Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 388

Cập nhật lúc: 2025-12-17 17:18:36
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khớp xương của bàn tay đang nắm ly rượu của Mục Văn Hạo bắt đầu lộ màu trắng, đầu tiên trong đời ước gì khúc nhạc dạo thể kéo dài đến suốt đời.

Bầu khí đẩy lên cao, tất cả ở nơi đây đều gióng lỗ tai, chờ đợi buổi biểu diễn của Mộng Kiều Nhụy, cũng chính là “Diệp Tử”.

Mộng Kiều Nhụy bắt đầu mở miệng.

chỉ mới phát một âm tiết đơn giản, lập tức cho xung quanh đều ồ lên.

Âm nhạc vẫn còn đang phát, nhưng Mộng Kiều Nhụy lộ vẻ mặt hoảng sợ.

Tiếng hát dừng , cô kinh ngạc phát âm thanh: “Giọng, giọng của ...”

Tiếng đột nhiên khàn đặc, còn vẻ trong trẻo như lúc nãy.

Nhân viên công tác cũng nhận khác thường, tắt âm nhạc .

Mộng Kiều Nhụy luống cuống: “Vì giọng của biến thành thế ?”

Cho dù cô cố gắng phát âm thanh lắm , nhưng mà mỗi một từ cô vẫn khó thể thấy.

“Văn Hạo...”

Hai mắt cô rưng rưng về phía Mục Văn Hạo, khiếp sợ, khó tin, nhưng càng nhiều bất an và hoảng loạn.

Thật Mục Văn Hạo cũng ngơ ngác, xảy chuyện gì.

Giọng của Mộng Kiều Nhụy đột nhiên trở nên vô cùng khó , đừng là ca hát, đến cả việc phát âm cũng khó khăn .

Tuy rằng chuyện gì xảy , nhưng lập tức ý thức ít nhất hiện tại cô cần tiếp tục ca hát nữa.

Nghĩ đến chuyện , Mục Văn Hạo lập tức nhanh chóng chạy qua đó.

Mộng Kiều Nhụy trực tiếp nhào trong lòng n.g.ự.c , nghẹn ngào nấc lên.

Tất cả tham dự bữa tiệc đều hiểu gì hết, tình hình dần dần trở nên mất kiểm soát.

Mặt của lãnh đạo vẻ vô cùng nghiêm túc, lập tức lệnh với nhân viên công tác và đội trưởng đội bảo vệ: “Đi xác nhận tình huống của vị hôn thê tổng giám đốc Mục .”

Hiện tại bác sĩ, chỉ thể bảo bọn họ lên xác nhận.

Lúc mặt Mộng Kiều Nhụy dính đầy nước mắt, thể một câu chỉnh.

“Cổ họng... Hỏng ... rượu, ... vấn đề.”

Tiếng đứt quãng, chỉ Mục Văn Hạo hiểu mà tất cả cũng đều hoảng sợ, giống như gặp chuyện đáng sợ gì, bắt đầu tự cảm nhận tình huống cơ thể .

khi Mộng Kiều Nhụy lên sân khấu uống một ly rượu, nếu thật sự là rượu vấn đề thì khả năng những khác cũng sẽ vạ lây.

Đây là vấn đề cơ thể của một xuất hiện tình trạng khỏe, mà liên quan đến việc đầu độc.

“Lập tức phong tỏa nơi , gọi công an đến! Bảo vệ sự an của lãnh đạo và !” Đội trưởng đội bảo vệ nhanh chóng quyết định, đưa mệnh lệnh.

Tất cả những mặt ở hiện trường ngày hôm nay đều là khống chế bộ mạch m.á.u kinh tế của tỉnh thành, bất cứ ai trong bọn họ xuất hiện vấn đề thì đều là việc nhỏ.

Mặc dù bọn họ cố gắng định trật tự, nhưng xung quanh vẫn rối loạn, liên tục kêu gào đòi gặp bác sĩ.

Mục Văn Hạo ôm Mộng Kiều Nhụy đang sướt mượt, sắc mặt vô cùng phức tạp.

Ngay từ lúc bắt đầu còn cảm thấy đây là thủ đoạn Mộng Kiều Nhụy dùng để tránh bại lộ, nhưng hiện tại còn cảm thấy như thế nữa.

Mộng Kiều Nhụy thể nào những chuyện sẽ xảy khi đến nơi , hơn nữa hiện tại cổ họng của cô thật sự xuất hiện vấn đề.

Cho nên khả năng duy nhất chính là thật sự hạ độc rượu!

 

 

 

Phòng nghỉ ngơi của xưởng sản xuất điện ảnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-388.html.]

Các diễn viên đều đang xác định tạo hình, Ngô Thu Á cố ý sắp xếp để Diệp Ninh và Cố Phong nghỉ ngơi một chút.

Diệp Ninh dựa ghế sofa, nhắm mắt tự ấn huyệt thái dương của .

Tuy rằng cô bận rộn suốt một buổi sáng, nhưng mà cơn đau đầu khi say rượu vẫn còn biến mất. Hiện tại trong phòng nghỉ chỉ hai là cô và Cố Phong, đương nhiên cần cố chịu đựng.

Vài giây , cô lập tức cảm nhận Cố Phong ở phía , định đầu , ngón tay của Cố Phong thế cô, bắt đầu xoa bóp cho cô.

“Không cần phiền ...”

“Không phiền gì cả, với sức xoa cũng thích hợp hơn.” Cố Phong ngắt ngang lời từ chối của cô: “Đừng nhúc nhích.”

Trong giọng mang theo một chút mệnh lệnh bá đạo.

Ngay từ mới bắt đầu Diệp Ninh còn chút kháng cự, nhưng mà theo động tác của Cố Phong, cô thật sự cảm thấy thoải mái hơn nhiều, dứt khoát để mặc , nhắm mắt nữa.

Khóe môi của Cố Phong cong lên.

“Sao bây giờ đến kinh thành thế?” Diệp Ninh nhẹ nhàng hỏi, hiện tại là thời gian bộ đội huấn luyện bận rộn nhất ?

Cố Phong trả lời: “Anh nghỉ một tuần.”

Diệp Ninh mở to mắt, theo bản năng oán trách: “Hiếm khi mới nghỉ phép, về thăm nhà ? Sao lãng phí thời gian như thế?”

Hai bọn họ bảy tám tháng về nhà.

Bên cô thì còn đỡ, cha đều mạnh khỏe, trong nhà còn em trai và em dâu chăm sóc.

mà nhà họ Cố thì khác, chuyện Cố Phong nên nhất chính là về nhà thăm chứ đến đây tìm cô.

Mộng Vân Thường

Cố Phong : “Ai về chứ, về , đó mới đến kinh thành.”

Lần Diệp Ninh thật sự kinh ngạc, trực tiếp thẳng dậy: “Anh về nhà ?”

Cố Phong gật đầu : “Ừ, chẳng qua chỉ ở nhà một ngày mà thôi.”

Trên thực tế nhà một ngày, cộng thêm hai ngày tới lui, hôm nay cũng là ngày thứ tư của kỳ nghỉ. Anh chỉ thể ở đây ba ngày, đó nhất định về.

“Trong nhà vẫn chứ?” Diệp Ninh vẫn quan tâm đến sức khỏe của Cố Kiến Quốc.

“Đều cả. Cha uống t.h.u.ố.c đông y mà em gửi về, cơ thể khỏe hơn nhiều. Cha còn nhờ cảm ơn em.” Cố Phong vô cùng chân thành cảm ơn.

Diệp Ninh cũng thả lỏng : “Bọn họ việc gì là , chút chuyện cũng cần cảm ơn.”

Cho dù đến lúc cô cũng cho Cố Phong chuyện d.ư.ợ.c liệu, Cố Phong cũng hỏi, một việc bọn họ đều ngầm hiểu lẫn .

“Anh còn rút chút thời gian đến thôn Đại Liễu Thụ thăm cha vợ, bọn họ cũng đều khỏe. Còn Diệp Đống cũng lời Khổng Giai, tình cảm của hai vợ chồng cũng mật.”

Đối với Diệp Ninh mà , đây cũng coi như là một chuyện vui nho nhỏ.

Cô thật sự ngờ Cố Phong về nhà thăm còn sẽ lòng mà đến thăm nhà của cô.

Cố Phong đợi cô hỏi tiếp tục : “Anh với bọn họ là em bận công việc cho nên mới về . Bọn họ bảo em cứ tập trung cho công việc, nếu rảnh thì nhớ thư về trong nhà nhiều một chút.”

Diệp Ninh chút áy náy, cô thật sự quá nhiều thư cho cha . Chủ yếu là thói quen thư, cô càng quen với việc chuyện thì trực tiếp gọi điện thoại liên lạc hơn.

Hiện tại Cố Phong như thế, cô cũng chút sốt ruột thư về cho gia đình.

“Chờ xử lý xong mấy chuyện trong giai đoạn , lẽ chờ đến con của Khổng Giai đời, thể tranh thủ về một chuyến.”

Diệp Ninh tạm thời đặt kế hoạch ở trong lòng.

“Em còn đây bao lâu nữa?” Trước Cố Phong cô đến kinh thành gì, cũng đến bao lâu.

Diệp Ninh tính toán thời gian: “Chắc là bốn năm ngày nữa cũng sẽ về.”

 

 

 

 

Loading...