Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 295
Cập nhật lúc: 2025-12-17 15:02:03
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mấy tiết mục tiếp theo rõ ràng thể khơi gợi hứng thú của mấy trong đoàn quan sát, bầu khí cũng vẻ ỉu xìu.
Mãi đến khi đội nhạc khí lên sân khấu diễn tấu nữa, giai điệu tuyệt lòng sung sướng.
Smith híp mắt, cảm xúc cũng dần đắm chìm bên trong.
Ngay khoảnh khắc tiếng đàn dương cầm du dương gia nhập , bầu khí trong cả đại sảnh lập tức nóng lên.
Smith mở bừng mắt ngay, tìm kiếm nơi phát tiếng đàn dương cầm.
Khi ông thấy Diệp Ninh đang đàn dương cầm, đầu tiên là sững sờ, đó lộ vẻ mặt kinh ngạc.
Ông nhanh chóng sang chuyện với Enoch ở bên cạnh, ánh mắt của hai lập tức khóa chặt Diệp Ninh.
Sau đó là một kịch bản giống y hệt như lúc Ngô Hàm Nhu biểu diễn.
Khương Văn cũng nhanh chóng hỏi Lâm Thanh vấn đề y như thế.
Gương mặt của Lâm Thanh nghiêm , nhưng vẫn tên của cô: “Diệp Ninh.”
“Đồng chí Diệp Ninh đàn dương cầm thật, ngài Smith cũng thích.”
Lần Lâm Thanh gương “ha hả” hai tiếng, thậm chí thèm đáp Khương Văn nữa.
mà thái độ cũng hề ngăn cản sự hứng thú của mấy Smith dành cho Diệp Ninh.
Tiếp theo đó Khương Văn hỏi tuổi tác và quá trình học đàn dương cầm của Diệp Ninh.
Lâm Thanh dùng ngôn từ đơn giản nhất để trả lời.
Tuy rằng lẽ chỉ là trùng hợp thôi, nhưng Lâm Thanh thật sự cảm thấy hình như mấy trong đoàn quan sát hứng thú với biểu diễn hơn là tiết mục mà bọn họ trình diễn.
Hơn nữa rõ ràng cảm giác hứng thú cũng xuất phát từ thực lực của biểu diễn.
Buổi biểu diễn kéo dài hơn một tiếng đồng hồ, tất cả đều thành một cách thuận lợi.
Smith mỉm tươi rói với Lâm Thanh: “Tiết mục trình diễn xuất sắc, chúng vô cùng hài lòng. Nhất là một vài vị đội viên vô cùng ưu tú, chúng ấn tượng sâu sắc. Đồng thời cũng chính minh thực lực của quý đoán cũng mạnh.”
Cuối cùng hình như ông còn lo lắng rằng Khương Văn phiên dịch đúng, trực tiếp giơ ngón cái.
Lâm Thanh lễ phép bình tĩnh trả lời: “Cảm ơn ngài Smith và khen ngợi. Chúng sắp xếp thức ăn đặc sản ở địa phương cho , mời dời bước, cùng chúng ăn cơm thôi.”
Hiện tại là buổi trưa, ăn cơm đương nhiên là một phân đoạn thể thiếu.
Smith Khương Văn phiên dịch xong, gật đầu.
Lâm Thanh cũng hiệu với Hà Khôn bên cạnh, đó cùng khỏi phòng biểu diễn.
Bầu khí trong hậu trường nhẹ nhàng, biểu diễn xong, nhiệm vụ cũng coi như kết thúc viên mãn.
“Mọi biểu diễn , đoàn trưởng thông báo với nhà ăn, trưa nay sẽ thêm đồ ăn ngon khao !” Lý Kiến Hoa hưng phấn .
Xung quanh lập tức vang lên tiếng hoan hô.
“Thư Vân, cô cũng sửa soạn một chút đằng tập hợp với mấy đoàn trưởng .
“Được.” Trịnh Thư Vân nhanh chóng đồng ý.
Ở một bên khác, mấy Smith ở trong phòng chuyên dùng tiếp khách của nhà ăn.
Khương Văn thấy đều xuống, đó mới chủ động với Lâm Thanh: “Đoàn trưởng Lâm, chúng chuyện riêng một chút.”
Lâm Thanh cái gì, nhưng vẫn lên ngoài.
Khương Văn theo sát phía , chờ khỏi phòng , mới hạ giọng : “Đoàn trưởng Lâm, cô thể mời đồng chí Ngô Hàm Nhu và đồng chí Diệp Ninh đến đây ăn cơm cùng chúng ?”
Lâm Thanh lập tức đổi sắc mặt ngay: “Không cần thiết như thế mà?”
Khương Văn thấy chị vẫn chịu hiểu, đành nhắc nhở rõ ràng hơn: “Mấy ngài Smith thưởng thúc đồng chí Diệp Ninh và đồng chí Ngô Hàm Nhu, nếu hai cô phụ trách tiếp đón thì chắc chắn sẽ càng vui vẻ hơn.”
“Bọn họ là đội viên của đoàn văn công, nội dung công việc chỉ lên sân khấu biểu diễn, nghĩa vụ tiếp khách.” Lâm Thanh cảm thấy Khương Văn vẫn còn hiểu, tăng lớn âm lượng thêm một chút.
Khương Văn nhíu mày, rõ ràng là cực kỳ hài lòng thái độ của Lâm Thanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-295.html.]
“Đoàn trưởng Lâm, cô hiểu lầm gì ? Mấy Smith là bạn bè nước ngoài, đến đây là vì xúc tiến sự giao lưu của hai nước, cô thể đ.á.n.h đồng những khách tôn quý với những khách bình thường khác chứ? Hơn nữa bảo hai đồng chí Ngô Hàm Nhu và Diệp Ninh đến cũng là để tiếp khách theo cái kiểu cô nghĩ, chỉ là bởi vì hai bọn họ thực lực nổi bật, tư cách trở thành chiêu đãi đoàn quan sát mà thôi.”
Khương Văn nghiêm giọng, lúc năng đều dáng đắn, giống như thật sự là Lâm Thanh lấy bụng suy bụng .
cho dù là thế thì Lâm Thanh vẫn cực kỳ kiên quyết từ chối: “Nếu sai, xin Khương. đoàn văn công thật sự quy định nào như thế cả.”
Ánh mắt Khương Văn trở nên sắc bén, ngờ Lâm Thanh khó chơi đến thế.
“Đoàn trưởng Lâm, cô phá hủy hoạt động quan sát ?”
Anh lập tức đổ tội lên đầu Lâm Thanh.
Đáy mắt Lâm Thanh lộ vẻ âm u, định phản bác gì đó, Hà Khôn từ bên trong .
Anh thấy bầu khí giữa hai bình thường lắm, vội vàng hỏi thăm.
Khương Văn lặp những lời mới nữa, Hà Khôn cũng lập tức hiểu .
“Đây chỉ là việc nhỏ, để sắp xếp.”
Hà Khôn đợi Lâm Thanh nổi giận lập tức tỏ rõ thái độ.
Nếu mấy trong đoàn quan sát hứng thú với Ngô Hàm Nhu và Diệp Ninh, cứ gọi hai bọn họ đến là , thật sự cần thiết vì chuyện mà tạo mâu thuẫn vui gì.
Lâm Thanh lạnh lùng , bầu khí cứng đờ căng thẳng.
Lúc , bóng dáng của Trịnh Thư Vân xuất hiện ở trong tầm mắt của ba .
Hà Khôn thấy Trịnh Thư Vân, giống như thấy cọng rơm cứu mạng, đồng thời cũng tìm lý do để thuyết phục Lâm Thanh.
“Ngay từ đầu chúng cũng sắp xếp cho đồng chí Trịnh Thư Vân cùng chúng phụ trách việc tiếp đón , thêm Diệp Ninh và Ngô Hàm Nhu cũng bình thường mà.”
lời chỉ là cho Lâm Thanh , Lâm Thanh đừng suy nghĩ quá nhiều.
Trịnh Thư Vân cũng xảy chuyện gì, nhưng cô Diệp Ninh và Ngô Hàm Nhu cũng đến, vẫn vui vẻ.
Dù thì nếu Diệp Ninh đến, cô cũng sẽ giúp đỡ một chút.
“Đoàn trưởng, chủ nhiệm, cần hai cô đến đây ? Để gọi.”
Gương mặt Lâm Thanh nghiê , Hà Khôn thì nháy mắt hiệu.
Nếu Trịnh Thư Vân thể phụ trách việc tiếp đón, thì Diệp Ninh và Ngô Hàm Nhu cũng .
Khương Văn thấy Trịnh Thư Vân gọi , cuối cùng cũng lộ vẻ hài lòng, xoay .
Bên ngoài hành lang chỉ còn hai Hà Khôn và Lâm Thanh.
“Đoàn trưởng, cô suy nghĩ nhiều quá ? Người của đoàn quan sát thích Diệp Ninh, tiếp xúc với bọn họ một chút, việc cũng bình thường .” Hà Khôn chủ động khuyên nhủ.
Hơn nữa đây còn là ngay mặt công chúng, đoàn quan sát đều là phận, chắc chắn sẽ chuyện xảy chuyện gì đó.
Cho nên thật sự cảm thấy Lâm Thanh nghĩ quá nhiều, con cũng quá cứng nhắc, linh hoạt.
Lâm Thanh gì.
Hà Khôn hạ giọng câu cuối cùng: “Đoàn trưởng, lấy đại cục trọng.”
Trịnh Thư Vân nhanh chóng tìm mấy Diệp Ninh đang đường đến nhà ăn.
“Diệp Ninh, đoàn trưởng bảo cô và Ngô Hàm Nhu qua đó chúng với luôn.”
Tuy rằng cô quá thích Ngô Hàm Nhu, nhưng dù thì đây cũng là chuyện quan trọng.
Mộng Vân Thường
Không chỉ Diệp Ninh kinh ngạc mà những khác cũng đều như thế.
mà chờ phản ứng , đều cực kỳ hâm mộ ba Diệp Ninh, Trịnh Thư Vân và Ngô Hàm Nhu.
Cũng ai cũng thể cử tiếp đãi khách nước ngoài.
“ .” Ngô Hàm Nhu lạnh nhạt một câu.
Xung quanh đang vô cùng ồn ào lập tức trở nên yên tĩnh, tất cả ánh mắt đều dồn về phía cô .
Cơ hội như thế, mà cô còn bắt lấy ?!