Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 396

Cập nhật lúc: 2025-12-17 17:18:45
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Không đợi Diệp Ninh phản ứng , Cố Phong cũng buông cô .

Cố Phong nhận lấy máy ảnh, cảm ơn cô gái .

“Anh và bạn gái của tình cảm thật đó.” Cô gái chút hâm mộ về phía Diệp Ninh.

Diệp Ninh đang định giải thích, nhung Cố Phong giành .

“Hiện tại cô còn bạn gái của , nhưng mà đang theo đuổi cô , hi vọng một ngày nào đó cô thể chấp nhận .”

Cô gái lộ vẻ mặt kinh ngạc: “Hai xứng đôi.”

 

“Cảm ơn. cũng cảm thấy như thế.” Cố Phong cố ý về phía Diệp Ninh, mãi đến khi cô gái điều tự rời .

Diệp Ninh cạn lời với Cố Phong.

Mộng Vân Thường

Hình như là bắt đầu từ lúc tuyên bố theo đuổi cô thì trở nên khác hẳn với quá khứ.

Anh của quá khứ chắc chắn sẽ thể những lời như thế .

Cố Phong tiếng tục lớn tiếng “lầm bầm lầu bầu” : “Quả nhiên ánh mắt của quần chúng đều sáng như tuyết.”

Diệp Ninh còn lời gì để về độ mặt dày của .

“Tiếp theo chúng đây?”

Cố Phong mở bản đồ , mười mấy giây xác định mục đích kế tiếp.

“Đi hướng đông.”

Diệp Ninh đầu ngay, ý định chờ .

Đáy mắt của Cố Phong tràn ngập ý , cho nên cô đang hổ đúng ?

Anh sải đôi chân dài, nhanh vài bước đuổi theo.

“Kinh thành phồn hoa thật đó, nếu cơ hội thì thể dẫn cha đến đây chơi.”

Lời đề nghị của Cố Phong trúng suy nghĩ của Diệp Ninh.

Đối với mấy nhà từ đến nay đều từng xa nhà thì kinh thành là nơi mà cả đời bọn họ đều hướng đến.

“Có thể lên kế hoạch chuyện .”

Trước là bởi vì năng lực, cũng tiền. Hiện tại cô hết tất cả, chỉ thiếu mỗi thời gian.

thời gian thì cố sắp xếp một chút, vẫn sẽ thôi.

“Tiểu Ninh, em định phát triển theo hướng biên kịch ?” Cố Phong công việc nơi của cô, cũng những khác kể kịch bản do Diệp Ninh xuất sắc đến cỡ nào, càng rõ đến nơi phát triển sẽ hơn ở đoàn văn công bao nhiêu.

đúng là ý định như thế. luôn nghĩ nếu tồn tại đời thì cũng nên để một vài thứ gì đó. sẽ cố gắng đến giới hạn cao nhất của , xem nơi đó rốt cuộc phong cảnh như thế .”

Cố Phong chấn động những lời của cô, dừng chân , cuối cùng tất cả cảm xúc đều biến thành bốn chữ vô cùng đơn giản.

“Anh ủng hộ em.”

“Anh... Không hỏi xem tự nhiên kịch bản ?”

Một thông minh như Cố Phong, thể dễ dàng tin tưởng những lời giải thích qua loa mà cô hồi lúc chứ.

vẫn hề hỏi gì cả.

Chuyện Diệp Ninh khó hiểu.

Cố Phong lắc đầu: “Không cần hỏi.”

Diệp Ninh càng khó hiểu: “Vì chứ?”

“Bởi vì cho dù em cái gì, đổi cái gì, nhưng ở trong mắt , em chính là em, như thế là đủ .” Giọng của Cố Phong dịu dàng kiên định.

Anh bỏ lỡ một , chắc chắn sẽ sai lầm thêm thứ hai.

Nếu đến cả việc tin tưởng cô mà cũng , cũng xứng thích cô.

Diệp Ninh ngơ ngẩn, chằm chằm chớp mắt.

Cô thật sự ngờ Cố Phong sẽ trả lời cô như thế.

Một nơi nào đó trong lòng chợt ấm áp, thì đây chính là cảm giác tin tưởng vô điều kiện.

Thật sớm Cố Phong là một , nếu thì cô cũng sẽ phối hợp với , chúng sống với , đó dựa theo mong của mà ly hôn.

Đối với quốc gia, đối với gia đình, đối với , Cố Phong đều gì để bắt bẻ.

Cô đồng ý tiếp xúc với một như thế, cho dù vợ chồng thì cũng thể bạn, cho nên cô mới phản cảm sự tiếp cận và theo đuổi của .

mà từ đến nay cô đều từng nghĩ đến, một đàn ông như thế yêu sẽ cảm giác như thế nào?

mà hình như trong tích tắc , cô thật sự cảm nhận .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-396.html.]

 

 

Leng keng leng keng.

Các đó xa, một chiếc xe đạp mất khống chế điên cuồng ấn chuông xe, xông thẳng về phía Diệp Ninh và Cố Phong.

Cố Phong phản ứng cực nhanh, túm chặt lấy cổ tay của Diệp Ninh, ôm cô trong lòng.

Gần như cùng lúc đó, chiếc xe đạp dán sát hai “bay” qua.

“Xin !”

Người lái xe run run rẩy rẩy để một câu, cố gắng hết sức khống chế xe,

mà xe chạy thêm bảy tám mét nữa trực tiếp ngã lăn.

Diệp Ninh Cố Phong bảo vệ cẩn thận, mặt dán n.g.ự.c , thậm chí còn thể rõ ràng tiếng tim đập mạnh mẽ tràn ngập sức sống của .

Trong lòng đột nhiên dâng lên cảm giác an .

“Em ?”

Giọng quan tâm của Cố Phong từ đỉnh đầu vang lên.

Diệp Ninh chợt hồn, kéo dãn cách với , lắc đầu : “Không việc gì.”

Nói xong, hai đều đầu về phía đàn ông ngã xe cách đó xa.

Người đàn ông bò dậy, nâng xe đạp lên, trông cũng vấn đề gì.

Diệp Ninh thở phào nhẹ nhõm: “Chúng cũng thôi.”

Cố Phong lên tiếng “Ừ”, lập tức sải chân bước .

Diệp Ninh vẫn cứ yên tại chỗ nhúc nhích.

Cố Phong khó hiểu cô, đó theo tầm mắt của cô.

Lúc bởi vì tình huống quá nguy cấp, nắm lấy tay của Diệp Ninh, hiện tại vẫn còn buông .

Ý của Diệp Ninh rõ ràng, đang chờ buông tay.

Ánh mắt Cố Phong d.a.o động, chỉ ý định buông , ngược đổi từ nắm cổ tay của cô thành nắm lấy tay cô.

Diệp Ninh ngơ ngẩn.

Tay Cố Phong lớn, bàn bàn tay, ngón tay đều vết chai mỏng, bao phủ lấy lòng bàn tay của cô.

Trong lòng Diệp Ninh đột nhiên dâng lên cảm giác quái dị.

Cô theo bản năng rút , nhưng mà Cố Phong cho cô cơ hội, bá đạo nắm chặt lấy tay.

Tiếp theo đó nghiêm trang : “Trên đường nguy hiểm, như mới an một chút.”

“...”

Diệp Ninh dở dở , đây là đầu tiên cô thấy trời sáng trưng đường cái mà còn thể gặp nguy hiểm gì đó.

Chuyện lúc nãy cũng chỉ là trùng hợp mà thôi.

Cố Phong cũng rảnh để ý nhiều như thế, thúc giục : “Đi thôi.”

Diệp Ninh chỉ thể theo , đảo mắt về phía bàn tay đang nắm chặt của hai , trong lòng cũng còn kháng cự quá nhiều.

Cảm nhận Diệp Ninh còn giãy dụa, tâm trạng của Cố Phong cực kỳ , dùng hết bộ sức lực mới thể khống chế cho chính đừng biểu hiện quá vui vẻ.

Hai cứ thế tay trong tay, chậm rãi dạo đường, đến mục tiêu tiếp theo.

Bệnh viện.

Mộng Kiều Nhụy sợ hãi suốt một buổi tối, cứ cảm giác Mục Văn Hạo sẽ dễ dàng buông tha cho cô .

mà cô chờ Mục Văn Hạo đến, mà thấy công an đến ghi lời khai.

với công an những lời mà chuẩn sẵn từ , giả tạo thành cô khác cố ý đầu độc.

Khi công an hỏi cô thù hằn với nào , cô càng nghẹn ngào đỏ mắt .

... thù với ai cả, nhưng mà... nhiều đều, ghen tị ... bọn họ đều ước gì, thể tiếp tục ca hát nữa...”

Câu trả lời cũng trong dự đoán của công an, chờ đến khi hỏi xong tất cả các câu hỏi , công an cũng chuẩn rời . mà khi bọn họ sắp đến cửa thì đột nhiên nghĩ đến gì đó, đầu về phía Mộng Kiều Nhụy giường bệnh.

“Cô Mộng, cô Mục đang ở chỗ nào ? Bắt đầu từ tối hôm qua đến giờ, chúng liên lạc với .”

Hơi thở của Mộng Kiều Nhụy gián đoạn, sắc mặt đổi.

 

 

 

 

 

Loading...