Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 289
Cập nhật lúc: 2025-12-17 15:01:57
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vạn Xuân Huy về phía sân khấu, ngẩn ngơ nỉ non : “Cô Diệp T.ử sân khấu khác với lúc bên sân khấu, giống như cô một loại ma lực thể nào diễn tả thành lời .”
Trong bữa tiệc đính hôn của Mục Văn Hạo và Diệp Tử, cũng mặt trong cả quá trình, hơn nữa còn bài đăng báo nữa.
Lúc đó chỉ cảm thấy Diệp T.ử xinh , nhưng cũng chỉ như thế mà thôi.
mà Diệp T.ử của hiện tại mang đến cho một cảm giác khác hẳn với ngày đó.
Cô chỉ lặng lẳng ở nơi đó thì cũng giống như một vị nữ vương, bễ nghễ thiên hạ.
Người như , trời sinh nên thuộc về sân khấu.
Mục Văn Hạo híp mắt , cũng bắt đầu cái mới về Vạn Xuân Huy.
Thằng nhóc thể phát hiện sự khác biệt giữa Diệp T.ử và Mộng Kiều Nhụy nhanh như thế, đầu óc cũng quá ngu ngốc.
Mộng Vân Thường
“Vậy thích Diệp T.ử nào hơn?”
Đầu óc Vạn Xuân Huy còn kịp phản ứng thì trả lời ngay: “Đương nhiên là cô Diệp T.ử sân khấu .”
Anh trả lời xong mới ý thức đúng, chút hoảng loạn giải thích và xin Mục Văn Hạo.
“Ông chủ Mục, tuyệt đối bất cứ ý tưởng xa gì với vị hôn thê của , chỉ đơn thuần thích tiếng hát của cô mà thôi.”
“Cậu cái gì?” Cảm xúc của Mục Văn Hạo rõ ràng xuất hiện d.a.o động, ánh mắt đen tối về phía .
Trán Vạn Xuân Huy lập tức toát mồ hôi lạnh, lúc nãy sai chỗ nào ?”
Giọng của Mục Văn Hạo vang lên nữa: “Lặp những lời mới nữa.”
Vạn Xuân Huy nào dám chứ, cố nén cảm giác bất an trong lòng xuống : “ tuyệt đối bất cứ ý tưởng xa gì với vị hôn thê của , chỉ đơn thuần thích tiếng hát của cô mà thôi.”
Giây tiếp theo, Mục Văn Hạo đột nhiên cất tiếng to, hơn nữa còn khen ngợi Vạn Xuân Huy: “Cậu cách ăn đó. Chuyện đăng báo tiếp theo, đồng ý.”
“..”
Vạn Xuân Huy hiểu gì hết, Mục Văn Hạo đổi thất thường càng trong lòng sợ hãi hơn.
mà hình như lấy lòng Mục Văn Hạo nhỉ?!
Tâm trạng của Mục Văn Hạo , tiếng hát của Diệp Ninh bên vũ trường cũng sắp kết thúc.
Sau đó là một tràng pháo tay vô cùng nhiệt liệt.
Diệp Ninh hát xong, hề dừng thêm giây nào, lập tức xuống sân khấu.
Mặc dù cô rời nhưng tiếng vỗ tay, tiếng cổ vũ vẫn cứ vang lên mãi dừng.
Mục Văn Hạo từ ghế lên, chỉnh sửa bộ áo vest nhăn của , thèm để ý với Vạn Xuân Huy: “Toàn bộ chi tiêu của đêm nay sẽ miễn phí, chúc chơi vui vẻ.”
Vạn Xuân Huy bóng dáng Mục Văn Hạo nghênh ngang rời , lúc mới thở phào nhẹ nhõm.
Đi giao tiếp với loại như Mục Văn Hạo, thật sự quá khó khăn.
Hậu trưởng, phòng trang điểm.
Diệp Ninh mới bao lâu, Mục Văn Hạo theo sát phía phòng.
Nhìn gương mặt trang điểm nhẹ của Diệp Ninh, Mục Văn Hạo thật sự ước gì thể chiếm nó của riêng.
“Có chuyện gì ?”
Mặt mày Diệp Ninh vô cùng lạnh nhạt, hề che giấu cảm xúc chán ghét Mục Văn Hạo nữa.
Mục Văn Hạo thèm để ý, hơn nữa thậm chí còn cảm thấy hận càng sâu thì yêu mới càng sâu.
“Hôm nay cô biểu diễn thành công.”
Anh nhẹ nhàng đến bàn trang điểm, dựa nửa mặt bàn, như như cô.
Diệp Ninh coi như khí.
Mục Văn Hạo tự lo một : “Nghe dạo gần đây bên đoàn văn công bận rộn, cũng công việc đó gì ho nữa, cô để ý đến thế. Không bằng cô trực tiếp nghỉ việc bên đó , tiền lương ở Hồng Hải cô bao nhiêu thì cứ việc thẳng. Một tuần cô lên sân khấu mấy ngày thì lên, thế nào?”
Diệp Ninh lạnh lùng liếc mắt : “Chẳng gì cả.”
Mục Văn Hạo đoán sẽ là như thế, chỉ ý trêu đùa cô thôi.
“ cô thích tự do, cũng cô ghét dùng phận Diệp T.ử để trói chặt cô. cô từng nghĩ đến , chỉ cần cô chịu từ bỏ đoàn văn công, mang phận quân tẩu nữa, là Diệp T.ử chân chính thì cái gì chứ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-289.html.]
Mục Văn Hạo cũng cảm thấy suy nghĩ của vấn đề gì, chỉ khi cô thật sự là Diệp T.ử thì mới tương lai càng rộng lớn hơn, cho nên thật đang giúp đỡ cô.
“Bỏ đoàn văn công, quân tẩu nữa?” Diệp Ninh ngước mắt về phía , hơn nữa còn lặp lời mới .
Mục Văn Hạo gật đầu, cô là một phụ nữ thông minh, lẽ thể tự suy nghĩ thông suốt.
“Phụt!” Diệp Ninh đột nhiên mỉm .
Nụ tràn ngập khinh thường và khinh miệt.
Nếu thật sự là như thế, chỉ sợ cô cũng sẽ mất thứ cuối cùng thể Mục Văn Hạo kiêng dè, thật sự để thích gì thì .
Người đàn ông thật sự coi cô là một con ngốc ?!
Mục Văn Hạo nhướng mày, thích vẻ mặt của cô.
Trong giọng lạnh nhạt của Diệp Ninh mang theo vẻ lạnh lùng, trực tiếp vạch trần ý đồ của .
“Đến lúc đó thì mới thật sự là hai bàn tay trắng, biến thành một con rối chỉ thể dựa dẫm .”
“Sao là con rối chứ, thể cho cô hết tất cả những gì cô , đây là thứ mà bao phụ nữ đều tha thiết mơ ước.”
Mục Văn Hạo thật sự hiểu nổi, cho dù là Đường Uyển Như là Mộng Kiều Nhụy, hoặc là những phụ nữ khác như cô, đều ước gì thể giành tình cảm thật lòng của .
Tại đến chỗ của cô thì cô khinh thường thèm ngó đến chứ.
“Đó là thứ , thứ . Mục Văn Hạo, yêu một là như thế nào.”
Mục Văn Hạo đột nhiên cảm thấy Diệp Ninh giống như một cục đá, cho dù cố gắng như thế nào thì cũng thể nào cô trở nên ấm áp.
mà cho dù cả đời cũng là thì vẫn cô.
“Cô thể dạy . Chỉ cần cô dạy , thể !”
Diệp Ninh nhạo, giống như thấu : “Không, .”
Đáy mắt Mục Văn Hạo âm u, đời còn chuyện gì là .
“Chúng còn nhiều thời gian, một ngày nào đó cô sẽ mới là bến đỗ cuối cùng của cô.”
Chờ đến khi Cố Phong ly hôn với cô , cô sẽ điểm của thôi.
“Mời ngoài cho.” Diệp Ninh mất kiên nhẫn trực tiếp đuổi .
Sắc mặt Mục Văn Hạo vô cùng âm u, rõ ràng thể tiếp tục lì lợm ở , nhưng vài giây vẫn cứ ngoài.
Diệp Ninh gương mặt u ám của bản trong gương, cô sức chịu đựng của cô đối với Mục Văn Hạo đến cực hạn .
Cửa Hồng Hải.
Diệp Ninh , tài xế vẫn cứ xe đầu xe như hôm. Cô chỉ thoáng qua Mục Văn Hạo đang bên trong xe, lập tức sải bước ngang qua chiếc xe .
Thật cho dù Mục Văn Hạo thì cô cũng ý định tiếp tục chiếc xe về.
Lần cô cũng Cố Phong bắt gặp, nếu Cố Phong cố ý tì hiểu thì chỉ cần nhớ kỹ biển xe là sẽ dễ dàng điều tra chủ nhân của chiếc xe là ai ngay.
Cô cũng hi vọng ngoại trừ cô còn những khác lôi chuyện , nhất là Cố Phong.
Mục Văn Hạo trơ mắt Diệp Ninh từ bên cạnh rời , vẻ mặt càng thê đáng sợ, nhưng mà cũng nổi giận, ngược cưỡng ép bản đè lửa giận .
“Ông chủ, cần mời cô Diệp về ?” Tài xế lo lắng hỏi.
Mục Văn Hạo quá hiểu tính cách của Diệp Ninh, cũng mấy ngày nay buộc cô nhiều nào, dứt khoát cho cô một ít gian.
“Không cần. Về nhà .”
Diệp Ninh một phố vắng tanh.
Xung quanh vô cùng yên tĩnh, gió nhẹ ban đêm ngược đầu óc cô tỉnh táo hơn ít.
Chỉ cần cô thể tìm điểm yếu hoặc là nắm thóp của Mục Văn Hạo, như thế thì mới cửa để đàm phán với Mục Văn Hạo, cũng mới cơ hội thoát khỏi tình cảnh khó khăn .
Mà hiện tại Mộng Kiều Nhụy chính là tiết điểm đột phá nhất, nhưng mà cô cũng thể quá sốt ruột, nếu thì dựa sự khôn khéo của Mục Văn Hạo, khả năng sẽ rút dây động dừng.
Cô nhắc nhở bản một nữa, dồn bộ lực chú ý để suy nghĩ việc , hề nhận một bóng dáng đang yên lặng theo sát cô ở một cách chừng mười mét phái , bảo vệ sự an cho cô.