Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 42

Cập nhật lúc: 2025-12-17 06:17:11
Lượt xem: 51

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Ông chủ, cô Diệp đến .”

Tài xế kiêm vệ sĩ dẫn cô đến đây cũng hoảng sợ hết hồn, chỉ dám cách cửa phòng, cẩn thận xin chỉ thị.

Diệp Ninh lạnh nhạt thẳng tại chỗ chờ đợi.

Mười mấy giây , giọng âm trầm của Mục Văn Hạo mới vang lên nữa.

“Cho cô .”

Cửa phòng mở , Diệp Ninh , đầu tiên thấy một đống bừa bộn, đó mới là Mục Văn Hạo với sắc mặt âm u.

Ngoại trừ Mục Văn Hạo , Đường Uyển Như cũng đang ở đây.

Bầu khí giữa hai vô cùng căng thẳng, rõ ràng là đang cãi .

Nhìn thấy Diệp Ninh, Đường Uyển Như lạnh.

Diệp Ninh đột nhiên dự cảm chẳng lành.

Mộng Vân Thường

Quả nhiên, cô còn kịp mở miệng, Đường Uyển Như nổi giận đùng đùng với Mục Văn Hạo: “Không hôm nay thể em trở nên nổi tiếng thì ngày mai thể cho bất cứ phụ nữ nào cũng trở nên nổi tiếng ? Hiện tại mặt đang một phụ nữ nè!”

Ặc.

Diệp Ninh co giật khóe miệng.

Cô cũng xen vụ cãi của hai bọn họ.

“Xem đến đúng lúc cho lắm, về , chờ ...”

“Cô yên ở đó hết!” Đường Uyển Như cho Diệp Ninh cơ hội cho hết lời, khiêu khích về phía Mục Văn Hạo.

Diệp Ninh đột nhiên chút bội phục Đường Uyển Như.

dám kiêu căng gây rối ở mặt một đàn ông như Mục Văn Hạo, cũng ghê gớm.

trắng cũng chỉ ỷ Mục Văn Hạo cưng chiều cô mà thôi.

Toàn Mục Văn Hạo giống như một lớp bóng tối bao phủ, âm u khủng bố.

“Đường Uyển Như, cô cho rằng nơi nhất định thể thiếu cô ?”

Đường Uyển Như ôm hai tay ngực, mặt mày đầy kiêu ngạo : “ , em cảm thấy nơi chắc chắn thể thiếu em đó!”

Trước đây bọn họ cũng từng cãi như thế, những nào cũng đều là Mục Văn Hạo chủ động dỗ dành cô , đương nhiên cũng sẽ là như thế.

Ánh mắt Mục Văn Hạo d.a.o động kịch liệt, lạnh lùng lệnh cho vệ sĩ đang thẳng ở cửa : “Đưa cô Đường ngoài!”

Một câu vô cùng đơn giản cho gương mặt xinh của Đường Uyển Như xuất hiện vết nứt.

rõ ràng cũng ngờ rằng kết quả sẽ là như thế .

“Anh đừng quên mấy đầu tư bên ngoài đều đến đây để em hát!”

Đây cũng chỉ là điểm khiến cô tự tin dám cãi với Mục Văn Hạo.

Những năm gần đây, cô là trụ cột của phòng ca múa Hồng Hải, mời chào đến vô mối quan hệ và chuyện ăn cho Mục Văn Hạo.

cũng dám khẳng định, Mục Văn Hạo tuyệt đối thể thiếu cô .

Mục Văn Hạo lạnh như băng : “ , cô thì cũng sẽ khác.”

Đường Uyển Như lập tức luống cuống ngay, nhưng mà chỉ trong chớp mắt, cô hất cái cằm cao ngạo lên.

“Được, đừng hối hận đó!”

Nói xong cô mang đôi giày cao gót cao mười mấy centimet, nghênh ngang rời .

Diệp Ninh thấy bộ quá trình bọn họ cãi , cảm thấy vô cùng hổ, trong lòng rõ ràng một như Mục Văn Hạo đương nhiên để khác thấy trò của .

mà cô ở đây , đột nhiên biến mất cũng .

Toàn Mục Văn Hạo vô cùng âm u, một lúc mới đầu cô.

Diệp Ninh chỉ thể tiếp tục bình tĩnh thẳng ở nơi đó, tùy ý đối phương quan sát.

Một giây.

Hai giây.

Mười giây.

Ngay lúc Diệp Ninh cảm thấy da đầu tê rần, chuẩn lên tiếng về thì giọng trầm thấp của Mục Văn Hạo vang lên.

“Cô lên sân khấu hát cho Đường Uyển Như.”

“...”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-42.html.]

Diệp Ninh cảm thấy Mục Văn Hạo chắc chắn Đường Uyển Như kích thích đến ngu luôn .

“Ông chủ Mục, con gái giận dỗi thì dỗ vài câu là , cần gì nổi giận với cô Đường chứ?”

Mục Văn Hạo quăng ý tưởng hoang đường , cô cũng chỉ thể kiên nhẫn khuyên nhủ.

Mục Văn Hạo vẫn cứ chằm chằm cô.

“Ông chủ Mục, đồng ý, nhưng mà xem như thế nào, lên sân khấu chắc sẽ lập tức xem bên đạp ngay, lẽ thể tìm khác.” Diệp Ninh , cố ý phô bày cơ thể của cô.

Trừ phi Mục Văn Hạo cần danh tiếng của phòng ca múa nữa.

 

 

 

Quả nhiên, Mục Văn Hạo nhíu mày.

Diệp Ninh nhận ý định bỏ cuộc, tiếp tục thuyết phục: “ thấy lúc nãy cô Đường cũng chút hối hận , chẳng qua chỉ là giở thói nũng nịu của con gái thôi. Hiện tại cho mời cô về, cô chắc chắn sẽ giận dỗi nữa.”

“Phòng ca múa của thiếu bất kỳ ai cũng đều thể hoạt động bình thường!” Trong giọng áp lực của Mục Văn Hạo giống như đang chất chứa mưa rền gió dữ.

Anh ghét nhất khác uy hiếp, cho dù là Đường Uyển Như cũng .

“Ông chủ Mục...”

“Nếu cô là bài hát thì cô đương nhiên cũng thể hát nó.” Trong mắt Mục Văn Hạo còn chút do dự từ bỏ ý định , đó chính là bá đạo và ngang ngược.

Mặt Diệp Ninh méo xẹo: “Anh cũng thể thế , bài hát nổi tiếng khắp phố lớn ngõ nhỏ , ca sĩ trong phòng ca múa của chắc chắn đều hát.”

Mục Văn Hạo đột nhiên nở một nụ thâm trầm, giống như là đang lẩm bẩm: “ một phụ nữ mà cô khinh thường trở nên nổi tiếng, để cho cô , chỉ cần , bất cứ kẻ nào cũng đều thể trở thành cô !”

Diệp Ninh suýt chút nữa phun một búng máu.

Thì đôi nam nữ ch.ó c.h.ế.t cãi , cuối cùng hi sinh là một xa lạ như cô ?

đồng ý!”

Từ đến nay ước mơ của cô bao giờ sẽ là ca sĩ cả.

Mục Văn Hạo đột nhiên híp mắt , dần dần tỏa khí thế sắc bén.

“Không hát? Được thôi. Người , lột sạch quần áo của cô , đó quăng giữa đường.”

Trong lòng Diệp Ninh căng thẳng, cô chắc chắn Mục Văn Hạo thì sẽ , ở địa bàn củ đối phương, cô thậm chí chút cơ hội phản kháng nào.

Nhìn mấy tên vệ sĩ đang chằm chằm cô như hổ rình mồi, Diệp Ninh chỉ thể âm thầm thở dài, đó đổi gương mặt, mỉa mai,

“Nếu ông chủ Mục yên tâm để lên sân khấu, cũng chỉ thể theo sự sắp xếp của thôi.”

Dường như Mục Văn Hạo sớm đoán cô sẽ ngoan ngoãn khuôn khổ, tùy ý vẫy tay, mấy vệ sĩ lập tức dừng hành động .

“Đưa cô đến chỗ chị Dung lựa chọn một bộ trang phục biểu diễn , trang điểm cho , đó lên sân khấu.”

Diệp Ninh chấp nhận phận, ai bảo cô thể chơi đàn ông chứ.

“Ông chủ Mục, xác định là lễ phục mặc ?”

Cô nửa đùa, nửa nghiêm túc nhắc nhở.

Mục Văn Hạo chằm chằm cô vài giây, tiện tay gọi một vệ sĩ đến, hạ giọng lệnh gì đó.

“Vâng, ông chủ.”

Diệp Ninh là trốn khỏi, chỉ thể theo vệ sĩ rời .

Tiếng lạnh nhạt của Mục Văn Hạo từ phía cô vang lên: “Nếu cô hỏng buổi biểu diễn, cô tự hậu quả đó.”

Tuy rằng phụ nữ trông thì vụng về như heo, nhưng thực tế là một thông minh, cô rõ hơn ai hết rằng cô nên như thế nào.

Diệp Ninh lẩm bẩm lầm bầm mắng, hề đầu thẳng bên ngoài.

Vài phút , cô xuất hiện ở mặt chị Dung mà Mục Văn Hạo đến.

Chị Dung ngơ ngẩng chằm chằm cô, hai phút vẫn hề nhúc nhích.

“Ông chủ để cô lên sân khấu cho cô Đường hả??”

Sau khi hồn, chị lắp lời vệ sĩ mới , hề che giấu vẻ ghét bỏ đối với Diệp Ninh và kinh ngạc.

Diệp Ninh còn cạn lời hơn cả chị , cô cũng ở chỗ chỉ chỉ trỏ trỏ, bình phẩm từ đầu đến chân.

 

 

 

 

Loading...