Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 35
Cập nhật lúc: 2025-12-17 06:16:33
Lượt xem: 47
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Gương mặt Diệp Ninh chút âm u.
Mấy cướp tiền.
“Ai sai các đến đây?”
Cô thù oán gì với mấy , đối phương gãy tay cô, rõ ràng là giấu ở phía sai khiến.
“Cô cũng thông minh đó chứ?”
Câu trả lời của đàn ông xác minh suy đoán của cô.
“Là Vương Hinh Tuyết ?”
Diệp Ninh lập tức cái tên , bởi vì ngoại trừ Vương Hinh Tuyết, cô cũng nghĩ rốt cuộc còn ai căm thù cô đến thế.
cô ngoài ý chính là đàn ông tên của Vương Hinh Tuyết xong, vẻ mặt cũng hề đổi, hiển nhiên cô đoán sai .
Đôi mắt hung ác nham hiểm của đàn ông khóa chặt lấy cô : “Cô tự là để chúng giúp?”
Gã xong, lập tức quăng một cục gạch đến chân của Diệp Ninh.
Mặt Diệp Ninh đổi, trong lòng thầm tính toán xem nếu đối phó với mấy thì phần thắng sẽ cao bao nhiêu?!
“ là quân tẩu, các dám động , sợ hậu quả ?”
“Mẹ bớt nhảm ! Mấy em, xông lên!”
Người đàn ông cho cô cơ hội bỏ trốn, lệnh cho bốn đàn ông khác đồng loạt chạy về phía cô.
Diệp Ninh chậm rãi lui , mãi đến khi phần lưng chạm vách tường cứng rắn, còn đường lui nữa.
Ánh mắt cô chợt lóe lên, xuyên qua những để về phía bên ngoài hẻm nhỏ, tìm xem cơ hội để kêu cứu .
mà ngoài đầu hẻm trống rỗng, ai qua hết.
Nhìn mấy tên bắt cóc hung dữ, cô chỉ thể c.ắ.n răng, liều mạng với bọn họ.
Khi đàn ông đầu tiên duỗi tay chuẩn bắt cô, cô xoay né tránh. Cùng thời gian đó, cô còn đ.á.n.h mạnh lên của một đàn ông khác.
Toàn bộ năm đều ngờ sẽ xảy biến cố như thế, nhất là đàn ông cô đ.á.n.h trúng, chuẩn gì, chật vật ngã xuống đất.
Năm xúm , lập tức xuất hiện một lỗ hổng, Diệp Ninh giơ chân bỏ chạy.
Người đàn ông dẫn đầu tức giận c.h.ử.i thế, trở tay bắt lấy Diệp Ninh.
Diệp Ninh nhận thấy đối phương túm chặt lấy phẩn cổ áo của cô, cô nhanh chóng xoay nắm lấy cổ tay của gã, tranh thủ lúc gã còn kịp phản ứng, một động tác vật qua vai vô cùng xinh .
Rầm!
Người đàn ông mới rơi xuống đất, lập tức cảm giác xương cốt đều vỡ vụn.
Chỉ trong vòng vài giây ngắn ngủi, Diệp Ninh lộ vài chiêu, năm đều vô cùng kinh ngạc.
“Con nhỏ võ, lên hết cho tao!”
Người đàn ông quăng ngã nổi giận, từ đất bò lên, gào to.
Trong lòng Diệp Ninh vô cùng nặng nề, thuật phòng của cô dùng để đối phó một hai thì còn tạm , nhưng hiện tại đến năm vạm vỡ, cơ thể hiện tại của cô đủ linh hoạt, song quyền khó địch nỗi bốn tay.
Quả nhiên, chỉ cầm cự một lúc, Diệp Ninh một trong đó túm lấy cánh tay, trong tay đối phương còn cầm một cục gạch, chút do dự đập thẳng đầu cô.
Tiêu !
Diệp Ninh cam lòng nhắm mắt , chờ đợi cơn đau đớn đến.
Một giây.
Hai giây.
Năm giây.
Cơn đau đớn trong tưởng tượng xuất hiện, bên tai vang lên tiếng đàn ông kêu t.h.ả.m thiết, cánh tay đang túm chặt cũng thả .
Ý thức cứu cô, Diệp Ninh nhanh chóng mở to mắt, chờ đến khi thấy rõ đến là ai, hai mắt kịch liệt co rút .
Cố Phong?!!
Không ngờ là !
Sao ở chỗ ?!
Diệp Ninh ngơ ngác, đợi cô kịp phản ứng , năm tên bắt cóc đều Cố Phong đ.á.n.h quỳ rạp xuống đất.
“Giỏi quá.”
Cô khỏi cảm thán, mặc dù tham gia quân ngũ đương nhiên là võ, nhưng ngờ mạnh đến thế.
“Cố Phong, cản bọn họ !”
Cô nhận thấy năm định bỏ chạy, lập tức hồn kêu to.
Cố Phong đương nhiên sẽ dễ dàng thả mấy bọn họ , nhưng mà ngờ đàn ông dẫn đầu chuẩn sẵn sàng, Cố Phong mới đến gần quăng một nhúm bột ớt .
Cố Phong đành bảo vệ hai mắt, chờ đến khi bột ớt tản , năm cũng mất hút.
Mộng Vân Thường
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-35.html.]
“Trò đê tiện!”
Giọng của cực kỳ trầm thấp.
Diệp Ninh trơ mắt bọn họ chạy thoát, tuy rằng tức giận, nhưng cũng .
“Anh ?”
Cô xác nhận tình hình của Cố Phong.
Cố Phong đầu cô, gương mặt vô cùng nghiêm túc.
“Sao cô chọc loại ?”
Khóe miệng Diệp Ninh co giật: “ bọn họ, cũng từng chọc ghẹo gì bọn họ hết.”
“Vậy vì bọn họ đ.á.n.h cô?” Cố Phong Diệp Ninh lộ vẻ mặt như việc gì, trong lòng hiểu bùng lên lửa giận, lúc nãy nếu chạy đến kịp lúc, hậu quả thật sự dám tưởng tượng.
Diệp Ninh nhíu mày, cái giọng điệu thẩm vấn của cứ giống như cô mới là tên lưu manh thế?
“Sao chứ? vốn dĩ bảo bắt bọn họ hỏi cho rõ ràng, là vô dụng, để bọn họ chạy thoát.”
“ vô dụng?” Cố Phong cảm thấy cực kỳ vớ vẩn, rốt cuộc ai mới cứu cô xong hả?
Diệp Ninh ha hả vài tiếng, tuy rằng cô cũng lời cô đả thương khác, nhưng rõ ràng đàn ông cố ý kiếm chuyện với cô .
Cố Phong giận đến nghiến răng nghiến lợi, quả nhiên cô vẫn thể đổi bản tính mà.
Hai xuất hiện một im lặng ngắn ngủi, bầu khí vô cùng áp lực.
Diệp Ninh hít một thật sâu, nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc, mở miệng xin : “Được , là ăn lựa lời, cảm ơn lúc nãy cứu . mà xuất hiện ở chỗ ?”
Đáy mắt Cố Phong xuất hiện một chút kinh ngạc, giữa mày dần xuất hiện một chữ “xuyên”, chằm chằm cô.
Anh thật sự ngờ rằng cô sẽ chủ động xin .
Rõ ràng vẫn là phụ nữ đáng ghét , nhưng hình như gì đó giống lắm.
Diệp Ninh chằm chằm đến mức da đầu tê dại.
Cô cũng xin , đừng là còn định đ.á.n.h cô đó nha?
“Nè, đang chuyện với đó, ở chỗ .”
“ đến đây tìm cô.”
Diệp Ninh nghĩ đến đủ loại câu trả lời, chỉ duy nhất ngờ rằng sẽ như thế.
“Tìm chi?”
Không ước gì thể tránh xa cô ?”
“Có đơn xin ly hôn phê duyệt ?”
Hình như cũng chỉ chuyện thôi, nghĩ đến việc sắp sửa thể ly hôn, mặt Diệp Ninh cũng chút thần thái.
Cô phản ứng như thế, Cố Phong nên vui vẻ mới đúng, nhưng vì vui nổi.
“Không . Về nhà .”
“...”
Diệp Ninh ngẩn , ?
Cố Phong thấy cô khó hiểu như thế, nhịn giục: “Đi thôi.”
Diệp Ninh cảm thấy gì đó đúng lắm, bởi vì bình thường khi chuyện với cô đều cực kỳ mất kiên nhẫn, hiện tại hình như hơn một chút đúng ?
Cô mới bước một bước, mắt cá chân đột nhiên truyền đến cơn đau đơn xuyên tim.
“Shh.”
Cô hít hà, mặt mày lập tức trắng bệch.
Cố Phong xoay tiếng động, đành đầu nữa.
Diệp Ninh khom lưng ôm mắt cá chân, trán toát mồ hôi lạnh.
“Hay là về , hình như trẹo mắt cá chân .”
Cô thậm chí còn nhờ Cố Phong giúp đỡ.
Cố Phong mất kiên nhẫn dời mắt xuống, đầu tiên là suy nghĩ cô cố ý ?
mà cô lộ vẻ mặt đau khổ và mồ hôi mặt, nếu như cô là giả vờ thì kỹ thuật diện quá cao siêu .
“Không ?”
Diệp Ninh lắc đầu: “Chắc là , là phiền tìm một chiếc xe ba bánh đến giúp .”
Cũng chỉ thể thế.
Cố Phong thoáng qua đầu ngõ, nơi vẫn khá hẻo lánh cho dù tìm xe thì cũng đến đường phố ở bên ngoài.
Anh do dự một lúc, đó nửa xổm xuống mặt Diệp Ninh.