Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 395

Cập nhật lúc: 2025-12-17 17:18:44
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lý Mỹ Linh nghĩ đến đây thì nổi điên, hét to trực tiếp nhào lên đ.á.n.h Chu Giai Bội.

Chu Giai Bội cũng yên chờ c.h.ế.t, trở tay túm lấy tóc của Lý Mỹ Linh.

cũng chỉ là vì tự bảo vệ , Lý Mỹ Linh buông mà thôi. ngờ rằng cô mới chỉ giật nhẹ, nắm tóc trong tay của cô trực tiếp rơi ngoài.

Theo động tác của cô , bộ thế giới giống như đều yên lặng .

Tóc trong tay Chu Giai Bội, mà đầu Lý Mỹ Linh trụi lủi.

Tất cả đột nhiên trừng to mắt, chằm chằm Lý Mỹ Linh.

Chu Giai Bội hoảng sợ, phản ứng đầu tiên chính là xin : “, cố ý...”

Cùng lúc đó, đại đa cũng lập tức ý thức Lý Mỹ Linh đang đội tóc giả.

Đương nhiên là tóc giả , tóc và da đầu của cô đều Diệp Ninh giật xuống. Không bao lâu , Lý Mỹ Linh cũng về, hơn nữa tóc cũng mọc trở , thì là vì như thế .

Đầu Lý Mỹ Linh còn tóc, vẻ mặt dữ tợn, trông kỳ lạ xí, con nít thấy sẽ lập tức ré lên.

Cảm nhận ánh mắt của , Lý Mỹ Linh dùng tay bảo vệ đầu, tức giận kêu to.

“Không xem! Không ai xem! Ai mà còn xem nữa thì móc mắt đó !”

đau khổ rống to, cảm xúc cũng sụp đổ.

Tôn Tiểu Cương nhanh chóng chạy đến bên , mạnh mẽ kéo cô từ sân khấu xuống, ngoài.

Chu Giai Bội cầm tóc giả của Lý Mỹ Linh, , tuy rằng cô ghét Lý Mỹ Linh, nhưng thật sự mất mặt lúng túng như thế.

“Giai Bội, gì. Chúng đều thể chứng minh cô cố ý thế.”

Bên cạnh thấy sắc mặt của cô , chủ động quan tâm trấn an.

đó Giai Bội, đừng để ý đến cô , cô quá kiêu ngạo cho nên mới hậu quả như thế.”

Chu Giai Bội các đồng nghiệp liên tục an ủi, trong lòng như nước ấm chảy qua, tâm trạng bất an cuối cùng cũng định một chút.

“Giải Bội, đạo diễn Trương với cô là chừng nào xuất phát ? Cô sẽ trong bao lâu?”

Đây mới là chuyện thật sự quan tâm, hiện tại ở trong mắt , Chu Giai Bội sức nặng khác với quá khứ.

Chu Giai Bội thành thật : “Đạo diễn Trương giúp xin nghỉ với trong đoàn , bảo nhanh chóng thu xếp qua đó. Đi qua đó còn huấn luyện một ít, thời gian cụ thể còn thể xác định .”

Đến tận lúc , cô vẫn cứ cảm giác như đang mơ.

Ngay đó, xung quanh đều vang lên tiếng chúc mừng, càng thêm hốt hoảng.

Người như cô cũng thể đóng phim ?

chính cô hề chút lòng tin nào thế?

“Em thật sự cảm thấy em Chu thể ?” Trong nhà nghỉ quân khu ở kinh thành, Cố Phong cũng đang xác nhận nữa với Diệp Ninh.

Lúc thấy Diệp Ninh cô đề cử để diễn vai Ngọc Liên Nhi là Chu Giai Bội thì cũng thật sự kinh ngạc.

Thậm chí thể nào tưởng tượng cảnh Chu Giai Bội xuất hiện trong điện ảnh sẽ như thế nào?

Diệp Ninh ngẩn ngơ : “Anh đừng thấy em Chu ngoan ngoãn hiền lành, vẻ bề ngoài cũng quá đặc biệt mà , khả năng học tập của em giỏi. Chỉ cần đạo diễn Ngô và đạo diễn Trương thể chỉ dạy cẩn thận, chừng thật sự thể phát triển ở phương diện đó.”

 

 

 

Cố Phong hiểu ý của Diệp Ninh: “Em đang quy hoạch con đường tương lai cho em ?”

“Cũng thể như thế, quyền quyết định cuối cùng vẫn trong tay của em .”

Tục ngữ đúng, cử hiền tránh (1), lúc một cơ hội như thế, Diệp Ninh đương nhiên là nghĩ đến một nhà.

(1) 举贤不避亲: Chỉ cần đề cử tài năng, cần cố ý né tránh những thuộc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-395.html.]

“Anh em Chu cảm ơn em .” Cố Phong vô cùng nghiêm túc cảm ơn: “Anh em đối xử với em Chu đều là bởi vì , ân tình sẽ nhớ kỹ, hơn nữa sẽ dùng chính để báo đáp cho .”

Mấy câu đầu Diệp Ninh còn cảm thấy , nhưng mà đến câu cuối cùng thì rõ ràng là quá khác thường .

Cái gì gọi là sẽ dùng chính để báo đáp cho cô chứ?

giúp em Chu là vì thật sự thích em , cho dù báo đáp thì cũng là em báo đáp mới đúng.”

Cố Phong cũng phủ nhận cách của cô: “ mà cũng vì cho nên em mới quen với em , cho nên em giúp em , cũng là đang giúp .”

Mí mặt Diệp Ninh giật liên hồi, nhất quyết ôm việc lên đúng .

“Không dạo ? Anh ?”

Cô dứt khoát bỏ qua đề tài .

Cố Phong như như , cũng tiếp tục nữa.

“Em ?”

Kinh thành lớn như thế, nhiều chỗ để dạo.

Diệp Ninh về phía thời tiết trời trong nắng ấm ở bên ngoài: “Đi dạo quanh kinh thành , dạo hết bộ thắng cảnh nổi tiếng và các di tích lịch sử, ?”

Cố Phong gật đầu : “Ý kiến !”

Mười lăm phút , Diệp Ninh và Cố Phong khỏi nhà nghỉ.

Mộng Vân Thường

Hai đều mặc quần áo và giày nhẹ nhàng, hứng thú bừng bừng.

Cố Phong cố ý xuống tìm lễ tân mượn một cái bản đồ kinh thành, tự coi và Diệp Ninh thành khách du lịch.

Trạm đầu tiên hai đến chính là quảng trường lớn nhất ở kinh thành, Diệp Ninh chạy nhanh đuổi theo mấy con bồ câu trắng quảng trường.

Ánh mắt của Cố Phong vẫn luôn dính chặt bóng dáng của Diệp Ninh, dịu dàng như nước.

Anh mở ba lô lấy máy ảnh chuẩn từ , đưa ống kính về phía Diệp Ninh đang mỉm , nhấn nút chụp ảnh, bắt hình ảnh .

Chờ Diệp Ninh chơi đủ , cô mới phản ứng .

Anh lấy máy ảnh ở thế.

Bởi vì lúc nãy chạy nhảy quá nhiều, thở của cô quá định, còn vô cùng kinh ngạc vui vẻ về phía cái máy ảnh kiểu cũ trong tay Cố Phong.

Ở thời điện hiện tại, máy ảnh chính là thứ vô cùng hiếm lạ, tiền cũng chắc mua .

Cố Phong ngờ rằng cô sẽ hứng thú với thứ : “Mượn của chiến hữu.”

“Anh còn chiến hữu ở nơi nữa hả?” Diệp Ninh thật sự kinh ngạc.

mà cô ngẫm , quân nhân bộ đội đương nhiên đến từ khắp miền tổ quốc, chiến hữu ở kinh thành cũng gì lạ cả.

Cố Phong mỉm cho câu trả lời, đó tiện tay cản một cô gái đang ngang ở bên cạnh .

“Có thể phiền cô chụp giúp chúng một bức ?”

Cô gái đầu tiên là sững sờ gương mặt trai của Cố Phong một chút, khi phản ứng mới hổ : “ sử dụng máy ảnh.

“Đơn giản lắm, hướng dẫn cho cô.”

Cố Phong kiên nhẫn chỉ dạy cho cô gái cách chụp ảnh, mãi đến khi cô gái xác nhận là sử dụng , lập tức chạy đến bên cạnh Diệp Ninh.

Diệp Ninh hiểu ý của , cũng từ chối chụp ảnh chung với .

Cô gái hình ảnh trong máy ảnh, với bọn họ: “Hai gần hơn chút .”

Cố Phong xán lạn, khí phách giơ tay ôm lấy eo của Diệp Ninh.

Cô gái cũng lập tức ấn xuống nút chụp ảnh, răng rắc, hình ảnh dừng ở giây phút hai mật .

 

 

 

 

Loading...