Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 408
Cập nhật lúc: 2025-12-17 17:19:10
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trịnh Thư Vân tiếng của cô, đầu tiên là dừng chân , do dự vài giây, đó mới đầu .
Diệp Ninh cũng nhanh vài bước, đến mặt cô .
“ về nè.”
Trịnh Thư Vân thấy cô mệt mỏi như thế, cũng gì.
Diệp Ninh nhíu mày, lẽ vẫn còn giận cô ?
“Mấy ngày nay ở đây, cô khỏe ?”
Cô cố kiên nhẫn bắt chuyện tiếp, thậm chí cũng chuẩn sẵn tâm lý cô bỏ qua.
“Đương nhiên là khỏe .” Lần Trịnh Thư Vân mở miệng chuyện, điều giọng điệu vẫn lạnh nhạt.
Diệp Ninh cũng cảm thấy như thế là đủ lắm , cô thật sự trân trọng tình bạn với Trịnh Thư Vân, huống chi chuyện của Mục Văn Hạo đúng là cô cố ý giấu cô .
Trịnh Thư Vân thấy cô xách bao lớn bao nhỏ đầy hành lý, chủ động vươn tay.
Diệp Ninh chút kinh ngạc, đó đưa mấy túi xách đựng đồ đặc sản cho cô .
Tuy rằng hai bọn họ gì nữa, nhưng Diệp Ninh vui .
“Vào .”
Diệp Ninh dẫn theo Trịnh Thư Vân nhà, nửa tháng về, trong nhà ít bụi bẩn.
Trịnh Thư Vân trong nhà quan sát một chút, Diệp Ninh thì dọn dẹp sơ qua.
“Mấy ngày nay trong đoàn thật sự chuyện gì ?”
Câu hỏi của Diệp Ninh Trịnh Thư Vân thu hồi tầm mắt .
Tuy rằng cô gì, những Diệp Ninh vẫn thể nhận cô quá vui vẻ.
“Còn thể chuyện gì chứ, chỉ luyện tập biểu diễn thôi.” Trịnh Thư Vân trả lời cho lệ.
“Vậy cô vẻ bực bội thế?” Diệp Ninh xuống bên cạnh cô , cũng vòng vo, thẳng chủ đề.
Nếu Trịnh Thư Vân chịu về với cô thì cũng chứng tỏ cô cũng hòa, khôi phục mối quan hệ giữa hai .
Mộng Vân Thường
Trịnh Thư Vân thấy, phản ứng đầu tiên chính là lập tức phủ định: “ .”
Diệp Ninh cũng hỏi tiếp: “Nếu cô thì thôi, chờ cô thì thể cho bất cứ lúc nào.”
Trịnh Thư Vân rũ mắt xuống, che khuất cảm xúc bên trong.
Từ cái ngày cô suýt chút nữa trao cho Mục Văn Hạo đến bây giờ, cô lập tức hiểu vì Diệp Ninh luôn kiên quyết cho cô tiếp xúc với Mục Văn Hạo.
Người đàn ông thật sự quá xa.
“Cô hiểu lắm ?”
“Cũng hẳn là quá nhiều, nhưng vẫn thể cảm nhận một ít cảm xúc của cô.” Diệp Ninh thành thật : “Chẳng hạn như tuy rằng cô thèm để ý đến , nhưng thật trong lòng luôn quan tâm .”
Trịnh Thư Vân giống như trúng tâm sự, mất tự nhiên phản bác: “ thèm quan tâm cô.”
Diệp Ninh trêu chọc: “ còn kịp với bất cứ ai chuyện chuyển đến nơi , mà lúc nãy khi cô gặp hề kinh ngạc chút nào, cho nên cô từ lâu đúng ? Cái mà quan tâm thì là cái gì nữa?”
Gương mặt xinh của Trịnh Thư Vân đỏ bừng, Diệp Ninh thấu cô .
mà nếu cứ như thế mà thừa nhận thì cũng quá mất mặt .
“ thèm cố ý tìm hiểu , nhưng mà cô đó, cô vì cô phân cho căn phòng ?”
Diệp Ninh rõ ràng sửng sốt, đó lập tức ý thức gì đó.
“Có chuyện gì ?”
Lâm Thanh căn phòng là trong đoàn cố ý phân cho cô, từ đến nay cô cũng suy nghĩ quá nhiều, nhưng mà nếu hiện tại Trịnh Thư Vân như thế thì chắc chắn là còn chuyện mờ ám gì đó.”
“Thôi, cho cô .” Trịnh Thư Vân nghĩ nếu Cố Phong cố ý giấu Diệp Ninh thì chắc chắn cũng Diệp Ninh . mà cũng thật là, rõ ràng là nỡ buông bỏ , vì nhiều chuyện như thế chịu chứ?
“Cho dù cô thì cũng thể hỏi đoàn trưởng.”
Diệp Ninh một câu, lập tức Trịnh Thư Vân đổi ý kiến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-408.html.]
Trịnh Thư Vân Diệp Ninh nắm thóp, cô cũng nếu Diệp Ninh thật sự hỏi Lâm Thanh thì Lâm Thanh chắc chắn sẽ cho Diệp Ninh sự thật, còn bằng để cô luôn cho .
“Cũng là chuyện thể gì, cho cô là .”
Diệp Ninh nghiêm túc lắng .
“Những ở nơi đây đều là gia đình quân nhân, hơn nữa còn là gia đình của các quân nhân cập bậc thấp, cô thông minh như thế, lẽ còn đoán ?” Trịnh Thư Vân gợi ý cho cô một chút.
Diệp Ninh lập tức hiểu , theo bản năng : “ mà khi và Cố Phong ly hôn xong thì căn nhà mới phân cho mà.”
Cũng chính là vì chuyện cho nên từ đến nay cô đều suy nghĩ quá nhiều.
Trịnh Thư Vân thở dài: “Cô là một thông minh như thế, tại cứ đụng đến chuyện tình cảm là trở nên ngu ngốc thế. Căn nhà là doanh trưởng Cố cố ý xin với trong đoàn, cũng coi như là ngoại lệ.”
Tâm trạng Diệp Ninh vô cùng phức tạp, thì là thế.
Cho nên Lâm Thanh cũng đang giúp Cố Phong lừa gạt cô.
Trịnh Thư Vân thấy sắc mặt của cô liên tục đổi, đại khái cũng thể cảm nhận tâm trạng của cô.
“Thật doanh trưởng Cố đối xử với cô cũng khá mà, tuy rằng hiểu vì hai nhất định ly hôn, nhưng trong lòng của doanh trưởng Cố chắc chắn cô.”
Trước cô cũng hiểu về chuyện tình cảm lắm, nhưng hiện tại thì khác, bây giờ cô thích một là như thế nào .
Diệp Ninh buộc bản hồn : “ với .”
“Vậy cô và ...”
“Thật hiện tại cũng nghĩ quá nhiều đến phương diện tình cảm, phát triển sự nghiệp hơn.” Diệp Ninh né tránh câu hỏi của Trịnh Thư Vân.
Cô thật sự khá do dự đối với Cố Phong.
Trịnh Thư Vân cô như thế, cũng tiện tiếp tục hỏi nữa.
mà cô vẫn cảm thấy nếu Diệp Ninh bỏ lỡ Cố Phong thì chắc chắn sẽ là tổn thất của Diệp Ninh.
“Cũng trễ , về đây.”
Hai mới hòa, vẫn cảm thấy chút mất tự nhiên.
Diệp Ninh cố ý đưa cho cô đặc sản mà cô mua từ kinh thành về.
Trịnh Thư Vân cũng khách sáo, còn mang đặc sản về cho cô , cũng coi như cô lương tâm.
Chờ Trịnh Thư Vân rời , Diệp Ninh đắm chìm trong suy nghĩ...
Ngày hôm .
Các thành viên trong đội nhạc khí thấy Diệp Ninh đến, tất cả đều hưng phấn xúm gần.
Mọi đều chỉ Diệp Ninh kinh thành, nhưng rốt cuộc là gì thì ai .
Diệp Ninh cố ý mang theo đồ ăn vặt cho , bầu khí cực kỳ vui vẻ.
Nhất là khi thấy Diệp Ninh và Trịnh Thư Vân bắt đầu chuyện, lập tức hai bọn họ hòa .
“Sao thấy Ngô Hàm Nhu thế?”
Diệp Ninh lướt qua xung quanh, chỉ là thấy bóng dáng của Ngô Hàm Nhu .
Trịnh Thư Vân trả lời: “Cô mới kinh thành mấy ngày thì cô cũng xin nghỉ phép .”
Bên cạnh nhịn : “Trong đội của chúng chỉ cô là đặc biệt nhất, đến đây lâu như thế mà còn sử dụng loại nhạc cụ gì, còn thèm để ý đến ai. Nếu đổi thành những khác thì chắc trong đoàn mời chuyện từ lâu .”
“Tuy rằng Ngô Hàm Nhu ở đội nhạc khí của chúng tác dụng gì, nhưng là cục cưng của đội ca hát. Nếu như cô cũng giỏi như thì cũng thể thích gì thì như cô .”
Diệp Ninh chuyện rôm rả, gần như ai nấy đều khó chịu với Ngô Hàm Nhu.
Cô theo bản năng về phía Trịnh Thư Vân, Trịnh Thư Vân cũng chỉ bất đắc dĩ lắc đầu.