Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 30

Cập nhật lúc: 2025-12-17 06:16:28
Lượt xem: 43

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không qua bao lâu, cuối cùng Cố Phong cũng đưa tay đẩy Diệp Ninh đang đè lên .

Trong nháy mắt, cả nhẹ hẳn .

Trọng lượng của Diệp Ninh rõ ràng nhẹ hơn nhiều — điều Cố Phong thể khẳng định. Lúc thấy cô, nhận trong thời gian về nhà, cô gầy thấy rõ. Tuy vẫn còn mập, nhưng còn vẻ vụng về như nữa.

Một phụ nữ thể quật qua vai, thể gọi là vụng về cho ?

Hai bên tai vẫn còn nóng, chắc chắn là phụ nữ chọc tức.

Cố Phong nhanh chóng dậy, nghiến răng Diệp Ninh đang đất. Liếc đồng hồ, trời sắp sáng.

Giờ về đơn vị thì kịp, nhưng nếu ở đây…

Giường đệm trống , nhưng chiếc giường đơn chật hẹp chắc chắn đủ chỗ cho hai . Cho dù đủ, cũng tuyệt đối chung chăn chung gối với Diệp Ninh.

Diệp Ninh vẫn yên, ngủ say trời đất.

Cố Phong cảm thấy chẳng cần để tâm đến cô. Rượu là cô tự uống, đất cũng là cô tự chọn.

Anh hạ quyết tâm, xoay tới giường, xuống với nguyên bộ quần áo.

Căn phòng cuối cùng cũng trở yên tĩnh.

Tích tắc.

Tích tắc.

Tiếng kim đồng hồ vang lên rõ ràng trong đêm tĩnh mịch. Rõ ràng mệt, mà Cố Phong vẫn chợp mắt .

Nửa tiếng , bực bội bật dậy.

Đèn tắt, nhưng ánh trăng ngoài cửa sổ sáng đến chói mắt.

Anh sầm mặt bước đến bên Diệp Ninh, cúi xuống bế cô lên khỏi mặt đất.

Trọng lượng nặng trịch khiến dùng sức, nhưng cuối cùng vẫn ôm lòng. Đặt Diệp Ninh lên giường, ánh mắt vô tình dừng cánh tay cô — nơi đó vẫn còn vết trầy xước lành.

Đó là vết thương khi cô cứu đứa bé hôm . Dù chỉ là vết thương ngoài da, nhưng vẫn khá nghiêm trọng.

Một ích kỷ như Diệp Ninh, thể quên cứu — điều thật sự khiến bất ngờ.

Một lúc , Cố Phong mạnh mẽ xua những cảm xúc phức tạp trong lòng, cô thêm nào nữa.

________________________________________

Sáng sớm, Diệp Ninh tỉnh dậy cơn say. Cô ngẩn vài giây, mới ý thức đang ở nhà.

Đầu óc còn mơ hồ, cô cố gắng hồi tưởng chuyện xảy tối qua.

Trịnh Thư Vân đưa cô tới cổng đại viện… đó men rượu ập tới, cô tìm chìa khóa mở cửa?

Rồi đó thì ?

Ký ức phía mờ mịt đến đáng sợ.

nhà bằng cách nào?

Hình như… cửa tự mở ? Trong phòng còn ?

Ý nghĩ khiến thở cô gấp gáp hẳn lên. Theo bản năng, cô quan sát căn phòng nhỏ chừng hai mươi mét vuông.

Ngoài cô , thứ hai?

Tủ và ngăn kéo đều nguyên vẹn, dấu hiệu lục lọi. Chẳng lẽ trí nhớ của cô thật sự vấn đề?

Dù cố nghĩ thế nào cũng nhớ nổi đoạn .

Không nghĩ , cô cũng tự khó nữa. Dù hiện tại cô vẫn bình an vô sự, nhà cửa cũng , đồ đạc quan trọng vẫn còn nguyên.

Chỉ điều quá giờ , chắc chắn là muộn .

Diệp Ninh vội, rửa mặt, tự nấu cho một bát mì nước. Mì nóng trôi xuống bụng, cả toát mồ hôi, cảm giác dễ chịu hơn hẳn. Sau đó cô quần áo, chuẩn ngoài.

Trước khi , cô còn cẩn thận kiểm tra ổ khóa cửa phòng.

Ra khỏi đại viện, Diệp Ninh định bắt một chiếc xe ba bánh để đến đoàn văn công cho nhanh.

giơ tay vẫy xe bên đường, thì một chiếc ô tô màu đen dừng xa.

Cửa xe mở , bước xuống.

Ban đầu cô để ý, nhưng khi khóe mắt lướt thấy đàn ông , tim cô lập tức trầm xuống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-30.html.]

Cô nhận đó — chính là vệ sĩ của Mục Văn Hạo mà cô từng gặp.

“Cô Diệp, ông chủ của chúng mời cô đến gặp.”

Đối phương chủ động mở lời, cho cô cơ hội phản ứng.

Sắc mặt Diệp Ninh lạnh. Nơi cách đại viện quân khu xa, mà đối phương thể chặn đường cô ở đây, đủ thấy bọn họ điều tra cô kỹ.

thể từ chối. Chỉ cần lên tiếng, lính gác cổng đại viện sẽ chú ý ngay.

, với tính cách và thế lực của Mục Văn Hạo, sớm muộn cũng sẽ thứ hai, thứ ba.

Nếu tránh , thì trực tiếp đối mặt còn hơn.

“Ông chủ của tìm chuyện gì ?”

Trên đường , Diệp Ninh hỏi lái xe.

Buổi biểu diễn hôm qua của Đường Uyển Như thành công, Mục Văn Hạo lý do gì để gây khó dễ với cô. Huống chi, với phận của , cũng đến mức vì ba trăm đồng mà lớn chuyện.

Người đàn ông như thấy, mắt thẳng về phía , tập trung lái xe.

Không trả lời, cũng là một câu trả lời.

Chưa đến mười phút, xe dừng cửa phòng ca múa Hồng Hải.

Khác với sự náo nhiệt ban đêm, buổi sáng nơi vắng vẻ đến lạ thường.

Diệp Ninh dẫn thẳng văn phòng của Mục Văn Hạo.

Đây là thứ ba cô gặp đàn ông .

Có lẽ vì cô đến khá sớm, Mục Văn Hạo trông như mới thức dậy. Quần áo mặc tùy tiện, tóc tai còn rối.

dù là dáng vẻ lôi thôi , khí thế hung hiểm vẫn hề suy giảm.

Diệp Ninh im lặng, chờ đối phương mở lời .

“Cô Diệp, hài lòng với ca khúc của cô. Từ hôm nay trở , cô chỉ cần chuyên tâm nhạc cho Uyển Như.”

Giọng điệu của Mục Văn Hạo dứt khoát, thương lượng, mà là lệnh.

Nói xong, ném một bản hợp đồng lên bàn, đẩy về phía Diệp Ninh.

Diệp Ninh đoán ý đồ của , nhưng thần kinh những thả lỏng mà còn căng chặt hơn.

cần xem hợp đồng, bởi vì cô chắc chắn sẽ ký.

“Ông chủ Mục, sáng tác ca khúc cần linh cảm. Có khi ba năm năm tháng cũng chắc một bài. hứa với cô Đường , nếu ca khúc phù hợp, sẽ ưu tiên hợp tác với cô .”

Giọng cô bình thản, thẳng là từ chối, nhưng ý tứ rõ ràng.

Mắt Mục Văn Hạo nheo . Người phụ nữ … đang từ chối ?

Mộng Vân Thường

Thật nực . Từ đến nay, chuyện , từng ai dám từ chối.

khuyên cô nên xem . Điều kiện đưa cao hơn tiền lương của cô ở đoàn văn công gấp mấy trăm . Hôm nay cô thể lập tức xin nghỉ, chỉ cần nhạc cho Uyển Như.”

Tiền, luôn là thứ vạn năng trong mắt .

Diệp Ninh khẽ :

“Cảm ơn ông chủ Mục coi trọng . hiện tại ý định đổi công việc.”

Liên tiếp từ chối, kiên nhẫn của Mục Văn Hạo cạn sạch.

đang thông báo cho cô, thương lượng.”

Nụ môi Diệp Ninh chậm rãi biến mất, gương mặt lạnh hẳn xuống.

cũng rõ, sẽ rời khỏi đoàn văn công.”

Sắc mặt Mục Văn Hạo lập tức âm trầm. Không khí trong văn phòng dường như hạ thấp mấy độ.

“Cô Diệp, lẽ cô vẫn hiểu rõ tính cách của . Thứ gì chiếm , cuối cùng cũng sẽ hủy diệt. Nhân lúc còn đổi ý, nhất cô nên ký hợp đồng ngay.”

Giờ phút , Mục Văn Hạo giống như một con thú dữ ẩn trong rừng sâu, bất cứ lúc nào cũng thể lộ nanh vuốt với Diệp Ninh.

 

 

 

 

Loading...