Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 316
Cập nhật lúc: 2025-12-17 15:49:32
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Diệp Ninh thật sự ngờ thế của t.h.ả.m như thế, lẽ đây là nguyên nhân chính tạo thành tính cách âm hiểm, tàn nhẫn cố chấp của .
“Sau đó dần dần phát hiện , càng ngoan ngoãn theo quy tắc, thành thật mà sống thì ông trời càng cho đường sống. Hình như ông trời ghét sự tồn tại của , biến mất khỏi thế giới . Có một ngày tự nhiên hiểu , vì cứ sống tạm, còn bằng liều mạng một . Đến lúc mà thèm để ý đến tính mạng của thì hình như còn chuyện gì thể cản trở nữa.”
Đáy mắt Mục Văn Hạo lộ vẻ vặn vẹo, giọng cũng mang theo vẻ hưng phấn vô cùng rõ ràng.
“Cô vì vết sẹo ?”
Anh vươn ngón tay lướt qua vết sẹo mặt, trực tiếp triển lãm nó cho Diệp Ninh.
Diệp Ninh đương nhiên là .
“Có một đoạn thời gian thế lực của bắt đầu khuếch trương cực nhanh, đó bọn họ cảm thấy ngứa mắt, g.i.ế.c c.h.ế.t . Mười , nhưng chỉ thể mặt của thương, cô coi bọn họ vô dụng lắm ?” Toàn Mục Văn Hạo vô cùng âm u, dữ tợn sợ hãi.
Diệp Ninh cố giữ bình tĩnh, thử hỏi: “Bọn họ là ai?”
“Chuyện lâu lắm , bọn họ là ai còn quan trọng, hơn nữa hiện tại bọn cũng thể đối đầu với nữa.” Cuối cùng Mục Văn Hạo cũng tạm dừng, lộ vẻ mặt kiêu ngạo, bưng ly để bên cạnh lên thấm giọng.
Diệp Ninh nhận câu trả lời mà cô , nhưng cô cũng xác định Mục Văn Hạo “ sạch sẽ”.
“Đó là quá khứ của , chân lý mà rút chính là chỉ cần thì bất chấp thủ đoạn. Cho dù là chuyện ăn là tình cảm đều như thế.” Đôi mắt Mục Văn Hạo trở nên cực kỳ sâu, nhiều như thế chính là vì Diệp Ninh càng thêm hiểu là loại như thế nào.
Anh trả giá quá nhiều kiên nhẫn và công sức cho cô , nhưng mà phần kiên nhẫn và công sức cũng là giới hạn, chờ đến khi chúng nó hết sạch , sẽ chỉ dùng thủ đoạn càng thêm kịch liệt hơn để đạt mục đích của .
Diệp Ninh hiểu, từ đến nay cô cũng bao giờ đ.á.n.h giá thấp mức độ cố chấp và sự đáng sợ của Mục Văn Hạo.
“Trên đời chuyện nào cũng sẽ luôn đúng theo ý của , thể từ thủ đoạn để giành lấy một vụ ăn, hoặc là cướp một nào đó, nhưng thể nào lấy lòng .”
Âm thanh Mục Văn Hạo trở nên hung ác nham hiểu hỏi: “Nếu chỉ cần thì ?”
Anh cho rằng Diệp Ninh sẽ sợ hãi, sẽ khuất phục.
mà giây tiếp theo Diệp Ninh , hơn nữa còn vô cùng ưu nhã, đ.â.m đau hai mắt của Mục Văn Hạo.
“Vậy lẽ thứ nhận sẽ chỉ là một cái xác c.h.ế.t.”
Người đàn ông đang uy h.i.ế.p cô, cô đương nhiên cũng thể uy h.i.ế.p ngược đàn ông .
Thà ngọc vỡ còn hơn là ngói lành.
Mục Văn Hạo ngơ ngẩn, ngờ rằng Diệp Ninh sẽ đưa một câu trả lời như thế.
Bầu khí giữa hai ngập mùi t.h.u.ố.c súng.
Một lúc , Mục Văn Hạo thu hồi khí thế lạnh lẽo , mỉm xán lạn nữa.
Ván cờ , thua.
Anh chỉ một Diệp Ninh còn sống, mà còn giành trái tim của cô.
“Cô thích cô ở điểm nào nhất ?”
Diệp Ninh hề một chút nào.
“Cô sợ . Mấy phụ nữ ở bên ngoài , chỉ cần vui thì bọn họ sẽ chỉ sợ hãi run rẩy lấy lòng, cầu xin đừng rời khỏi bọn họ. mà cô khác, cô chỉ coi như một đàn ông bình thường. Thông qua cô, thể thấy tương lai khi chúng chung sống với .”
Mục Văn Hạo cố gắng hết sức để biểu đạt sự đặc biệt của đối với Diệp Ninh, cũng đang mới là thích hợp với Diệp Ninh nhất.
“ mà thông qua , chẳng thấy tương lai gì cả.” Diệp Ninh hề chút tình cảm nào câu .
Không chỉ bọn họ tương lai mà chỉ sợ đến cả chính Mục Văn Hạo cũng tương lai luôn.
Đây là đầu tiên Mục Văn Hạo thật sự bó tay cách nào với một phụ nữ, nhưng càng như thế thì càng điên cuồng .
Diệp Ninh và Mục Văn Hạo cùng Hồng Hải.
Mộng Kiều Nhụy ở sẵn trong hậu trường.
Nhìn thấy hai bọn họ cùng đây, hề cảm thấy kinh ngạc chút nào.
Diệp Ninh gì, lập tức thẳng phòng trang điểm của .
Mộng Vân Thường
Mộng Kiều Nhụy theo bên cạnh Mục Văn Hạo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-316.html.]
“Không bao lâu cô sẽ cần Diệp T.ử nữa.”
Mục Văn Hạo bóng dáng Diệp Ninh rời , đột nhiên một câu trong lòng Mộng Kiều Nhụy run sợ.
“Ông chủ, sai cái gì ? thể sửa!” Giọng của Mộng Kiều Nhụy lập tức run rẩy, đau khổ cầu xin.
Cuối cùng Mục Văn Hạo cũng thu hồi tầm mắt, đầu về phía cô đang lo sợ bất an.
Loại phụ nữ như thế thật sự cảm thấy mất hứng.
Anh gì, nhưng mà Mộng Kiều Nhụy nhận vẻ chán ghét đáy mắt của .
Mục Văn Hạo nghênh ngang rời , Mộng Kiều Nhụy thẳng tại chỗ, ánh mắt d.a.o động dần dần trở nên kiên định hơn.
Cô tuyệt đối để bản trở thành con chốt thí !
Cốc cốc cốc.
“Diệp Tử, thể ?”
Phòng trang điểm, Diệp Ninh trang phục biểu diễn xong .
“Vào .”
Mộng Kiều Nhụy đẩy cửa , đó đóng cửa phòng , thấp giọng .
“Lúc nãy ông chủ Mục mới một câu, cảm thấy nên cho cô .”
Diệp Ninh nhướng mày hỏi: “Câu gì?”
“Anh bao lâu sẽ cần Diệp T.ử nữa.” Sắc mặt Mộng Kiều Nhụy căng thẳng, nghiêm túc .
Cô mới xong, bầu khí trong phòng trang điểm lập tức trở nên vô cùng áp lực.
Đáy mắt Diệp Ninh trở nên vô cùng tối, nghĩ đến sự khác thường của Mục Văn Hạo ngày hôm nay, cô càng thêm xác định Mục Văn Hạo chắc chắn là đang toan tính gì đó.
“ hỏi cô, trong mấy ngày gần đây, Mục Văn Hạo từng tiếp xúc với nào ?”
Cô kéo Mộng Kiều Nhụy về cùng một phe, mục đích là vì thể nắm giữ từng lời hành động của Mục Văn Hạo.
mà câu trả lời của Mộng Kiều Nhụy Diệp Ninh thất vọng .
“Anh gì khác với bình thường cả, nhưng tiếp xúc đều là vì chuyện ăn.”
Không đúng.
Chắc chắn gì đó đúng.
Diệp Ninh suy nghĩ đủ thứ chuyện, do dự một lúc vẫn hỏi: “Dạo gần đây gặp Cố Phong ?”
Cố Phong đột nhiên đòi ly hôn, khả năng duy nhất mà cô thể nghĩ đến cũng chỉ Mục Văn Hạo.
Đây cũng là chuyện cô nó xảy nhất.
Mộng Kiều Nhụy vẫn cứ lắc đầu: “Không .”
“Cô chắc chứ?”
“Chắc chắn. Mấy ngày nay gần như lúc nào cũng ở bên cạnh .”
Mộng Kiều Nhụy trả lời chắc chắn, Diệp Ninh yên tâm, cô phiền lòng.
Không lẽ cô thật sự đoán sai ?
“Diệp Tử, cô là cô sẽ giúp Mục Văn Hạo, nếu còn giá trị lợi dụng thì Mục Văn Hạo sẽ lập tức đá văng ngay.” Mộng Kiều Nhụy thật sự thể chờ thêm một giây một phút nào nữa.
Diệp Ninh hít một thật sâu, hiện tại cô và Mộng Kiều Nhụy ở cùng một chiếc thuyền, đương nhiên sẽ giúp cô .
“Đầu tiên cô cần tăng giá trị của bản lên, cô trở thành thể thiếu.”
“Hiện tại cố gắng lo liệu chuyện ăn cho , nhưng mà cô cũng mà, chẳng thèm quan tâm đến mấy thứ .” Mộng Kiều Nhụy nhắc nhở Diệp Ninh chuyện .
“Cô đừng sốt ruột, cho hết .” Diệp Ninh hiếm khi mà kiên nhẫn trấn an: “Cô cho cảm thấy cô khác hẳn với những phụ nữ khác. Cô đừng sợ hãi , ở những điều kiện thích hợp, cô học cách từ chối, hơn nữa còn cho luôn luôn cảm nhận rằng cô ở cạnh cũng vì tiền bạc hoặc phận của .”