Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 342
Cập nhật lúc: 2025-12-17 15:54:07
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Xe khởi động, cô kính chiếu hậu, thấy Lý Kim Phượng vẫn còn đang liên tục phất tay chào tạm biệt, cuối cùng trong lòng cũng chút buồn mang mác khi chia tay.
“Không ngờ em và chị dâu Lý thiết với đến thế đó.” Lời trêu chọc của Cố Phong trực tiếp ngắt ngang mạch suy nghĩ của Diệp Ninh, Diệp Ninh thu hồi tầm mắt .
Diệp Ninh hồn lười biếng tựa lưng ghế dựa, nhớ những gì diễn ở viện gia thuộc trong suốt một năm qua, cảm thán một tiếng: “Trước ngày hôm nay cũng luôn đó.”
Cố Phong cô chọc .
Diệp Ninh tiếp tục : “Lúc đầu cô cũng thích , luôn cố gắng hết sức và ly hôn đó.”
Đây chắc chắn là lời thật.
Nụ mặt Cố Phong cứng vài giây, nên nhắc đến đề tài .
“Xin …”
“ là lòng hẹp hòi như thế, hơn nữa cũng cần xin , lúc mà thích mới là lạ đó.” Diệp Ninh thèm để ý đến chuyện .
Cố Phong há miệng, gì đó, nhưng nên cái gì, một lúc lâu mới : “Chị dâu Lý cũng thích em, chắc là ảnh hưởng.”
Cho nên vẫn cần xin .
“ .” Diệp Ninh đưa câu trả lời khẳng định: “Lúc đó là xứng với , tất cả đều sẽ cảm thấy liên lụy . Cô vốn dĩ định ghép đôi với Vương Hinh Tuyết, chẳng qua là kịp thôi.”
Những việc trong lòng cô đều rõ.
Bàn tay đang cầm tay lái của Cố Phong siết chặt .
Diệp Ninh : “Đừng với là Vương Hinh Tuyết thích đó nha?”
Nếu thật sự , đây chắc chắn sẽ trở thành trò hề lớn nhất đời.
“Anh… .” Giọng của Cố Phong trầm xuống.
Cho dù lúc mới bắt đầu thật sự hề nghĩ theo hướng , nhưng nhiều chuyện xảy như thế, đương nhiên cũng đoán .
“ mà từ đến nay bao giờ suy nghĩ về phương diện nam nữ với cô cả.”
Tuy rằng hiện tại cái gì cũng tác dụng nữa .
“Chuyện thì tin. Dựa theo tính cách của , nếu thích cô thì chắc chắn ly hôn với .” Diệp Ninh nửa đùa nửa nghiêm túc .
Cố Phong thật sự nên nên nữa.
“ mà hiện tại chúng cũng ly hôn , cũng tự do. Sau dự định gì ?” Diệp Ninh cố ý hỏi như thế, cũng thử xem thể hỏi nguyên nhân khiến nhất quyết ly hôn .
“Không tính toán gì hết, mỗi ngày chỉ việc, huấn luyện.” Cố Phong đầu về phía cô, ánh mắt thật sâu: “Còn em thì , dạo gần đây bên em là náo nhiệt.”
Mặt già của Diệp Ninh đỏ lên, đương nhiên đang nhắc đến chuyện mấy theo đuổi cô.
“Nói thật, đến cả cũng ngờ là sẽ xảy loại chuyện phiền phức .”
Có lẽ hiện tại cô trở thành “danh nhân” của bộ quân khu nhỉ?
Mộng Vân Thường
Tuy rằng cô cũng nổi tiếng từ lâu .
“Em ưu tú như thế, đương nhiên sẽ còn nhiều thích em.” Giọng trầm thấp của Cố Phong giống như đang đè nén cảm xúc gì đó thể nào giải phóng .
Diệp Ninh : “Đây thể coi như đây là lời khen ?”
“ .” Hai chữ vô cùng đơn giản, Cố Phong đáp vô cùng dứt khoát kiên quyết.
Tuy rằng đây là sự thật, nhưng khen, Diệp Ninh vẫn cứ cảm thấy vui vẻ.
Cố Phong ý khoé môi của cô, bàn tay đang cầm tay lái siết chặt .
“Nếu những đó điều kiện , em suy xét ?”
Diệp Ninh quá để ý : “ mới nhảy khỏi phần mộ của hôn nhân, thể dễ dàng nhảy ngược trở chứ. Trừ phi đầu óc của tỉnh táo.”
Hiện tại cô tiền tài, danh tiếng và cơ thể khỏe mạnh, vì dồn bộ đầu óc và tinh thần lên một đàn ông chứ, cố gắng phát triển sự nghiệp hơn .
Cố Phong Diệp Ninh trả lời như thế, trong lòng cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Tâm trạng luôn căng thẳng suốt mấy ngày qua của cuối cùng cũng thả lỏng một ít.
Lúc Diệp Ninh nghĩ đến quy hoạch sự nghiệp trong tương lai của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-342.html.]
Chờ đến khi bộ điện ảnh của Ngô Thu Á chụp xong, danh tiếng và mối quan hệ của cô sẽ sự đổi mới, bản đồ sự nghiệp của cô cũng sẽ mở rộng thêm một mảnh đất mới.
Còn bên phía Hồng Hải, hiện tại cũng chỉ thể tạm thời định Mục Văn Hạo, tiếp theo chỉ cần chậm rãi chờ đợi cơ hội, thoát khỏi sự dây dưa của .
Cho nên tương lai của cô vẫn khá là xán lạn.
Tuy rằng Cố Phong Diệp Ninh đang suy nghĩ cái gì, nhưng thể thấy thần thái tỏa sáng toát từ trong ánh mắt của cô.
Cô thật sự hề chuyện ly hôn ảnh hưởng đến một chút nào.
Đây là điều hi vọng, thất vọng.
Hai mươi phút , Diệp Ninh từ viện gia thuộc quân khu đến một viện gia thuộc quân khu khác.
Mà nơi thật bất ngờ là nơi Trịnh Thư Vân ở.
Bởi vì cô từng đến đây, cho nên Diệp Ninh cũng chút quen thuộc với nơi .
Thậm chí cô còn chút nghi ngờ, Cố Phong nhầm chỗ ?
Sao căn nhà mà đoàn văn công phân phối cho cô thể ở nơi chứ?
Cô còn kịp tìm tòi nghiên cứu thì Cố Phong chào hỏi với cảnh vệ viên đang gác cổng, đó thuận lợi lái xe .
“Là nơi .”
Xe dừng ở lầu, Cố Phong hiệu.
Diệp Ninh ngẩng đầu đ.á.n.h giá căn nhà kiểu tây ba tầng ở mặt, nơi thật sự hơn chỗ ở cũ của bọn họ nhiều.
“Đi lên đó xem thử .” Cố Phong lên tiếng ngắt ngang suy nghĩ của cô.
Diệp Ninh sẽ ở tại lầu ba cao nhất, dùng chìa khóa mở cửa phòng , ngay giây phút cô đặt chân bước , bộ lực chú ý đều cuốn .
Nhà cửa rộng rãi sáng sủa, ngờ đến hai phòng ngủ một phòng khách, còn nhà bếp, nhà vệ sinh đầy đủ.
Tuy rằng bên trong bất cứ đồ nội thất gì, nhưng cửa sổ sáng sủa, cửa sổ một hạt bụi nào, giống như ai đó cẩn thận quét dọn .
Diệp Ninh tham quan mỗi một căn phòng, mặt giấu vẻ vui sướng.
“Căn nhà còn hơn trong tưởng tượng của nhiều.”
“Em thích là .”
Thật cần cô Cố Phong cũng thể nhận cô thích nơi .
“Anh dọn hành lý trong xe lên đây , đó chúng mua nội thất như giường nệm.”
Cũng may mới sáng sớm bọn họ dọn đây , hiện tại vẫn còn kịp chuẩn .
Diệp Ninh gật đầu, cũng ngại ngùng gì : “Được.”
Anh lái xe thì sẽ tiện hơn, nếu cô khó thể mua sắm đầy đủ thứ trong vòng một ngày.
Cố Phong là ngay, dọn hành lý xong lái xe chở Diệp Ninh đến xưởng gia cụ.
Hiện tại Diệp Ninh mua đồ cần giá nữa, chỉ cần lựa chọn kiểu dáng và tay nghề của thợ thôi.
Hai cùng chọn giường đệm, tủ quần áo, bàn sách, bàn ăn, ghế dựa, sofa, bàn .
Ra khỏi xưởng gia cụ, chạy đến cung tiêu xã lớn nhất trong thành.
Mua quạt điện, radio, drap giường, rèm treo, đệm.
Còn củi gạo mắm muối, chén đũa ấm nước ly tách nọ thì Diệp Ninh đều mang mấy món đồ cũ đến, cần mua nữa.
Tuy rằng hiện tại cô thiếu tiền, nhưng cũng sẽ phô trương lãng phí.
Cứ như thế, Diệp Ninh và Cố Phong ngoài mua mua mua, về nhà dọn dẹp, mãi đến bốn giờ chiều, xe tải chở gia cụ cũng chạy đến lầu.
Chờ đến khi bố trí xong hết tất cả thứ thì bầu trời cũng tối đen.
Diệp Ninh căn phòng trống rỗng cô lượt lấp đầy, dần dần vẻ giống như một ngôi nhà, cho dù mệt cũng cảm thấy vui.
“A! Tốt quá!”
Cuối cùng cô liệt giường nệm, hưởng thụ cái giường rộng rãi .