Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 373
Cập nhật lúc: 2025-12-17 15:54:39
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Phong trong túi đó thứ gì, nghiêm túc .
“Nhìn thử , ?”
Ngô Tú Nga lấy một bộ quần áo bé xíu đặt lòng bàn tay, hiện tại bà thật sự vui vẻ.
“Trong đây còn vài bộ nữa, đều là tranh thủ lúc rảnh rỗi tự tay may đó.”
Bà giống như khoe khoang mà trải bộ quần áo nhỏ xíu trong túi mặt Cố Phong.
Cố Phong ngơ ngác: “Đây là đồ của em bé ?”
Hơn nữa kích cỡ thì chắc đều là của bé sơ sinh.
Ngô Tú Nga khép miệng : “ . Đẹp ? Mẹ cố ý cho hai đứa đứa.”
“Làm cho tụi con?”
“Cho con của hai đứa, cho cháu trai hoặc là cháu gái của .” Ngô Tú Nga đến đây, vẻ cực kỳ hưng phấn.
Cuối cùng Cố Phong cũng hiểu, dáng vẻ vui vẻ của Ngô Tú Nga, trong lòng nặng trĩu.
Nếu cha ly hôn, chắc là sẽ thể nào chấp nhận sự thật nhỉ?
Ngô Tú Nga chỉ lo tự một : “Con và Tiểu Ninh cũng kết hôn lâu thế , bận hơn nữa thì cũng nên con chứ. Đến lúc đó nếu Tiểu Ninh thời gian chăm thì với cha con thể chăm sóc phụ.”
Lúc Cố Kiến Quốc bệnh nặng, bọn họ dám nghĩ đến chuyện . hiện tại khác, Cố Kiến Quốc càng ngày càng khỏe hơn, cuộc sống cuối cùng cũng hy vọng.
Hơn nữa hiếm khi Cố Phong mới cơ hội về nhà một , bà đương nhiên giục .
“Mẹ...”
Lời của Cố Phong đến bên miệng, chạm ánh mắt chờ mong của Ngô Tú Nga, thể nào nên lời nữa.
Ngô Tú Nga thấy thôi, trực tiếp hiểu lầm.
“Chuyện thì cái gì mà hổ chứ, mấy cùng tuổi con trong thôn con cái đều mua nước tương hết . Hiện tại ước mơ lớn nhất cả với cha con chính là thấy cháu nội đời. Con cố gắng lên đó, nhanh chóng cha ôm cháu.”
Cố Phong âm thầm thở dài trong lòng, cuối cùng cũng chỉ thể một câu: “Tụi con sẽ cố gắng.”
Hai con cứ thế mà chuyện với , mãi đến nửa đêm, Ngô Tú Nga mới lưu luyến rời mà về phòng.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, ngày hôm trời vẫn còn sáng hẳn, Cố Phong xách theo hành lý từ trong nhà .
Nhìn thấy cha đều mạnh khỏe, cũng thể yên tâm.
Anh chào tạm biệt bọn họ, cũng là vì bọn họ cần quá đau buồn.
Cố Phong bước từng bước chân kiên định, đón ánh nắng mặt trời bước nhanh về phía , khi rời còn đến thôn Đại Liễu Thụ một mới .
Diệp Ninh thể về, thể qua đó hỏi thăm, như thế cũng thể bọn họ yên tâm hơn.
Chờ Cố Kiến Quốc và Ngô Tú Nga mơ mơ màng màng tỉnh , phát hiện nồi bếp đều nóng hổi, đồ ăn sáng nấu xong, trong phòng Cố Phong còn bóng .
Bên cạnh giường đất cũng chỉ để một bức thư.
Ngô Tú Nga ý thức Cố Phong , nước mắt lập tức chảy xuống.
Cố Kiến Quốc mở phong thư , bên trong là tiền.
“Thằng nhóc để tiền nữa, tiền đều cho chúng hết, cũng hai đứa nó đủ tiền xài nữa.”
Cha già thèm quan tâm sống khổ cực , trong lòng vĩnh viễn đều chỉ nhớ mong đến đứa con đang xa nhà.
Thôn Đại Liễu Thụ.
Diệp Đống cầm một nắm hạt dưa, ở gốc cây liễu lớn ở giữa thôn, đang khoe khoang khoác lác với mấy thanh niên cùng tuổi .
“Hiện tại chị của chính là thành viên trụ cột trong đoàn văn công, ở chỗ đó chị một hai, thiếu chị một cái là cả đoàn văn công đều tê liệt thể hoạt động nữa!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-373.html.]
“Cậu quá lên đúng . Chị của mà còn đòi trụ cột hả?”
Rõ ràng tất cả đều tin.
Diệp Đống trừng to hai mắt, cất cao giọng : “Mấy đừng mà tin, chị của giỏi lắm, chừng một ngày nào đó sẽ trở thành siêu đó!”
“Ha ha ha, nếu Diệp Ninh thể trở thành siêu thì con heo nái nhà tao leo cây!”
Trong đó một thanh niên quan hệ lắm với Diệp Đống ôm bụng cực kỳ lố lăng.
Dựa theo cái tính cách của Diệp Ninh, trở thành trò hề cũng cảm ơn trời đất lắm .
Diệp Đống khí phách đá một phát: “Mày ghen tị thì !”
Người thanh niên đá cũng phục: “Mày xạo! Chị của mày cũng đều dựa rể của mày .”
Mộng Vân Thường
Nhắc đến Cố Phong thì Diệp Đống càng tự tin hơn nữa: “Cho dù dựa rể của tao thì cũng là do chị của tao bản lĩnh. Với tao cho mày , hiện tại rể của tao là doanh trưởng, sớm muộn gì cũng sẽ thăng chức lên đoàn trưởng. Tụi mày đừng mà chọc tao, nếu rể của tao thành đoàn trưởng , tao bảo rể của tao kéo pháo đến nả c.h.ế.t tụi mày!”
Tất cả những mặt ở đây đều ngơ ngác , đến cả cơ bắp mặt thanh niên đá cũng run rẩy.
Tuy rằng lấy pháo nả là một lời vui đùa, nhưng nếu thật sự một ông rể đoàn trưởng, thì cũng ghê gớm.
Vài giây , tên đó căm giận một câu: “Nói chuyện phiếm với mày chán c.h.ế.t , đây!”
“Ừm, nhà cũng còn việc.”
Mọi mỗi một câu, tất cả tìm cớ rời .
là thể nào tiếp tục chuyện tiếp nữa, hiện tại Diệp Đống thật sự chẳng gì sợ, trừ phi đầu óc bọn họ tỉnh táo mới thể tranh hơn thua với .
Diệp Đống phun vỏ hạt dưa, duỗi tay giữ những .
“Sao mấy hết , chuyện thêm một chút nữa ! với mấy ha, mấy ngày rể còn thư với , là sẽ tặng cho một cây s.ú.n.g lục cho chơi nữa đó!”
Cậu sợ những khác rõ, gân cổ lên kêu.
mà xong, một giọng lập tức từ phía vang lên, hỏi.
“Súng lục gì thế?”
Hai mắt Diệp Đống sáng lên, lập tức hưng phấn, bên cạnh còn nữa hả?!
“Súng lục chính là s.ú.n.g lục...”
Cậu hưng phấn xoay , giây tiếp theo đột nhiên thấy Cố Phong, hoảng sợ run lên.
Bắt đầu từ lúc nãy Cố Phong ăn lung tung, tuy rằng thằng nhóc sắp sửa cha, nhưng cái tật đáng tin đổi chút nào.
“Anh, , rể?!!”
Diệp Đống mất ba giây mới phản ứng , đó trực tiếp hất đống hạt dưa trong tay , duỗi tay túm lấy cánh tay của Cố Phong, xoay vòng vòng bên mấy vòng.
“Anh rể, là thật đó hả! Anh từ chui thế?”
Đây thật sự là đúng với câu , nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến ngay.
Cố Phong đen mặt, cái gì mà chui chứ?
“Anh rể, chị của em ? Sao chị em về chung với ?”
Diệp Đống kích động c.h.ế.t, nhưng mà cũng lập tức ý thức chỉ một Cố Phong mà thôi.
Cố Phong trả lời: “Chị của em còn , nghỉ nên mới về thăm gia đình.”
Diệp Đống Diệp Ninh về, tuy rằng chút thất vọng, nhưng mà Cố Phong về cũng lắm .
Cậu nhanh chóng cầm lấy hành lý trong tay Cố Phong : “Anh rể, chúng về nhà thôi!”
Cố Phong theo bên cạnh Diệp Đống, về phía nhà họ Diệp.