Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 399
Cập nhật lúc: 2025-12-17 17:18:48
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Cô đừng với là cô gì hết, ngoại trừ cô , sẽ ai dạy cô như thế.” Mục Văn Hạo hận yên Diệp Ninh.
Ngoại trừ cô , còn ai thể tính kế như thế!
“Tiểu Ninh, mặc kệ em và ông chủ Mục chuyện gì thì đều chờ đến ngày mai , hiện tại khuya lắm .” Cố Phong cũng lộ vẻ bá đạo của , tuy rằng đang nhắc nhở Diệp Ninh, nhưng thái độ trong lời cũng cho phép cô trái.
Diệp Ninh , , bình thường ứng phó một Mục Văn Hạo cũng đủ cô vắt hết óc , hơn nữa hiện tại thêm Cố Phong, thật sự là quá nhức đầu.
“Hai buông tay .”
Bên cạnh đường nhịn về phía bọn họ hóng chuyện.
Mục Văn Hạo : “Trừ phi buông .”
Đôi mắt sắc bén của Cố Phong ước gì thể đá bay ngoài.
Diệp Ninh Mục Văn Hạo khó chuyện, chỉ thể c.ắ.n răng về phía Cố Phong.
Cố Phong cũng kháng cự, nhưng mà thấy ánh mắt hiệu của Diệp Ninh, cũng chỉ thể phối hợp cô, buông tay .
Diệp Ninh thu tay , hiệu với Mục Văn Hạo: “Vậy là chứ gì, cũng buông .”
Mục Văn Hạo lộ nụ hài lòng, giống như chiến thắng .
Chờ hai đều buông tay , Diệp Ninh nhanh chóng bước lên hai bước, kéo cách với bọn họ, xụ mặt quát to với hai : “Các đều là trưởng thành, con nít. Đứng đường cái lôi lôi kéo kéo, tranh giành tình cảm, còn ?”
Hai một lời, hai đều phục đối phương.
Diệp Ninh hít sâu một tăng thêm âm lượng: “Để rõ cho hai các , sẽ thích hai , hai tranh thủ lúc còn sớm, từ bỏ ý định .”
“Tiểu Ninh...”
“Diệp Ninh...”
“Kêu cái gì mà kêu?” Diệp Ninh nổi giận đùng đùng trừng mắt lạnh lùng về phía Mục Văn Hạo: “Thu hồi những âm mưu quỷ kế của , cũng đừng uy h.i.ế.p , như sẽ chỉ càng chán ghét hơn mà thôi.”
Mặt mày Mục Văn Hạo xanh mét.
Sau đó Diệp Ninh về phía Cố Phong, dùng giọng điệu giống hệt như khi với Mục Văn Hạo để với : “Ngựa ăn cỏ lưng, cũng đừng lãng phí công sức của .”
Nói xong thậm chí cần chờ hai đàn ông đang ngây như phỗng phản ứng , nhanh chóng đến cửa nhà nghỉ, nghênh ngang mà .
Tuy rằng bóng dáng trông vẻ lạnh lùng bình tĩnh, nhưng mà khi đến gần cửa nhà nghỉ rõ ràng tăng tốc lên, sợ Mục Văn Hạo phản ứng , cản cô nữa.
Chờ đến khi bóng dáng của Diệp Ninh biến mất khỏi tầm mắt của hai đàn ông, bọn họ mới chợt hồn .
Cố Phong nhíu mày, tâm trạng vô cùng khó chịu.
Mục Văn Hạo càng trực tiếp hừ lạnh : “Hừ, rõ những gì Diệp Ninh mới ? Cô sẽ chấp nhận nữa.”
Cố Phong lạnh nhạt liếc , tiếp tục trả lời một cách mỉa mai: “ chỉ là mà em chán ghét.”
Mục Văn Hạo nổi giận: “Cố Phong! Anh đừng một tấc tiến một thước!”
Cố Phong cũng bực bội: “Mục Văn Hạo, những lời để với mới đúng!”
Mục Văn Hạo nghiến răng hàm kêu ken két: “Nếu giỏi thì bây giờ chúng đấu một trận, xem xem ai mới là đàn ông thật sự thích hợp với Diệp Ninh.”
Cố Phong hề sợ hãi: “Được thôi, thi đấu thế nào?”
Ánh mắt âm u của Mục Văn Hạo liên tục lóe lên, giống như đang tính toán gì đó.
Một lúc mới với Cố Phong ba chữ: “Đi theo .”
Cố Phong hề do dự, lập tức đuổi kịp bước chân của .
Diệp Ninh về phòng, chuyện đầu tiên cô chính là lập tức đến cửa sổ, xem Mục Văn Hạo .
Cô cố ý nổi giận như thế chính là vì nhanh chóng thoát khỏi sự dây dưa của Mục Văn Hạo, chỉ cần cô nhà nghỉ thì Mục Văn Hạo sẽ còn cách nào, hiện tại cuối cùng cũng an rời .
Còn Cố Phong, Diệp Ninh quá lo lắng.
Cho dù thế nào thì Mục Văn Hạo cũng sẽ dám gì Cố Phong, hơn nữa cho dù hai bọn họ thật sự đ.á.n.h thì Cố Phong chắc chắn cũng là chịu thiệt.
mà khi cô thấy nơi ba bọn họ lúc nãy chỉ còn bóng dáng của Mục Văn Hạo mà đến cả Cố Phong cũng biến mất tăm thì vẫn tự chủ mà cảm thấy căng thẳng.
Reng reng reng.
Lúc , điện thoại bàn trong phòng đột nhiên vang lên.
“A lô?”
“Diệp Ninh, Mục Văn Hạo mất tiêu . Hôm nay công an đến đây liên lạc với , hơn nữa cả ngày hôm nay đều đến bệnh viện, định xử lý ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-399.html.]
Giọng lo lắng của Mộng Kiều Nhụy theo ống truyền đến.
Diệp Ninh chỉ lạnh nhạt đáp lời: “Mục Văn Hạo đến kinh thành.”
Đầu dây bên lập tức rơi trong yên lặng.
Vài giây , Diệp Ninh cúp điện thoại.
Có lẽ Mục Văn Hạo sự kiện ngày hôm qua kích thích, cho nên mới bất chấp tất cả chạy đến kinh thành, bắt đầu triển khai hành động với cô.
Tuy rằng chút phiền phức, nhưng mà cũng may là cô cũng sẽ ở kinh thành quá lâu.
Tiệm cơm.
Mục Văn Hạo và Cố Phong cùng bàn cơm, nhưng bàn bất cứ thức ăn nào, chỉ bày đầy rượu trắng.
Cố Phong ngờ rằng thi đấu mà Mục Văn Hạo là thi đấu tửu lượng.
“Hiện tại doanh trưởng Cố nhận thua còn kịp đó.” Mục Văn Hạo vô cùng tự tin khiêu khích.
Đối với một dựng nghiệp từ hai bàn tay trắng như mà , chuyện xã giao bàn tiệc chính là chuyện thường ngày, đương nhiên luyện tửu lượng từ lâu .
Mộng Vân Thường
Cố Phong mỉa : “Còn là uống rượu , chơi với đến cùng!”
Mục Văn Hạo đương nhiên là bất ngờ gì sự lựa chọn của , trực tiếp rót đầy mớ ly trống rỗng ở mặt.
Mặt mày Cố Phong hề đổi.
Mục Văn Hạo bưng lên ly rượu đầu tiên hiệu với , đó khí phách uống một cạn sạch.
Cố Phong cam lòng yếu thế cũng cầm ly đầu tiên lên, trực tiếp uống cạn.
Sau đó Mục Văn Hạo bưng ly thứ hai lên, ly thứ ba.
Uống một hết hai ly, đắc ý về phía Cố Phong.
Cố Phong cũng uống hai ly theo .
Hai cứ thế mà uống rượu, đến cả ông chủ tiệm cơm cách đó xa mà sợ hết hồn.
Không sợ bọn họ uống, mà là sợ bọn họ say.
“Ông chủ, thêm hai bình rượu trắng!”
Ngay lúc ông chủ đang ngẩn , Mục Văn Hạo lập tức lớn tiếng gọi rượu.
Ông chủ hít hà, do dự vài giây, xách theo hai chai bia đến.
Mục Văn Hạo bia trong tay ông , khó chịu đổi sắc mặt.
“Ông hiểu lời đúng ? là rượu trắng!”
Vừa chỉ về phía cái bàn.
Gương mặt của vốn dĩ cho sợ hãi, cộng thêm vẻ mặt sắc bén, càng cho ông chủ nơm nớp lo sợ hơn.
“Ừm, hết rượu trắng , là hai đến chỗ khác uống ? Hai chai bia coi như tiệm chúng tặng miễn phí.”
“Ông khinh thường ai đó? Mục Văn Hạo mà còn cần ông tặng ?” Giọng của Mục Văn Hạo cực kỳ trầm, trực tiếp thò tay túi móc một xấp tiền giấy, quăng mạnh lên bàn: “Vậy dọn hết bộ bia trong tiệm ông đây!”
Ông chủ xấp tiền dày cộm , âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Cho dù hai thật sự uống say quậy phá trong cửa tiệm thì nhiêu đây tiền cũng đủ để bồi thường .
“Không thành vấn đề.”
Lần ông đồng ý dứt khoát.
Một lúc , bưng mười chai bia lên bàn.
Mục Văn Hạo tiêu sái mở nắp bia , bắt đầu uống ừng ực ngay mặt Cố Phong.
Ánh mắt của Cố Phong sâu, lúc nãy bọn họ mới uống xong bốn chai rượu trắng độ cực cao, cho dù tửu lượng hơn nữa thì cũng thể nào hề ảnh hưởng gì .
hiện tại hai bọn họ đều ai dám bỏ cuộc .
Bởi vì bỏ cuộc chẳng khác nào nhận thua.
Bia theo khóe miệng Mục Văn Hạo chảy xuống, cho dù là thế thì cũng uống một hết một chai bia.
Uống xong còn cố ý dốc ngược chai rượu , Cố Phong cho rõ ràng.
Hai ai chuyện, nhưng thể thấy rõ vẻ phục và giằng co trong mắt của đối phương.