Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 407

Cập nhật lúc: 2025-12-17 17:19:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ngay từ đầu Mục Văn Hạo còn định dùng Mộng Kiều Nhụy và Trịnh Thư Vân để cò kè mặc cả, nhưng lời đến bên miệng thì nuốt ngược trở .

Nếu thế, hình như giống như đang uy h.i.ế.p cô đúng ?

Nếu cô thích như thế, cũng thể thử đổi.

“Cô ngẫm xem trong một năm qua, Mục Văn Hạo đối xử với cô như thế nào? thật sự hề quá chút nào, từ đến nay bao giờ vì vẻ ngoài của cô mà ghét bỏ cô. Ngược còn cho cô cơ hội kiếm tiền, giúp cô nổi tiếng. Chẳng lẽ những sự giúp đỡ đó thật sự chẳng chút trọng lượng nào trong lòng của cô ?”

Anh cũng chơi chiêu tình cảm.

Quả nhiên, Diệp Ninh do dự vài giây, đó ánh căng thẳng của , : “Trước cũng từng ơn giúp đỡ .”

Đây là sự thật, chẳng qua khi thổ lộ tình cảm với cô xong đủ loại chuyện, chút lòng ơn cũng biến mất sạch sẽ.

mà...”

“Không nhưng nhị gì hết, cô như thế là đủ . Cô cứ yên tâm, chuyện sẽ giận ch.ó đ.á.n.h mèo với Mộng Kiều Nhụy.”

Mục Văn Hạo biểu hiện rộng lượng.

Diệp Ninh nghi ngờ , tin sẽ đột nhiên đổi tính cách như thế.

mà nếu thật sự thể thì cũng coi như thể giải quyết nguy hiểm hiện tại của Mộng Kiều Nhụy.

“Thật ?”

xác nhận nữa với .

Mục Văn Hạo gật đầu : “Từ đến nay Mục Văn Hạo luôn .”

Diệp Ninh tin sẽ , nhưng hứa thì cũng hơn là hứa.

Lúc Cố Phong cũng lấy nước ấm về, thấy hai bọn họ giống như đang gì đó, chẳng qua khi đến gần thì hai bọn họ cũng chuyện xong.

Cũng may vẻ mặt của Diệp Ninh cực kỳ bình tĩnh, cũng giống như cãi gì cả.

Anh đặt bình thủy đến mặt Diệp Ninh, dùng ánh mắt dò hỏi.

Diệp Ninh lắc đầu, ý bảo việc gì, đó hiệu với : “Ăn cơm thôi.”

Phải ba tiếng nữa xe lửa mới đến huyện thành, hiện tại đương nhiên lấp đầy bụng.

Hơn nữa cả thùng xe đều tràn ngập mùi thức ăn.

Mục Văn Hạo khinh thường Cố Phong lột trứng gà cho Diệp Ninh, giơ tay gọi nhân viên tàu hỏa đang bán đồ ăn ở cách đó xa đến.

mua hết bộ đồ ăn vặt của cô!”

Anh một nữa phô bày sự giàu sang của .

Đây là đầu tiên nhân viên tàu hỏa gặp một hành khách chi tiền mạnh tay như thế, một lúc bàn nhỏ đồ ăn chất đầy, đến cả đồ ăn ở mặt Cố Phong suýt chút nữa cũng chen chúc rơi xuống.

Mục Văn Hạo tiện tay cầm lấy một túi thịt khô trông vẻ khá ngon lên, mở , đưa qua đó cho Diệp Ninh.

“Mấy thứ mua cho cô đó, mau nếm thử .”

Khóe miệng Diệp Ninh run rẩy.

đợi cô gì, Cố Phong cũng giành .

“Đồ ăn vặt dinh dưỡng, em ăn trứng gà và thịt .”

Anh giơ quả trứng mới lột xong đưa cho Diệp Ninh.

Mục Văn Hạo cũng chịu thua : “Thỉnh thoảng cũng nên đổi khẩu vị, ăn cái của , hơn nữa nơi còn nhiều.”

Diệp Ninh Mục Văn Hạo, Cố Phong, hiện tại cho dù cô chọn lựa bên nào thì cũng đều là sai.

đói, hai tự ăn .”

Cô dứt khoát từ chối hết.

Cố Phong nhíu mày, mới sáng sớm bọn họ ngoài, đói bụng chứ, đều là vì Mục Văn Hạo quậy phá chen ngang.

Mục Văn Hạo cũng cực kỳ khó chịu trừng mắt Cố Phong, con gái đều thích ăn vặt.

Đều là tại cho nên Diệp Ninh mới từ chối.

Hai cứ thế mắt to trừng mắt nhỏ, ai cũng chịu thua .

 

 

Mộng Vân Thường

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-407.html.]

Diệp Ninh cảm thấy đây chính là chuyến xe lửa dài dòng và dày vò nhất mà cô từ trải qua, chờ xe lửa chạy đến trạm của huyện thành, suýt chút nữa cô mừng đến rơi nước mắt.

Suốt dọc đường , hai Cố Phong và Mục Văn Hạo vẫn luôn đối chọi với , như nước với lửa, suýt chút nữa vung tay đ.á.n.h .

Xe lửa dừng , hành khách trong xe lượt xuống.

Diệp Ninh còn kịp gì, Cố Phong vô cùng tự nhiên xách rương hành lý của cô lên.

Mà hành vi lọt trong tầm mắt của Mục Văn Hạo thì biến thành mỉa mai và châm chọc.

“Thì chuyện mà doanh trưởng Cố am hiểu chính là hầu cho con gái.”

Không ngờ Cố Phong còn khẳng định: “ cũng vui lòng hầu cho Tiểu Ninh.”

Mục Văn Hạo giận đến méo mũi, tại phát hiện là loại nhanh mồm dẻo miệng đến thế chứ.

Đừng , đến cả Diệp Ninh cũng cảm thấy kinh ngạc.

Khi Cố Phong ở mặt Mục Văn Hạo thì giống như đổi thành một khác, tràn ngập lực công kích.

Không lẽ đây chính là gặp mạnh sẽ mạnh trong truyền thuyết ?

“Đi thôi.” Cố Phong thấy Diệp Ninh còn sững sờ yên tại chỗ, dịu dàng thúc giục.

Diệp Ninh nhanh chóng thu hồi suy nghĩ, theo .

Mục Văn Hạo đương nhiên cũng xuống xe.

Mặt trời bắt đầu lặn về phía tây, Mục Văn Hạo vươn vai, đó vô cùng khí phách với Diệp Ninh: “ bảo bọn họ lái xe đến đây đón chúng về.”

Diệp Ninh từ chối: “Không cần, tự lái xe về .”

Cố Phong cũng chuyện, Diệp Ninh ngắt ngang: “Anh cũng về bộ đội đúng ?”

bộ đội chính là vì nhắc nhở Cố Phong, đừng phát sinh xung đột vô vị với Mục Văn Hạo.

Cố Phong do dự vài giây, đó gật đầu : “Để đưa em lên xe.”

Nói xong thật sự gọi xe đến Diệp Ninh, bỏ hành lý của cô xe, dặn dò đơn giản vài câu.

Trước khi xe taxi chạy, Diệp Ninh nhỏ giọng : “Anh đừng chấp nhặt với .”

Cố Phong dùng sự im lặng thế cho câu trả lời, đó theo xe taxi càng chạy càng xa.

Mục Văn Hạo thật sự ngứa mắt mấy hành vi của Cố Phong.

“Cô , cứ đó chằm chằm tác dụng gì ?”

Cố Phong thèm để ý đến lời mỉa mai của , chuẩn về.

Nếu Diệp Ninh hi vọng phát sinh xung đột với Mục Văn Hạo, cứ nhịn .

mà giây tiếp theo, Mục Văn Hạo ngang ngược cản đường của .

“Không lúc ở xe lửa doanh trưởng Cố ăn ngông cuồng lắm ? Còn xuống xe sẽ tìm chỗ đ.á.n.h với mà?”

Cố Phong nhướng mày, ánh mắt lạnh nhạt về phía Mục Văn Hạo, lóe lên ánh sáng nguy hiểm.

“Anh chắc chứ?”

Mục Văn Hạo đương nhiên Cố Phong lợi hại, nhưng lăn lê bò lết trong xã hội nhiều năm như thế, vô tới lui giữa lằn ranh sinh tử, cũng hiền lành gì.

“Đi thôi.”

Cố Phong vẫn giống như , hề do dự, nhanh chân đuổi kịp.

Hai mươi phút , Diệp Ninh xách theo hành lý về đến viện gia thuộc.

Tuy rằng cô chỉ mới rời nửa tháng, nhưng hiện tại cảm giác nôn nao về nhà thật nhanh.

Lúc cô về thì lúc là sáu giờ chiều, trong viện gia thuộc nhiều quân nhân, nhà quân nhân và quân xe , vẻ vô cùng nhộn nhịp.

Bởi vì Diệp Ninh mới chuyển nhà đến nơi bao lâu, nhiều đều từng gặp cô, cho nên khi thấy gương mặt xinh xa lạ của cô, đều nhịn sẽ quan sát nhiều vài .

Diệp Ninh cũng ngại, mãi đến khi thấy bóng dáng của Trịnh Thư Vân ở cách đó xa.

Hiển nhiên Trịnh Thư Vân cũng mới tan ca về, quá để ý bên trong.

Diệp Ninh im lặng vài giây, cuối cùng vẫn gọi tên cô .

“Thư Vân.”

Hai bọn họ cãi lâu lắm , hơn nữa cô còn đến kinh thành suốt nửa tháng, chắc cô gái cũng hết giận nhỉ?

 

 

 

Loading...