Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 317

Cập nhật lúc: 2025-12-17 15:49:33
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mặt mày Mộng Kiều Nhụy nhăn thành một cục, mấy thứ thì dễ lắm, nhưng dễ như .

Chỉ là riêng việc cần sợ Mục Văn Hạo, cô cũng .

hỏi thăm , gần như ngày mười lăm tháng nào Mục Văn Hạo cũng đều sẽ đến viện dưỡng lão Phòng Đình ở huyện kế bên để nghĩa công, cô thể lợi dụng cơ hội .”

Diệp Ninh nhắc đến chuyện thì cảm thấy chút khinh thường, loại ăn tàn nhẫn độc ác hề điểm giới hạn như Mục Văn Hạo đến viện dưỡng lão nghĩa công, đơn giản chỉ là cho danh tiếng của trông vẻ một chút mà thôi.

“Được, sẽ cố gắng thấy .” Thật trong lòng Mộng Kiều Nhụy cũng dám xác định lắm.

Diệp Ninh là một phụ nữ thông minh, cũng nên như thế nào.

“Còn nữa, chị Dung cuối tháng Mục Văn Hạo sẽ tham dự thương hội tổ chức ở tỉnh thành, đến lúc đó mặc kệ cô dùng biện pháp gì, cô nhất định cũng xuất hiện ở hiện trường.”

Đây mới là đòn sát thủ của Diệp Ninh, cô hỏi rõ ràng , thương hội là do quốc gia tổ chức, đến lúc đó còn các lãnh đạo tỉnh thành cùng tham dự, sẽ tổ chức hoành tráng.

Chỉ cần Mộng Kiều Nhụy chứng thực cô mới là vị hôn thê của Mục Văn Hạo ở trường hợp đó, cho dù Mục Văn Hạo quăng Mộng Kiều Nhụy thì cũng sẽ quá dễ dàng.

Hai mắt Mộng Kiều Nhụy lập tức sáng lên, nhưng mà vài giây lập tức biến thành nỗi bất an và chần chờ.

“Làm như thế thì chọc giận ?”

Hậu quả đó thật sự sẽ đáng sợ.

“Cầu phú quý trong nguy hiểm, cô một tháng để chuẩn .” Diệp Ninh đến đây thì dừng.

Mộng Kiều Nhụy mím chặt khóe môi, nhanh chóng siết chặt nắm tay, quyết định.

!”

Ánh mắt của Diệp Ninh sâu, đầu tiên cô cần giúp Mộng Kiều Nhụy thử vững vị trí bên cạnh Mục Văn Hạo, đó tìm cơ hội tìm kiếm chứng cứ thể Mục Văn Hạo sợ hãi.

Cửa của Hồng Hải.

Diệp Ninh từ bên trong , xe vẫn dừng ở chỗ cũ chờ đợi, mà Mục Văn Hạo thì lười biếng dựa ở cửa xe.

một món quà tặng cho cô.”

Anh lập tức cản đường Diệp Ninh, thèm để ý đến việc Diệp Ninh thấy .

Không đợi Diệp Ninh từ chối, một chuỗi chìa khóa trực tiếp xuất hiện trong tay của .

Diệp Ninh lạnh lùng chằm chằm , hiểu đang cái gì?

“Đây là chìa khóa của một căn tứ hợp viện ở đường Hoa Tây, hiện tại nó là của cô.”

Mục Văn Hạo ngông cuồng , đó chuẩn đưa chìa khóa cho Diệp Ninh.

Căn nhà là do tỉ mỉ lựa chọn, cách gần đoàn văn công và Hồng Hải, quan trọng nhất là nó càng gần nhà đang ở hơn.

Nếu cô ly hôn với Cố Phong , đương nhiên cần dọn ngoài.

Hiện tại Diệp Ninh cũng hiểu , cô trực tiếp lui hai bước, kéo dãn cách với .

cần nhà.”

Cô thật sự nghĩ Mục Văn Hạo điên , cứ luôn mấy chuyện mà tự cảm thấy nó đúng.

“Sao cần chứ, cô cần chỗ ở mà.” Mục Văn Hạo một cách đương nhiên.

Diệp Ninh híp mắt , thả chậm tốc độ chuyện: “ nhà .”

Mục Văn Hạo khẽ : “Cô viện gia thuộc trong quân khu đó hả? Cái căn phòng chút xíu thật sự là quá chật hẹp, lời , mau dọn ngoài , cô thể sống cuộc sống hơn.”

Hiện tại chỉ thiếu bước trực tiếp cô và Cố Phong ly hôn, thích hợp ở nơi đó nữa.

Diệp Ninh dám khẳng định Mục Văn Hạo chuyện của cô và Cố Phong, nếu thì đang yên đang lành cũng sẽ tự nhiên tặng nhà cho cô như thế.

mà hiện tại chuyện chỉ cô, Cố Phong và các lãnh đạo trong đoàn , Mục Văn Hạo tin từ ?

Nhận thấy cô đang nghi ngờ, Mục Văn Hạo chút hoang mang thu chìa khóa .

“Hiện tại cô dọn cũng thôi, căn nhà giữ giúp cô , dù sớm muộn gì cô cũng sẽ cần nó thôi.”

 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-317.html.]

 

“Lên xe , đưa cô về nhà.”

Mục Văn Hạo chủ động mở cửa xe, với Diệp Ninh.

Diệp Ninh thậm chí lười mở miệng từ chối, lập tức lướt qua bên .

Mộng Vân Thường

Nụ mặt Mục Văn Hạo lập tức cứng .

Anh định tiếp tục ngăn cô , nhưng mà lúc một chiếc xe đạp ba bánh đột nhiên xuất hiện ở đầu hẻm nhỏ.

“Đồng chí, cô xe ?”

Người đạp xe ba bánh là một ông chú trung niên chừng hơn bốn mươi tuổi, mặt mày hàm hậu, nhiệt tình hỏi Diệp Ninh.

Diệp Ninh gần như hề do dự một giây nào, trực tiếp lên xe, địa chỉ của viện gia thuộc.

Mục Văn Hạo chỉ thể bất lực Diệp Ninh rời , đáy mắt lóe lên ánh sáng, toát vẻ hung ác nham hiểm.

Không rời khỏi nơi đó ?

Anh cứ nhất định cho cô và Cố Phong còn liên quan gì đến đó!

Diệp Ninh xe ba bánh, gió đêm thổi quét qua gương mặt, tâm trạng bực bội của cô cũng dịu đôi chút.

Mục Văn Hạo càng ngày càng khó chơi, cô thật sự thể xác định cô còn thể đối phó với bao lâu nữa.

“Đồng chí, cô việc ở Hồng Hải hả?”

Suy nghĩ của cô tài xế lái xe ngắt lời.

Diệp Ninh luôn giữ tâm thái đề phòng với xa lạ, cho nên cũng trả lời câu hỏi của đối phương.

Hình như tài xế lái xe ba bánh cũng ngại, tiếp tục tự lo một : “Thật cũng thường đến cửa Hồng Hải để kiếm khách, , nuôi cả gia đình sáu , chẳng tài năng gì đặc biệt, chỉ thể dựa đống sức khỏe . Sau nếu cô yêu cầu thì nhớ tìm chở về cho nhé.”

Tài xế lái xe ba bánh rõ ràng là thích chuyện, lúc cho dù Diệp Ninh trả lời , ông đều tự lo báo cáo tình hình gia đình của hết tám chín phần mười.

“Bác tài, bác tên gì thế?” Cuối cùng Diệp Ninh cũng mở miệng hỏi.

họ Thiệu, cô cứ gọi là lão Thiệu là .” Lão Thiệu ngừng miệng, nhưng mà tốc độ đạp xe cũng dừng , còn vững vàng.

Lão Thiệu líu ríu mãi ngừng, chờ đến khi Diệp Ninh phản ứng thì xe ba bánh dừng cửa viện gia thuộc.

Diệp Ninh trả tiền, cảm ơn, đó trong viện gia thuộc.

Lão Thiệu đó theo cô .

Chờ đến khi bóng dáng của Diệp Ninh biến mất trong bóng đêm, Lão Thiệu mới đạp xe ba bánh trở về.

Đi bao xa, lập tức thấy một đàn ông ở ven đường, ông chủ động dừng xe ba bánh với đối phương: “Cô , cô cứ yên tâm .”

Dưới ánh trăng, mặt Cố Phong còn đầy vết thương xanh xanh tím tím.

“Chú, cảm ơn chú nhiều.”

Lão Thiệu hắc hắc: “Có cái gì mà cảm ơn chú, chú cũng lấy tiền mà.”

“Vậy sự an của cô giao cho chú .” Cố Phong trịnh trọng nghiêm túc nhờ vả.

Lão Thiệu là do cố ý tìm đến, tối nào cũng thể đến Hồng Hải , cho nên chỉ thể dùng cách .

“Yên tâm . Chú bảo đảm mỗi đêm đều sẽ đưa cô an về, nếu thật sự chuyện ngoài ý gì đó cũng sẽ liên lạc với bất cứ lúc nào.” Lão Thiệu vỗ n.g.ự.c bảo đảm.

Trước Cố Phong từng giúp đỡ gia đình ông , đừng là hiện tại trả tiền, cho dù trả tiền thì ông cũng sẽ chăm sóc cho cô thật .

Cố Phong gật đầu, cứ như thế, cũng thể yên tâm một chút.

Mấy ngày tiếp theo đó, mỗi ngày Diệp Ninh đều chỉ tới lui giữa ba địa điểm đoàn văn công, Hồng Hải và viện gia thuộc.

Từ cái hôm Cố Phong từ đồn công an đón cô về đến bây giờ, cô còn gặp nữa.

đơn ly hôn phê duyệt , Cố Phong lấy đơn ly hôn , cô cũng gì hết.

 

 

 

 

Loading...