Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 304

Cập nhật lúc: 2025-12-17 15:49:20
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Diệp Ninh hề phản bác gì nữa, thật đáng sợ nhất chính là sẽ thật sự một vài cô gái sẽ cam tâm tình nguyện rơi bẫy rập của Smith.

Trịnh Thư Vân đột nhiên cảm thấy lúc nãy cô đá Smith mấy cái quá nhẹ, còn đủ hả giận.

“Chuyện nhất định thể dễ dàng bỏ qua !”

miễn cưỡng đè ép cơn giận xuống, rõ ràng là dự định tuyệt đối sẽ bỏ qua cho Smith.

Hơn mười phút , ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân dồn dập hỗn độn.

Sau đó là ở phòng bên cạnh vang lên tiếng kinh ngạc của Khương Văn.

“Vì mấy bắt chứ?”

“Chìa khóa gì, chìa khóa gì hết!”

Một lúc , cửa phòng mở .

Diệp Ninh, Trịnh Thư Vân và Ngô Hàm Nhu thẳng ở cửa, mà Smith thì vẫn còn đang ngã trong vũng rượu vang đỏ đất.

Công an nối đuôi , đầu tiên là xác định tình huống hiện trạng.

Diệp Ninh chủ động với công an dẫn dầu: “Là chúng báo công an, ông chúng đ.á.n.h hôn mê.”

Khương Văn công an giam ở cửa phòng, thấy khung cảnh trong phòng, sắc mặt lập tức trở nên vô cùng khó coi.

Anh cũng thể nào hiểu ba Diệp Ninh vẫn còn tỉnh táo chứ? Tại hôn mê biến thành Smith ?”

“Bên còn một cây súng, là ông dùng để uy h.i.ế.p chúng .” Diệp Ninh nhắc nhở.

Nghe súng, sắc mặt của các công an cũng đều căng thẳng hơn nhiều.

Cây s.ú.n.g mặt đất, ly rượu bàn và nửa bình rượu vang đỏ còn sót bàn, tất cả đều coi như vật chứng mang .

Còn Smith đang hôn mê, đầu tiên là xác định ông nguy hiểm tính mạng, đó mới hai công an lôi khỏi phòng.

Khương Văn lập tức hồn la to: “Mấy ngày Smith là ai hả? Sao mấy dám đối xử với ngài Smith như thế?”

Anh la hét ầm ĩ như thế, cũng cho mấy khác trong đoàn quan sát , bao lâu , hành lang chật kín .

“Đồng chí công an, mấy đang cái gì đó?” Enoch Smith đang hôn mê và Khương Văn mang lên còng tay, sắc mặt âm u, thái độ vô cùng cứng rắn.

Khương Văn lập tức dùng tiếng nước ngoài cầu cứu: “Ngài Enoch, ông nhất định cứu chúng đó! Nhất định thể để bọn họ bắt ngài Smith !”

Hai mắt Enoch lóe lên, ánh mắt về phía ba Diệp Ninh, tạm dừng vài giây, dưỡng như nghĩ đến gì đó, trực tiếp vươn tay cản đường của công an.

“Mấy !”

Đây thương lượng, mà là mệnh lệnh.

Chu Chung là đội trưởng trong hành động , nước ngoài đang chặn đường , mặt mày lạnh lùng.

“Phiền đừng cản trở việc thi hành công vụ của chúng .”

hề thấy vụ án gì hết, chỉ thấy mấy bắt bạn của mà thôi, hơn nữa bạn của còn đang trong trạng thái thương nữa.” Enoch hề nhượng bộ chút nào.

Lực kiên nhẫn của Chu Chung đến cực hạn: “Nếu các chịu nhường đường thì cũng coi như phạm tội, thể bắt luôn.

Enoch Khương Văn kích động phiên dịch, sắc mặt âm u như sắp rớt vụn băng.

“Anh phận của chúng ?”

Lại dám dùng thái độ để đối xử với bọn họ.

Mộng Vân Thường

Enoch mới uy h.i.ế.p xong, mấy còn cũng bô bô gì đó, nào cũng cảm xúc cực kỳ kích động.

Diệp Ninh nhíu mày, tuy rằng cô chuẩn sẵn tâm lý , nhưng mà hiện tại thấy cảnh , nếu thật sự bắt Smith cũng là chuyện dễ dàng gì.

Tiếp theo đây xem xem các công an ở hiện trưởng thể gánh chịu áp lực cực lớn .

Chu Chung dùng nụ lạnh để đáp trả Enoch: “Mặc kệ mấy phận gì, nhưng chỉ cần vi phạm pháp luật ở trong lãnh thổ quốc gia của chúng thì đều quyền lợi chấp hành.”

 

 

 

Chu Chung ăn vô cùng hùng hồn, hề để bất cứ cơ hội đàm phán nào.

mà mấy Enoch cũng hề lùi bước chúng nào, hai bên bắt đầu phát sinh tranh chấp vô cùng kịch liệt.

Cuối cùng đến cả nhân viên việc trong nhà nghỉ cũng buộc mặt, công tác tư tưởng cho đôi bên.

“Mấy đúng là một đám man rợ mà!” Enoch mắng: “Mấy lập tức gọi điện thoại cho lãnh đạo của ngay!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-304.html.]

Khương Văn lập tức phiên dịch những lời , tuy rằng Enoch quen với lãnh đạo của đồn công an, nhưng mà sự an của bọn họ là do lãnh đạo cấp bậc cao hơn phụ trách.

Cho nên ngày hôm nay cho dù thế nào thì đám cảnh sát cũng thể bắt Smith và .

Chu Chung hề đổi sắc mặt: “Hôm nay cho dù ông trời đến thì nhất định cũng bắt mấy ! Tránh hết cho , nếu sẽ nổ súng!”

Nói xong, còn thật sự rút s.ú.n.g lục , nhắm thẳng về phía mấy đang kiếm chuyện trong đoàn quan sát.

Anh cho Enoch cơ hội tìm giúp đỡ, càng sẽ tự rước thêm phiền phức .

Chiêu quả nhiên tác dụng, cho dù của đoàn quan sát sợ hãi cái gì thì cũng dám tiếp tục giằng co nữa.

Hơn nữa ánh mắt của Chu Chung cực kỳ kiên định, cũng chỉ tùy tiện chơi mà thật sự bày tư thế chuẩn bắn, đây cũng là chuyện Enoch sợ hãi nhất.

“Đi!”

Chu Chung lệnh, đoàn kéo Smith chen qua đám đông.

Mấy trong đoàn quan sát chen lấn gạt một con đường nhỏ, sắc mặt đều cực kỳ khó coi.

Khương Văn ngờ Chu Chung dám đối xử với trong đoàn quan sát như thế, cầu cứu Enoch nữa.

Enoch định tiến lên, Chu Chung đẩy .

Ông vững, cũng may mà bên cạnh đỡ kịp lúc, tức giận đến mức thở .

“Mấy, mấy , một lũ cường đạo! Mấy sẽ trả giá đắt! Chắc chắn sẽ trả giá đắt!”

Diệp Ninh, Trịnh Thư Vân và Ngô Hàm Nhu bảo vệ ở giữa,nhanh chóng ngang qua đám đông.

Khi tất cả thành công rời khỏi nhà nghỉ, Diệp Ninh cũng cực kỳ bội phục Chu Chung.

Không ai khi đối mặt với áp lực mạnh như thế mà vẫn thể thành công bắt tội phạm như thế.

“Mấy cô xe cảnh sát về đồn công an , đưa ông đến bệnh viện , chờ ông tỉnh thì tiếp tục phỏng vấn.” Chu Chung chủ động với ba Diệp Ninh.

thì hiện tại Smith vẫn còn đang trong trạng thái hôn mê, tình hình như thế nào vẫn còn thể xác định .

“Được.”

Diệp Ninh đồng ý, đó cùng Trịnh Thư Vân, Ngô Hàm Nhu cùng lên xe cảnh sát.

Bầu trời bên ngoài tối đen, ngoài nhà nghỉ đầy hóng chuyện.

“Xem dáng vẻ của mấy Enoch lúc nãy, vụ án chỉ sợ là sẽ thể tiến hành dễ dàng .” Diệp Ninh nghiêm túc .

Tuy rằng Chu Chung thể chống đỡ áp lực bắt Smith và Khương Văn , nhưng mà cuối cùng thể thẩm vấn , thậm chí thể bọn họ lên tòa án thì còn thể .

Trịnh Thư Vân hừ lạnh : “Không lẽ chỉ bọn họ chỗ dựa ?”

Những lời lập tức nhắc nhở Diệp Ninh.

Diệp Ninh thấy Trịnh Thư Vân vẫn cứ nổi giận đùng đùng khó chịu như thế, trong lòng cũng dần thả lỏng .

, chỉ bọn họ mới chỗ dựa.”

Cho dù mấy trong đoàn quan sát bối cảnh gì, nhưng Smith phạm tội, nhất định chịu trách nhiệm.

Ba đến đồn công an, lượt ghi khẩu cung.

Chờ đến khi mấy bọn họ khỏi phòng thẩm vấn thì đại sản trống rỗng đầy .

“Cha.” Trịnh Thư Vân thấy Trịnh Hồng Xương đầu tiên.

Tuy rằng Trịnh Hồng Xương mặc trang phục bình thường, nhưng ông chỉ lẳng lặng ở đó, khí thế tỏa quanh cơ thể cũng đủ để rét mà run.

Trịnh Thư Vân ấm ức tủi nhào trong lòng cha, mắt đỏ lên.

Trịnh Hồng Xương hít một thật sâu, sắc mặt sắc bén, nhưng giọng hiền hòa.

“Con thương ?”

Trịnh Thư Vân hít mũi, lắc đầu.

“Cha, cha nhất định chủ cho con đó!”

Trịnh Hồng Xương vuốt đầu cô hai chữ: “Yên tâm.”

 

 

 

 

 

Loading...