Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 430
Cập nhật lúc: 2025-12-17 17:19:59
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Diệp Ninh yên tâm, ngoài xem , nhưng Trịnh Thư Vân cản .
“Anh con nít , còn Ngô Hàm Nhu chăm sóc nữa, cô đừng theo nhiều chuyện.”
Diệp Ninh Trịnh Thư Vân thế, ngẫm cũng cảm thấy lý, cho nên thôi ngoài nữa.
“Anh, chậm thôi.” Ngô Hàm Nhu đỡ lấy Giang Húc Đông, giống như đang đỡ một con búp bê pha lê dễ vỡ, cực kỳ cẩn thận.
Giang Húc Đông thật sự cũng nhanh , tuy rằng gì, nhưng mồ hôi chảy trán cũng chứng minh hiện tại đang gian nan và vất vả.
Trong mắt Ngô Hàm Nhu tràn ngập đau lòng: “Anh, nên ngoài.”
Dựa theo tình hình hiện tại thì nên ở trong nhà nghỉ ngơi tĩnh dưỡng chứ ngoài xem bộ phim điện ảnh nhàm chán với hai bọn họ.
Tuy rằng Giang Húc Đông cảm thấy mệt, nhưng vui: “Dù cũng ngoài mà.”
Trong lòng Ngô Hàm Nhu nặng trĩu, thở nổi.
“Nếu để cha nuôi nuôi , bọn họ chắc chắn sẽ lo lắng.”
“Không chuyện đó .” Giang Húc Đông cũng rõ là bọn họ sẽ lo lắng là sẽ cho bọn họ .
Ngô Hàm Nhu đỡ hoạt động nhẹ như thế một lúc lâu, đó mới xuống nghỉ ngơi.
Hai xuống cái ghế dài ở ven đường, đối diện là dòng dòng xe qua như nước.
Trạng thái của Giang Húc Đông hơn nhiều, bắt đầu quan tâm tình hình gần đây của Ngô Hàm Nhu.
“Em gia nhập đoàn văn công lúc nào thế?”
Vậy mà hề gì, nếu hôm nay trùng hợp gặp , lẽ cũng sẽ .
Thật Ngô Hàm Nhu cũng đến đề tài cho lắm. nếu Giang Húc Đông hỏi, cô chắc chắn trả lời.
“Gia nhập một đoạn thời gian .”
“Đoàn văn công , nhưng mà em ở đội nhạc khí thế?” Giang Húc Đông khá kinh ngạc, bởi vì Ngô Hàm Nhu học thanh nhạc.
Ngô Hàm Nhu dám thẳng mắt : “Em thích bầu khí ở đội nhạc khí, nhưng mà em cũng sẽ đến đội ca hát để ca hát phụ bọn họ.”
“Em và các đồng nghiệp ở chung như thế nào?” Thật Giang Húc Đông hỏi cô và Diệp Ninh ở chúng với như thế nào hơn.
Trong lòng Ngô Hàm Nhu rõ, nhưng cố ý thèm nhắc đến: “Cũng bình thường thôi.”
Thông qua câu trả lời ba lệ , Giang Húc Đông cũng nhận cô đang che giấu gì đó.
Bình thường cô gái cũng thích giao tiếp kết bạn với khác, lúc khi nước ngoài học tập, hình như đều luôn một một , từ đến nay cũng bao giờ cô chủ động bạn bè gì.
“Diệp Ninh... và Trịnh Thư Vân đều là mấy cô gái khá , em thể tiếp xúc chơi chung với bọn họ.”
Ánh mắt Ngô Hàm Nhu liên tục đảo tới đảo lui, đó rõ nhưng vẫn cố hỏi: “Anh, quen với bọn họ lắm hả? Sao hôm nay chung với bọn họ thế?
Giang Húc Đông vô cùng thoải mái hào phóng trả lời: “Anh và Diệp Ninh quen từ lâu .”
Ngô Hàm Nhu theo bản năng siết chặt bàn tay, giây tiếp theo Giang Húc Đông, gượng gạo.
“Cô thể bạn với , đương nhiên là , hiện tại cô cũng là bạn của em .”
Giang Húc Đông xoa tóc của cô , đối xử với cô giống hệt như khi còn nhỏ.
“Em nghĩ như thế là .”
Trái tim Ngô Hàm Nhu run lên, đau nhói, nhưng mặt lộ chút nào, phối hợp, lấy lòng .
Giang Húc Đông chậm rãi lên : “Đi, về thôi.”
“Anh còn xem điện ảnh nữa ?” Ngô Hàm Nhu cố gắng đè nén cảm xúc kích động xuống.
“ . Không em cũng đến đây xem điện ảnh , xem hết kết cục .” Giang Húc Đông một cách đương nhiên, lập tức về bên cạnh Diệp Ninh.
Mỗi một tế bào Ngô Hàm Nhu đều đang kháng cự, nhưng cô vẫn đỡ Giang Húc Đông rạp chiếu phim nữa.
Chờ bọn họ về chỗ thì điện ảnh cũng đến phần kết thúc.
Cuối cùng kết cục mỹ trình chiếu xong, nhưng trong lòng Ngô Hàm Nhu thể nào cảm thấy mỹ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-430.html.]
Ra khỏi rạp chiếu phim, Trịnh Thư Vân vẫn còn thèm, tiếp tục thảo luận cốt truyện với Diệp Ninh.
Toàn bộ hành trình Ngô Hàm Nhu đều đang chăm sóc cho Giang Húc Đông.
Diệp Ninh cũng đang để ý quan sát tình huống của Giang Húc Đông, một lúc mới chủ động hỏi: “Anh Giang, tiếp theo đây còn kế hoạch gì nữa ?”
Anh xem điện ảnh với bọn họ , mà ngày hôm qua cô cũng hứa là sẽ dạo cùng , cho nên hành trình tiếp theo đương nhiên sẽ dựa theo sự sắp xếp của .
Đương nhiên nếu về thì cũng .
Giang Húc Đông suy nghĩ một chút : “Thời tiết ngày hôm nay khá , nếu các cô hứng thú, chúng thể cùng đến vùng ngoại ô ăn cơm dã ngoại.
Tính thời gian thì chờ đến khi bọn họ chạy đến ngoại ô, lúc sẽ đến giờ ăn cơm.
“Được đó, đồng ý.” Trịnh Thư Vân thích nhất chính là chơi với bạn bè, chỉ cần là ngoài chơi thì cô từ chối bất cứ lời mời nào cả.
Diệp Ninh : “Vậy chúng mua sắm một ít đồ ăn để ăn cơm dã ngoại , Giang cứ ở trong xe chờ, chúng mua là .”
Mộng Vân Thường
Giang Húc Đông cô, ậm ừ thôi, thật cùng cô, nhưng mà dựa theo tình huống hiện tại của , dạo thì vẫn còn một chút khó khăn.
Ngô Hàm Nhu thấy rõ bộ sự rối rắm của , vài giây mới với Diệp Ninh: “Để và Trịnh Thư Vân mua sắm đồ ăn, cô ở đây với .”
Trịnh Thư Vân nghi ngờ chằm chằm Ngô Hàm Nhu, giống như cô nên những lời .
Diệp Ninh vốn dĩ để Trịnh Thư Vân ở , hơn nữa cô cũng nhận Ngô Hàm Nhu và Trịnh Thư Vân quá hợp , vì Ngô Hàm Nhu mua sắm đồ ăn chung với Trịnh Thư Vân chứ?
Mặt Ngô Hàm Nhu lạnh tanh, thúc giục Trịnh Thư Vân: “Đi thôi.”
Không bao lâu , nơi chỉ còn hai Diệp Ninh và Giang Húc Đông.
“Anh Giang, chúng lên xe .”
Cô Ngô Hàm Nhu, cho nên cũng chủ động đỡ Giang Húc Đông.
mà tài xế thấy hai bọn họ, lập tức xuống xe ngay.
“Diệp Ninh, chuyện với một chút .” Giang Húc Đông hiệu cho Diệp Ninh lên xe, tài xế thì quyết định ở bên ngoài.
Diệp Ninh hỏi: “Anh Giang, chuyện gì thế?”
Trước khi mở miệng, Giang Húc Đông sắp xếp suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn chuẩn tỏ tình ngay lúc .
Dù thì thời gian hai bọn họ tiếp xúc với thật sự quá ngắn.
“ chỉ coi Trịnh Thư Vân như bạn bè bình thường mà thôi.”
Diệp Ninh ngẩn , ngờ thẳng như thế.
Hơn nữa giọng điệu của , rõ ràng là cô đang ý mai mối cho bọn họ.
Nếu là như thế, cũng cần thiết giấu diếm nữa.
“Thư Vân là một cô gái , chờ hai quen thuộc ...”
“Chờ quen thuộc , và cô cũng sẽ bất cứ khả năng nào. Bởi vì thật thích một khác .”
Nói đến đây, ánh mắt Giang Húc Đông sáng ngời về phía cô.
Diệp Ninh hề nghĩ đến chuyện , kinh ngạc hỏi: “Không còn là hi vọng giới thiệu bạn cho quen ?”
Mặt Giang Húc Đông đầy vẻ bất đắc dĩ.
Diệp Ninh ý thức lẽ cô hiểu lầm ý của , lẽ chỉ thuận miệng chơi, mà cô cho rằng thật.
“Xin Giang, là do chịu xác định rõ.”
Tuy rằng cô hi vọng Giang Húc Đông và Trịnh Thư Vân thể đến với , nhưng nếu Giang Húc Đông thích cô gái khác , cô điều thừa .
Giang Húc Đông thể nào giải thích rõ ràng với cô : “Không gì, cô cũng là ý thôi.”
Diệp Ninh thở dài, xem hi vọng của cô vỡ toang .
Bầu khí trở nên chút hổ.