Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 343

Cập nhật lúc: 2025-12-17 15:54:08
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cố Phong ở một bên, như như cô.

“Em mệt đúng ? Muốn ăn cái gì nào, ngoài mua về.”

Diệp Ninh chậm rãi dậy, ngẩng đầu lên suy nghĩ.

“Anh mới là mệt nhất ngày hôm nay đó, chúng ngoài ăn .”

Hôm nay bao thầu hết tất cả những công việc thể lực, nếu , một cô chắc chắn .

Cho nên cô mời ăn một bữa no nê.

Cố Phong trêu chọc quan tâm : “Em còn xuống lầu nổi ?”

Diệp Ninh lập tức từ giường bật dậy, khôi phục sức sống.

“Anh đừng xem thường .”

“Ha ha.” Cố Phong sung sướng, hiếm khi nào thấy cô hoạt bát như thế : “Đi thôi.”

Diệp Ninh chọn một tiệm cơm ở bên ngoài gần đó, hơn nữa lúc bọn họ đến thì lúc là giờ cơm, trong ngoài đều đầy khách.

Muốn kiếm phòng riêng đương nhiên thể , bọn họ chọn đại một vị trí trong góc xuống.

Diệp Ninh ngửi mùi cơm, bụng trực tiếp sôi lên.

Cô gọi bốn món đồ ăn và một canh, ngay lúc cô cảm thấy lẽ còn đủ thì Cố Phong cản .

“Đủ .”

“Được , chờ thiếu gọi thêm cũng .” Lúc Diệp Ninh mới dừng .

Mộng Vân Thường

Tốc độ lên món cũng nhanh, Diệp Ninh há to miệng bắt đầu ăn uống.

Từ khi cô giảm béo thành công đến bây giờ, đây là đầu tiên Cố Phong thấy cô ăn ngấu nghiến như thế, xem cô thật sự đói bụng.

“Ăn từ từ thôi, coi chừng nghẹn.”

Lúc , ánh mắt của Cố Phong khi về phía cô dịu dàng đến mức thể chảy nước.

Diệp Ninh ăn mời : “Anh cũng ăn , ngon lắm đó.”

Cố Phong đáp, nhưng mà so với việc tự ăn cơm thì cảm thấy cô ăn sẽ càng thỏa mãn hơn.

“Hôm nay may mà giúp, lấy nước rượu, mời một ly.”

Tâm trạng của Diệp Ninh cũng tệ lắm, bưng ly nước lên.

Cố Phong thì phối hợp cô.

Mỗi một động tác lời của hai đều mấy ở một bàn cơm cách đó xa thấy rõ ràng.

Tuy rằng bọn họ chỉ ăn mặc quần áo bình thường, nhưng lời cử chỉ rõ ràng là thuộc về tham gia quân ngũ.

Bốn bàn đó đều để ý đến bên phía Diệp Ninh và Cố Phong, đó hạ giọng nhỏ với .

“Bên là doanh trưởng Cố với Diệp Ninh đúng ?”

, nhầm .”

“Không bọn họ ly hôn ? Sao bây giờ còn ăn cơm chung với nữa, hơn nữa trông vẻ tình cảm cũng khá mà?”

nè.”

“Biết cái gì thế?”

“Mấy ngày nay trong quân khu theo đuổi Diệp Ninh đều xếp hàng dài , nhưng Diệp Ninh đều thèm đến. Với còn ngày hôm qua đoàn trưởng Triệu Triệu Chu Thành của đoàn sáu cũng đến đoàn văn công xem mắt. Mấy đoán xem kết quả như thế nào?”

“Đừng úp úp mở mở nữa, mau , kết quả thế nào?”

“Kết quả là lúc đoàn trưởng Triệu từ trong đoàn văn phòng mặt mày tái mét, thèm nhắc đến chuyện coi mắt nữa.”

Người chuyện xong, tất cả những khác bàn cơm đều cố nhịn .

“Bị Diệp Ninh chọc tức đúng ?”

“Rốt cuộc xảy chuyện gì chúng cũng , dù cũng chứng minh Diệp Ninh tìm mới. Mấy bây giờ .”

Người đàn ông liếc về phía bàn của Cố Phong và Diệp Ninh.

“Có một việc quá rõ ràng ?”

“Vậy hai bọn họ còn ly hôn chứ?”

“Anh hỏi , hỏi ai đây? Đó là chuyện nhà của hai vợ chồng , chúng ngoài, bớt xía thì hơn, nếu sẽ trở thành trò giống như đoàn trưởng Triệu đó.”

Bên chuyện rôm rả, Diệp Ninh ở bên cũng cảm nhận khác thường.

“Cố Phong, quen mấy bên ? Hình như bọn họ cứ chúng mãi đó.”

 

 

 

Cố Phong theo tầm mắt của Diệp Ninh, đó lắc đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-343.html.]

“Không quen. mà trông thì giống như trong bộ đội.”

Chuyện cũng gì lạ cả, nơi cách đại viện quân khu xa, quân nhân đến đây ăn cơm cũng bình thường.

“Không quen thì thôi, lẽ là do quá nhạy cảm thôi.” Diệp Ninh cố ý như thế.

Nếu Cố Phong quen , liên tục về phía bọn họ, cũng chỉ một khả năng duy nhất.

Đó chính là bởi vì cô...

Cố Phong hỏi: “Có cần hỏi thử ?”

“Không cần, dù chúng cũng sắp ăn xong .” Diệp Ninh cũng trêu chọc phiền phức.

Cố Phong như thế cũng đành thôi.

Vài phút , hai cùng buông chén đũa xuống.

Diệp Ninh còn chuẩn tính tiền, nhưng Cố Phong giành .

“Em khách sáo với gì chứ, chỉ là một bữa cơm thôi mà.”

Diệp Ninh dở dở : “ đang định cảm ơn mà.”

Cố Phong trông vẻ khá tùy ý : “Vậy để , coi như em nợ một bữa cơm.”

Diệp Ninh ý kiến gì.

Chờ hai khỏi tiệm cơm thì ánh trăng bên ngoài chiếu khắp đường nhỏ.

Cố Phong lái xe đến đây, khi Diệp Ninh lên xe lập tức gì nữa.

Từ tiệm cơm đến đại viện quân khu chỉ cần lái xe bảy tám phút, chờ xe dừng lầu thì Diệp Ninh nhắm mắt ngủ mất .

Cố Phong khẽ gọi: “Tiểu Ninh?”

Diệp Ninh vẫn nhúc nhích, rõ ràng là ngủ say .

Cố Phong tắt máy xe, cũng gọi cô dậy nữa mà cứ chằm chằm chớp mắt phần mặt nghiêng của cô.

Không giữ tư thế suốt bao lâu, Cố Phong cũng chậm rãi nhắm mắt ...

Hôm .

“A~”

Diệp Ninh mơ mơ màng màng tỉnh , trần nhà chút xa lạ đầu, trong thời gian ngắn kịp phản ứng .

Chờ đến khi bộ lý trí về đại não, cô mới ý thức cô đang ngủ ở nhà mới, cái giường mới.

Ký ức vẫn còn dừng ở cảnh khỏi tiệm cơm với Cố Phong tối hôm qua, đó cô lên xe ngủ mất.

“Mình ngủ say đến mức ?”

Chắc chắn là Cố Phong ôm cô lên lầu, động tác lớn như thế mà cô vẫn hề tỉnh ?!

Cô gần như theo bản năng về phía quần áo .

Ngoại trừ áo khoác cởi , những thứ khác đều bình an mà mặc cô.

Cô giơ tay vỗ nhẹ đầu, quăng mớ suy nghĩ lung tung .

Sao Cố Phong thể loại chuyện chứ.

Sắp xếp mớ suy nghĩ hỗn độn, Diệp Ninh vươn vai xuống giường.

Bên ngoài cửa sổ đầy ánh nắng sáng sủa, cô mở cửa sổ , bầu khí trong lành mát mẻ ập đến.

Khác với bầu khí lộn xộn lúc sáng sớm ở nơi ở cũ, nơi vẻ im lặng.

Diệp Ninh ở bên cạnh cửa sổ trong chốc lát, quen với cảnh mới, đó mới phát hiện một tờ giấy đặt bàn trong phòng khách.

“Em ngủ say quá nên gọi em dậy. Anh về bộ đội, việc gì thì gọi điện thoại cho .”

Tuy rằng ký tên gửi, nhưng ngoại trừ Cố Phong thì cũng ai khác nữa.

Ánh mắt Diệp Ninh dịu dàng tờ giấy, tưởng tượng đến cảnh Cố Phong tờ giấy .

Tuy rằng chuyện ngày hôm qua chỉ là một trùng hợp, nhưng thật sự giúp cô nhiều thứ.

Một lúc , cô thu hồi suy nghĩ , đó mới phát hiện căn phòng cũng dọn dẹp gọn gàng ngăn nắp .

Bởi vì ngày hôm qua thời gian hạn, đồ đạc trong bếp cũng chỉ tùy ý chất một đống với , nhưng mà hiện tại chén đũa cơm cơm đều đặt ở nơi chúng nó nên ở, cần sắp xếp nữa.

Diệp Ninh lập tức đến căn phòng ngủ còn , cô đặt bàn sách trong đó, dự định biến nó thành phòng sách.

Không chỉ gia cụ bày biện gọn gàng mà đến cả ống đựng bút đặt bàn cũng lau sạch bụi.

Không cần hỏi cũng ngay chắc chắn là tối hôm qua Cố Phong tranh thủ lúc cô ngủ dọn dẹp .

 

 

 

 

 

Loading...