Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 314
Cập nhật lúc: 2025-12-17 15:49:30
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc trong sân huấn luyện ngoại trừ mấy bọn họ thì còn một bóng nào, Cố Phong chút hoang mang cởi áo khoác quân trang .
Ba Lý Võ, Lý Đống, Lý Bưu cũng hành động tương tự, hơn nữa còn bắt đầu khởi động tay chân.
“Doanh trưởng Cố, mấy em chúng sẽ nương tay , bây giờ đổi ý còn kịp đó.”
Trước khi bắt đầu đ.á.n.h , Lý Võ còn cố ý nhắc nhở Cố Phong.
Mặt mày Cố Phong hề thả lỏng, chỉ vẫy tay với bọn họ.
“Mấy cùng nhào lên .”
Ba em cũng hề do dự, phát tiết bộ lửa giận đối với Diệp Ninh lên .
Trên sân huấn luyện, bốn bóng quấn lấy ...
Cốc cốc cốc.
“Mời .”
“Phó doanh trưởng Lôi, chuyện , doanh trưởng của chúng đang đ.á.n.h với mấy liên trưởng Lý ngoài sân huấn luyện đó, mau chạy xem !”
Binh lính thở hổn hển chạy đến văn phòng của Lôi Vĩnh Minh báo cáo.
“Cái gì?!” Lôi Vĩnh Minh giật hết hồn, mất hai giây để phản ứng đó dùng tốc độ nhanh nhất xông ngoài.
Sân huấn luyện vốn dĩ đang vắng hoe hiện tại mấy vòng vây quanh, tất cả đều đang chằm chằm bốn đang đ.á.n.h ở chính giữa, ai dám giúp đỡ.
Một doanh trưởng, hai liên trưởng, một bài trưởng đ.á.n.h lộn, cảnh tượng đúng là trăm năm hiếm gặp.
Hơn nữa còn chỉ đ.á.n.h học hỏi, mỗi một đòn đ.á.n.h đều dùng hết sức.
Chờ Lôi Vĩnh Minh chạy đến nơi thì Lý Bân đ.á.n.h ngã bò đất, dậy nổi.
Lý Võ và Lý Đống như hai tên điên, liều mạng tấn công Cố Phong.
Tình hình của Cố Phong cũng chẳng khá hơn là bao, mặt màu xanh tím, hơn nữa trông vẻ thương nhẹ.
Ba giống như thề nhất định dồn đối phương chỗ c.h.ế.t, Lôi Vĩnh Minh trạng thái của bọn họ sợ c.h.ế.t, gân cổ lên hô to: “Doanh trưởng cố, liên trưởng Lý, các đang cái gì thế? Mau dừng tay !”
mà tiếng la của rõ ràng là chẳng tác dụng gì cả, ba chỉ dừng mà ngược còn đ.á.n.h ác hơn.
Cố Phong giơ nắm đ.ấ.m đấm bụng Lý Võ, Lý Võ đau đến mức thẳng dậy nổi.
Mà Lý Đống cũng đạp mạnh một phát, lảo đảo.
cho dù là thế thì cũng hề ngã xuống, chỉ túm lấy một Lý Võ đ.á.n.h cho tơi bời.
“Điên , điên , mấy bọn họ điên hết .” Lôi Vĩnh Minh run giọng nỉ non, thể hiểu rốt cuộc là xảy chuyện gì?
Cứ như thế, một lúc nữa trôi qua, Lý Võ cũng bi đ.á.n.h đến bò dậy nổi,Cố Phong lảo đảo lao về phía Lý Đống còn sót .
Cuối cùng và Lý Đống gần như là cùng ngã xuống.
Lôi Vĩnh Minh sợ đến mức mặt mày trắng bệch, thấy bốn đều mất năng lực chiến đấu, lập tức xông qua.
“Doanh trưởng Cố...”
Cố Phong mặt đất, há to miệng thở hổn hển, vết thương mặt thấm mồ hôi, trông vẻ càng thêm đáng sợ.
mà cũng chỉ nghỉ ngơi vài giây, đó Lôi Vĩnh Minh nâng đỡ, lảo đảo lên.
Ba em nhà họ Lý thương nặng hơn nhiều, liệt mặt đất.
“Bây giờ... Là thắng đúng ?” Cố Phong rõ ràng là đang cố chống xác định kết quả với bọn họ.
Lý Võ đ.á.n.h đến bầm dập đột nhiên mỉm , nụ kéo đến vết thương, đau đến nhe răng trợn mắt.
mà ngay đó vẫn cho Cố Phong một câu trả lời khẳng định.
“Chúng thua, chuyện coi như xong.”
Dám đ.á.n.h cược thì chịu thua, mấy em bọn họ thì .
Huống chi ba bọn họ còn đ.á.n.h , gì còn mặt mũi tìm vợ tính sổ chứ?
Cố Phong cũng chật vật mỉm , đó với Lôi Vĩnh Minh: “Đưa đến phòng y tế .”
Lấy một chọi ba, tuy rằng thắng, nhưng mà thương nặng.
Lôi Vĩnh Minh nhanh chóng gật đầu, khi rời còn quên dặn dò mấy sân huấn luyện đưa mấy Lý Võ đến phòng y tế luôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-314.html.]
Phòng y tế, Cố Phong đang thoa t.h.u.ố.c đau đến rên khẽ.
Lôi Vĩnh Minh thấy mấy vết sưng tấy và bầm tím đáng sợ , mặt mày nghiêm túc.
“Bây giờ đau hả, lúc nãy các đ.á.n.h ác lắm mà, còn tưởng mấy đều chán sống hết .”
Cố Phong quyết định im lặng.
Lôi Vĩnh Minh nhíu chặt mày thành hình bánh quai chèo, thật sự là nghĩ mãi cũng hiểu .
“Doanh trưởng Cố, thể giải thích cho rốt cuộc là chuyện gì ? Cậu và mấy liên trưởng Lý xích mích gì với ?”
Chuyện ầm ĩ như thế, chỉ sợ sẽ lãnh đạo , đến lúc đó nếu cấp thật sự tra hỏi thì cũng thể lý do biện minh hộ cho .
mà câu trả lời của Cố Phong nổi điên.
“Không xích mích gì hết?”
“Không xích mích thì mấy đang cái gì hả?”
Câu ngoài, ai mà tin chứ?
Cố Phong cố nén đau giải thích: “Chỉ là tự nhiên nổi hứng đ.á.n.h thi đấu một chút thôi.”
“Thi đấu? Cậu gọi cái kiểu đ.á.n.h lúc nãy là thi đấu hả? Mấy chỉ thiếu điều lấy mạng của đối phương thôi đó.” Lôi Vĩnh Minh cảm thấy đầu của đau .
Lúc bác sĩ miệng vết thương đều xử lý xong .
“Nếu như là thi đấu thì đương nhiên nghiêm túc, hơn nữa chúng đều việc gì .” Cố Phong chậm rãi từ giường dậy, mặc quần áo nữa.
Lôi Vĩnh Minh thật sự cạn lời.
Cố Phong thử hoạt động cánh tay, xác định đều chỉ là thương ngoài da, ảnh hưởng đến gân cốt.
Cho dù là thương gân động cốt thì cũng cảm thấy đáng.
Mộng Vân Thường
“Được , đừng suy nghĩ nhiều quá, chúng thật sự chỉ thi đấu với mà thôi.”
Anh lặp nữa, xóa bỏ nghi ngờ trong lòng Lôi Vĩnh Minh.
Lôi Vĩnh Minh tin, nhưng thể tin.
Ở sự kiện , Cố Phong và ba em Lý Võ đều thống nhất ý kiến giống như thể hiểu lòng .
Khi ba em bọn họ khác hỏi thì cũng đều thống nhất đáp rằng đang thi đấu với Cố Phong.
Chẳng qua chỉ là nắm chắc sức lực, cuối cùng đều đ.á.n.h mạnh tay.
Đương sự cũng thế , chuyện đương nhiên cũng thể giải quyết gì nữa, trở thành một câu đố truyền thuyết lời giải của quân doanh.
Bên phía đoàn văn công, một buổi trưa đều sóng yên gió lặng, giống như từng chuyện gì xảy .
Đến gần giờ tan ca, Trịnh Thư Vân phòng thường trực điện thoại.
Giọng của Cố Phong từ trong ống truyền đến, hơn nữa chỉ ba chữ vô cùng đơn giản.
“Đã giải quyết.”
Trịnh Thư Vân buông ống xuống, khóe môi nhịn cong lên, trong lòng nghĩ thầm Cố Phong quả nhiên bản lĩnh, thể giải quyết ba ông khó chơi của Lý Mỹ Linh trong thời gian ngắn như thế.
Buổi trưa chính cô liên lạc với Cố Phong, cho Cố Phong chuyện Diệp Ninh và Lý Mỹ Linh xung đột với .
Tuy rằng Diệp Ninh thèm để ý đến chuyện trai của Lý Mỹ Linh đến đoàn văn công kiếm chuyện , nhưng cô cảm thấy cô nên báo cho Cố Phong chuyện , cho nên mới lén giấu Diệp Ninh gọi điện thoại.
Hiện tại xem cô đúng .
Mà lúc , Lý Mỹ Linh đang giường bệnh trong bệnh viện, vui vẻ ảo tưởng khung cảnh ba trai của quậy banh đoàn văn công.
Lúc nãy gọi điện thoại Lý Võ hứa với cô , nhất định sẽ thương mặt của Diệp Ninh, Diệp Ninh thương nặng hơn cô .
Từ đến nay chỉ cần các trai hứa với cô thì đều sẽ , cho nên cô chỉ cần yên chờ tin tức là .
Chỉ cần nghĩ đến cảnh Diệp Ninh đ.á.n.h đến kêu cha gọi , bộ tâm trạng suy sụp và đau đớn của cô đều biến mất một cách thần kỳ.
“Diệp Ninh, tối nay cô về nhất định quan tâm doanh trưởng Cố cho nhiều đó.” Trên đường tan ca, Trịnh Thư Vân hưng phấn dặn dò Diệp Ninh.