Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 370
Cập nhật lúc: 2025-12-17 15:54:35
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chờ đến khi hai phòng , Trịnh Thư Vân mệt đến mức thở , trán đầy mồ hôi.
Mục Văn Hạo ngã xuống giường.
Trịnh Thư Vân thở hổn hển, đó với : “Ông chủ Mục, cứ ở chỗ nghỉ ngơi nha. Lát nữa sẽ dặn dò với lễ tân, nếu việc gì thì cứ gọi bọn họ.”
Cô cũng xác định Mục Văn Hạo đang nhắm mắt lời cô , nhưng mà cô cũng chỉ thể đến nước mà thôi.
Cô lên cởi giày giúp Mục Văn Hạo, đắp chăn cho , nhưng ngay lúc cô xoay rời , Mục Văn Hạo đột nhiên nắm chặt lấy cổ tay của cô .
Trái tim của Trịnh Thư Vân run lên, ánh mắt chút hoảng loạn chạm đôi mắt sâu thẳm của Mục Văn Hạo.
Ánh mắt bởi vì say rượu mà mơ màng của Mục Văn Hạo, giờ phút tràn ngập cảm giác nguy hiểm.
“Ông chủ Mục...”
Giọng của Trịnh Thư Vân run rẩy, đợi cô tiếp câu tiếp theo, Mục Văn Hạo dùng sức mạnh mẽ kéo cô trong lòng n.g.ự.c , đó tư thế của hai đổi.
Trịnh Thư Vân ngơ ngác, thở cuồng ngạo của đàn ông cô hoa mắt chóng mặt, giống như say rượu biến thành chính cô .
Cô gần như theo bản năng mà đặt tay lên n.g.ự.c Mục Văn Hạo, kéo dãn cách giữa hai , nhưng mà cô cảm nhận cảm giác rắn chắc lòng bàn tay thì giống như điện giật, hoảng loạn thu tay .
“Ông chủ Mục, tỉnh táo , là Trịnh Thư Vân!”
Cô run giọng quát lớn, cũng là bởi vì cách giữa hai quá gần nên cảm thấy xâm phạm, là bởi vì tình cảm xa lạ mãnh liệt trong lòng buộc cho đỏ mắt.
Mục Văn Hạo thèm để ý đến cảm xúc của cô , đôi mắt sâu thấy đáy như hút cô trong.
“Không em thích ?”
Giọng khàn khàn rơi xuống, đầu ngón tay thô ráp chậm rãi chạm lên trán của cô , mịt mờ mà phác họa đường cong má của cô .
Trịnh Thư Vân chỉ cảm thấy đầu óc ầm một tiếng, giống như sấm sét bổ trúng.
Cô phủ nhận, nhưng nên lời dù chỉ một chữ.
Cơ thể liên tục run rẩy, đến cả ý thức cũng dần dần trở nên mơ hồ.
Cho nên đàn ông thấu bí mật và khát vọng giấu ở nơi sâu nhất trong lòng cô từ lâu !
Mục Văn Hạo cong môi nở một nụ tà mị, cúi xuống, hôn môi Trịnh Thư Vân.
Trịnh Thư Vân cảm nhận thở của đàn ông càng lúc càng gần, thật sự sắp thở nổi nữa.
Cô quá nhiều kinh nghiệm tiếp xúc với đàn ông, huống chi còn là đàn ông mà cô hả cảm.
Ngay lúc Mục Văn Hạo sắp sửa chạm đến cô , chút lý trí còn sót cô hoảng loạn kiên quyết né tránh nụ hôn của Mục Văn Hạo!
“Anh xem là cái gì? loại phụ nữ tùy tiện thích gì thì !”
Giờ phút , Trịnh Thư Vân vô cùng tức giận, vị hôn thê là Mộng Kiều Nhụy , còn trêu chọc Diệp Ninh, hiện tại còn thế với cô .
điều khiến cô càng thêm tức giận chính là rõ ràng cô thái độ của Mục Văn Hạo với tình yêu vô cùng tùy tiện, nhưng mà cô vẫn sẽ động tâm.
Tuy rằng Mục Văn Hạo hôn hụt, nhưng cũng tức giận, ngược còn đến gần vành tai của cô , vô cùng hứng thú ngắm nghía vành tai đỏ bừng .
“Từ đến nay đều bao giờ xem em là loại phụ nữ tùy tiện.”
Hiện tại Trịnh Thư Vân trở thành con mồi thể vồ bắt bất cứ lúc nào.
Trịnh Thư Vân nín thở, ngơ ngẩn về phía .
Mục Văn Hạo đương nhiên sẽ bỏ lỡ cơ hội , cúi xuống hôn...
Trịnh Thư Vân đắm chìm trong d.ụ.c vọng do Mục Văn Hạo thêu dệt.
Không tỉnh, hề ý định tải .
Đột nhiên, khi môi răng hai đang chạm , một cái tên khác gọi nỉ non.
Đó là tình huống Mục Văn Hạo thả lỏng, xuất phát từ tình cảm thật lòng mà gọi.
Anh gọi vô cùng dịu dàng, cẩn thận, coi nó như trân bảo.
đối với Trịnh Thư Vân mà , cái tên giống như một nhát búa lớn, đầu óc đang lộn xộn của cô lập tức tỉnh táo .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-370.html.]
Cô đột nhiên mở bừng mắt, trong mắt tràn ngập bi thương và tức giận.
Cô đẩy Mục Văn Hạo .
Động tác của Mục Văn Hạo càng thêm ngông cuồng.
Hình như cảm nhận cô gái ở bên cơ thể ngoan, vô cùng thuần thục mà cố định hai tay của cô phía .
“ em!”
Đối với mà , mấy phụ nữ chẳng gì khác cả, chỉ đều là thứ đồ chơi để phát tiết d.ụ.c vọng mà thôi.
Nước mắt của Trịnh Thư Vân chảy xuống khóe mắt, thể chạy thoát , c.ắ.n răng, c.ắ.n mạnh vai của Mục Văn Hạo.
Cơn đau đớn kịch liệt cuối cùng cũng Mục Văn Hạo tỉnh táo một chút.
Mặt lộ một chút âm u, vô cùng khó chịu về hành vi của Trịnh Thư Vân.
Mộng Vân Thường
“Anh điên ?”
Trịnh Thư Vân đàn ông thấy sự mềm yếu của cô , thu nước , dùng hết lực tránh khỏi sự khống chế của .
Ngay khoảnh khắc hai chân chạm mặt đất, cô cảm thấy chân đều mềm nhũng.
Cô hoảng loạn điều chỉnh quần áo cởi hơn phân nửa, tức giận về phía Mục Văn Hạo.
“Mục Văn Hạo! Anh thế cảm thấy với cô Mộng ?”
Mộng Kiều Nhụy là vị hôn thê danh chính ngôn thuận của , nhưng mà lén giấu cô loại chuyện .
Chút hứng thú của Mục Văn Hạo cô chất vấn mà biến mất sạch sẽ, chút hoang mang xuống giường, thèm để ý đến cô nữa.
Trịnh Thư Vân ngó lơ như thế, cảm thấy vô cùng tủi .
“ ngờ rằng là loại như thế!”
Trong khoảnh khắc , thứ gì đó vô cùng quý giá vỡ vụn.
Mục Văn Hạo nghiêng , lấy tay chống đầu, thèm để ý mà cô .
“Cô Trịnh, vì cô cứ nhất định chuyện mất hưng chứ? Rõ ràng là cô cũng đồng lòng, cứ thuận theo tự nhiên ?”
Mục Văn Hạo giống như đổi thành một khác, hung ác, nham hiểm, lạnh nhạt, giống như tình cảnh dịu dàng lúc nãy bao giờ diễn .
Ngực Trịnh Thư Vân phập phồng kịch liệt, thể tin rằng thể những lời như thế ?!
“Anh xem là gì chứ?”
“Phụ nữ, hơn nữa là loại phụ nữ thể cảm thấy hứng thú.” Mục Văn Hạo trả lời một cách ngả ngớn.
Trịnh Thư Vân siết chặt nắm đấm, cuối cùng cũng cảm nhận điểm đáng ghét của .
“Diệp Ninh đúng, đúng là một tên dê xồm!”
Cô tức giận nhắc đến tên của một nên nhắc đến.
Sắc mặt của Mục Văn Hạo lập tức đổi, bộ cảm xúc đều vẻ lạnh lùng bao phủ.
Anh chậm rãi từ giường lên, men say biến mất sạch sẽ.
Anh cũng tiếp tục đến gần Trịnh Thư Vân, mà từ cao xuống cô .
“Cô còn gì về nữa?”
Trịnh Thư Vân mím chặt khóe môi, thấy rõ ràng bộ quá trình đổi của Mục Văn Hạo.
Trong lòng dâng lên cảm xúc chua xót nên lời.
“Mộng Kiều Nhụy mới là vị hôn thê của !”
Cô lạnh lùng nhắc nhở .
“Ha hả.” Mục Văn Hạo khinh miệt, nhưng mà nụ xuất hiện gương mặt , cho thấy vô cùng sợ hãi, tiếp tục lặp vấn đề khi nãy: “Cô còn cái gì nữa?”
“Anh để ý cô đến thế ?” Trịnh Thư Vân gằn từng chữ một : “Nếu để ý cô như thế, vì đính hôn với Mộng Kiều Nhụy?”
Đây là chuyện cô thể nào hiểu nỗi, cũng thể chấp nhận !