợt.

“Không !” Hai chữ vô cùng đơn giản, nhưng do Ngô Hàm Nhu rặn từ sâu trong cổ họng.

Trịnh Thư Vân tiếp tục đổ thêm dầu lửa: “Thật của cô và Diệp Ninh vẫn khá xứng đôi đó.”

Ngô Hàm Nhu trực tiếp bóp nát miếng trái cây đang cầm trong tay.

Tuy rằng Trịnh Thư Vân cũng chút hả hê vui sướng, nhưng mà dáng vẻ áp lực yêu mà của Ngô Hàm Nhu, khỏi nghĩ đến cũng giống như thế .

“Đừng nữa, chờ dọn dẹp xong là chúng thể trở về .”

đổi một chút thái độ với Ngô Hàm Nhu, nhắc nhở.

Như thì cũng cần loại hình ảnh khiến đau lòng nữa.

Ngô Hàm Nhu mạnh mẽ dời tầm mắt khỏi Giang Húc Đông, động tác cũng nhanh hơn nhiều.

Buổi chiều, xe của Giang Húc Đông chạy đến viện gia thuộc của quân khu.

Diệp Ninh xuống xe đầu tiên.

Mộng Vân Thường

Trịnh Thư Vân cũng quyết định xuống chung với cô.

Giang Húc Đông tiễn Diệp Ninh về, nhưng mà trạng thái hiện tại của cho phép.

Từ khi phẫu thuật đến bây giờ, hôm nay coi như là ngày hoạt động nhiều nhất, sức chịu đựng của hai chân đến cực hạn .

Ngô Hàm Nhu đương nhiên là theo về.

Trịnh Thư Vân ở nhà Diệp Ninh chơi thêm một tiếng, chờ đến khi bầu trời tối sầm xuống mới chủ động chào tạm biệt về.

mới ngoài, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.

“Để mở cửa cho.”

với Diệp Ninh, dù thì cô cũng định về.

Cửa phòng mở , bóng dáng của Cố Phong xuất hiện trong tầm mắt của cô và Diệp Ninh.

“Doanh trưởng Cố, lâu gặp.”

Trịnh Thư Vân phản ứng , đó mới mỉm chào hỏi với Cố Phong.

Cố Phong ngờ rằng Trịnh Thư Vân cũng ở đây: “Đã lâu gặp.”

Diệp Ninh chút kinh ngạc, tại hôm nay Cố Phong đột nhiên đến đây?

 

 

 

Đã hơn mười ngày Diệp Ninh thấy Cố Phong, hình như gầy hơn một chút.

Là vì quá bận ?

Cô nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc, đó hỏi: “Sao đến đây?”

“Đưa cho em vài thứ.” Ở mặt Trịnh Thư Vân, Cố Phong cũng thẳng là đến đưa ảnh chụp.

Trong nháy mắt , nỗi nhớ nhung đè nén trong lòng cuối cùng cũng giảm bớt đôi chút. Đến cả tâm trạng nặng nề cũng nhẹ nhàng một chút .

Trịnh Thư Vân vô cùng điều mà chào tạm biệt Cố Phong, nhưng khi ngang qua Cố Phong, cô đến gần , hạ thấp giọng ám chỉ : “Doanh trưởng Cố, cố lên đó.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-433.html.]

Cố Phong sửng sốt, rõ cô thế là ý gì?

đợi hỏi , Trịnh Thư Vân ngoài.

Diệp Ninh hai tay trống của hỏi: “Đưa gì thế?”

Cố Phong hồn, thò tay túi lấy phong thư đựng ảnh chụp .

Diệp Ninh nhận lấy lập tức mở xem, đó lộ vẻ mặt vui vẻ.

“Là ảnh chụp chúng chụp ở kinh thành!”

Chuyện cũng lâu lắm , cô sắp sửa quên mất tiêu.

“Nhiều ?”

Trong ảnh chụp là hình của cô, hơn nữa đại đa ảnh đều chụp tình huống cô .

Cố Phong xác định cô thích những ảnh chụp , khóe miệng cong lên.

Diệp Ninh cảm thán : “Anh chụp hình cho thật đó. Không ngờ còn kỹ thuật như nữa.”

Cố Phong cũng cảm thấy kỹ thuật của đến cỡ nào: “Em vốn dĩ cũng .”

Diệp Ninh thậm chí thèm ngẩng đầu lên, lực chú ý đều tập trung trong ảnh chụp.

“Sau nếu xuất ngũ thì thể suy xét đến việc nhiếp ảnh gia”

“Nhiếp ảnh gia? Ý em là chụp ảnh đúng ? Anh chắc chắn là .” Cố Phong vẫn tự hiểu lấy .

Anh chụp cô như thế, chỉ là bởi vì trong mắt của chỉ một cô.

nhớ rõ chúng còn một tấm chụp chung nữa mà?”

Bọn họ chỉ chụp chung một tấm đó, cho nên Diệp Ninh quên cũng khó.

Cố Phong ngờ rằng cô sẽ nhớ rõ: “Tấm chúng chụp chung giữ .”

Cuối cùng Diệp Ninh cũng ngẩng đầu lên, kinh ngạc .

Cố Phong chằm chằm cô, hình như xác nhận gì đó : “Đó là ảnh chụp chung của chúng , em xác định em lấy nó ?”

Lúc Diệp Ninh hỏi thăm thì cũng nghĩ quá nhiều, nhưng hiện tại Cố Phong như thế, nghĩ nhiều cũng .

“Anh giữ thì cứ giữ .”

Chỉ là một tấm ảnh chụp mà thôi.

Cố Phong lộ vẻ mặt thất vọng.

Diệp Ninh dời ánh mắt , chậm rãi cất ảnh chụp , sang đề tài khác.

“Anh ăn cơm chiều ?”

“Chưa.”

Nghe Cố Phong như thế, Diệp Ninh lập tức phòng bếp, tìm kiếm xem trong nhà còn rau cải gì để ăn .

Một lúc lâu , cô cầm hai trái cà chua, mấy quả trứng gà và một bó cải thìa .

“Trong nhà chỉ mấy thứ mà thôi.”

Cố Phong vô cùng tự nhiên cởi áo khoác , xắn tay áo lên, về phía cô.

“Đủ , em nghỉ ngơi , để nấu cơm.”

Diệp Ninh gật đầu, đó về phòng khác.

ghế sofa nhàn nhã Cố Phong đang bận rộn trong phòng khác, dần dần cô cảm giác đúng lắm.

Hiện tại đang ở trong nhà cô, mà cô và Cố Phong cũng quan hệ rõ ràng gì, nhưng mà cô vô cùng tự nhiên để phòng bếp nấu cơm như thế.

Nếu đổi Cố Phong thành những ngoài khác thì chắc chắn sẽ phát sinh tình huống .

Cho nên thói quen giữa với thật sự là quá đáng sợ.

Hay là khi nào trong tiềm thức của cô vẫn còn đang xem Cố Phong như chồng của ?!

Cô lắc đầu thật mạnh, quăng suy nghĩ nên khỏi đầu.

lên, chủ động đến bên cạnh Cố Phong.

“Hay là để nấu cho?”

Vấn đề lớn nhất giữa hai bọn họ chính là chút cách nào cả.

“Anh mì thịt kho, em nấu ?”

Câu hỏi của Cố Phong Diệp Ninh vô cùng hổ.

mà trong nhà mì.”

Cố Phong dở dở : “Trong nhà bột mì.”

Có bột mì đương nhiên là thể .

 

 

 

 

 

Loading...