Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 286
Cập nhật lúc: 2025-12-17 15:01:54
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Từ Minh Vũ tức đến thở : “Cho dù cô mắc thì cũng thể yêu cầu tất cả đều giống như cô .”
Mộng Vân Thường
“Chẳng lẽ đây chẳng là vì chế độ của các vấn đề ? Nếu quy định rõ ràng, trong lúc việc thể sai sót, nếu sai lầm thì tiếp thu trừng phạt, nghĩ thế thì trình độ biểu diễn hiện tại sẽ tiến bộ hơn nhiều. Ít nhất sẽ liên lụy đến khác.” Ngô Hàm Nhu vô cùng bình tĩnh trần thuật quan điểm của chính .
Mà những lời của cô càng tạo nên sóng to gió lớn.
Biểu diễn ở đoàn văn công khác với những công việc khác, thể trong lúc luyện tập cũng phát sinh sai lầm chứ?”
Nếu thật sự theo lời đề nghị của Ngô Hàm Nhu, thì chỉ e là tất cả đều sẽ xử phạt.
Từ Minh Vũ há miệng phản bác, nhưng mà trong thời gian ngắn nên cái gì.
Những gì mà Ngô Hàm Nhu , khả năng thực hiện .
mà cố tình Ngô Hàm Nhu cứ cam đoan rằng cô thể đc.
Ngô Hàm Nhu thể , những khác , cũng chỉ thể chứng minh thực lực của những khác sánh bằng Ngô Hàm Nhu.
Lý Kiến Hoa quăng cho Từ Minh Vũ một ánh mắt thương hại, hiển nhiên trong mấy ngày qua, loại chuyện như thế cũng đầu tiên xảy .
Cuối cùng Diệp Ninh vì mấy thành viên trong đội ca hát sẽ sợ hãi kiêng dè Ngô Hàm Nhu như thế.
Đều thấp cổ bé họng, nhưng mà bản Ngô Hàm Nhu cực kỳ tài giỏi. Tuy rằng cô là thành viên mới gia nhập, nhưng mà cũng quyền lên tiếng với các lãnh đạo .
Hơn nữa tuy rằng cô kiêu ngạo, nhưng xuất phát điểm của sự kiêu ngạo vì chính cô phát tiết, mà là vì tăng mạnh thực lực biểu diễn, vấn đề gì hết.
Thật khó để rõ rốt cuộc giữa Ngô Hàm Nhu và những khác ai đúng ai sai, chẳng qua bọn họ thực lực và độ cao khác mà thôi.
hiện tại vẫn đ.á.n.h vỡ cục diện giằng co .
Lý Kiến Hoa ho khan : “Mọi nghỉ ngơi vài phút , điều chỉnh trạng thái.”
Sau khi xong, đến bên cạnh Ngô Hàm Nhu, hạ thấp giọng, cố gắng cho những khác thấy .
“Hàm Nhu, cô yêu cầu cao, nhưng hiện tại chúng chỉ trình độ như thế, cô cũng thể yêu cầu tất cả đều trình độ như cô . Thế , sáng hôm nay cô tạm thời cần tham gia luyện tập, chờ đến khi luyện tập , cô gia nhập .”
Lý Kiến Hoa thật sự trả giá một trăm phần trăm tâm huyết cho Ngô Hàm Nhu.
Ngô Hàm Nhu lạnh nhạt liếc , cuối cùng cũng thêm gì nữa.
Mười phút , tiếp tục luyện tập, mà Ngô Hàm Nhu thì sân khấu thành xem chung với Diệp Ninh.
“Diệp Ninh, cô đồng ý với những gì mới ?”
Ngô Hàm Nhu đầu cô.
Bọn họ mới là một loại .
Diệp Ninh cũng thảo luận với cô về vấn đề , nhưng hiển nhiên Ngô Hàm Nhu cũng sẽ dễ dàng bỏ cuộc.
“Lúc cô ở sân khấu thì tuyệt đối sẽ bất cứ sai sót gì. Rõ ràng là bọn họ đủ thực lực, cũng chịu cố gắng, mà cứ chịu thừa nhận.”
Trong giọng của Ngô Hàm Nhu tràn ngập cảm giác cao cao tại thượng về sự ưu việt.
“Vậy ?” Giọng của Diệp Ninh trầm, cũng thèm về phía Ngô Hàm Nhu đang ở bên cạnh, mà nghiêm túc mỗi một sân khấu.
“Đương nhiên. Đứng sân khấu cùng với những đó rõ ràng là đang lãng phí thời gian của . Vậy mà cô thể chịu đựng lâu như thế, thật sự quá bội phục cô.”
Ngoại trừ Diệp Ninh , Ngô Hàm Nhu thật lòng khinh thường tất cả những khác.
“Vậy chắc cô hiểu lầm gì đó , cũng giống như bọn họ mà thôi, thể nào mỹ giống như cô .” Diệp Ninh vô cùng bình tĩnh trần thuật sự thật .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-286.html.]
Đáy mắt Ngô Hàm Nhu lộ vẻ khó chịu: “Vì cô đặt chung với mấy đó chứ? Bọn họ xứng!”
“Cô chú ý cách ăn của một chút .” Diệp Ninh lộ vẻ mặt nghiêm khắc.
Làm phân chia đắt rẻ sang hèn, càng xứng xứng.
Ngô Hàm Nhu ngờ Diệp Ninh sẽ cái trái ngược với cô như thế.
“Sớm muộn gì cũng sẽ một ngày, cô sẽ đồng ý với cách của thôi.”
Diệp Ninh thậm chí lười tiếp tục chuyện với cô nữa, hai tam quan khác , chắc chắn sẽ thể trở thành bạn với .
Không những lời kích thích lúc nãy của Ngô Hàm Nhu phát huy tác dụng , trong tập luyện , cho dù là các thành viên của đội nhạc khí đội ca hát thì đều giống như lấy hết hết sức, Ngô Hàm Nhu đ.á.n.h giá thấp, đúng là hiệu quả hơn nhiều.
Từ Minh Vũ và Lý Kiến Hoa ngờ rằng sẽ hiệu quả như thế, trong thời gian ngắn, trong lòng cũng nên nên nữa.
Doanh bộ, doanh ba.
Lúc Cố Phong nhận điện thoại của Mục Văn Hạo, đang ở sân huấn luyện.
“Doanh trưởng, gọi điện thoại đến phòng thường trực tìm .”
Ngay từ đầu Cố Phong còn chút khó hiểu, chờ trong ống vang lên tiếng của Mục Văn Hạo, lập tức trở nên âm u.
“Doanh trưởng Cố, quấy rầy đến công việc của ?”
Giọng điệu của Mục Văn Hạo nhẹ nhàng, bàn tay đang nắm chặt lấy ống của Cố Phong siết chặt .
“Có chuyện gì ?”
Cố Phong thấy Mục Văn Hạo bản lĩnh cũng hề nghi ngờ gì.
“Doanh trưởng Cố, tìm đúng là khó khăn thật đó, suýt chút nữa gọi điện thoại đến nhà của luôn .” Mục Văn Hạo cố ý trêu chọc.
“Không bây giờ cũng liên lạc với .” Cố Phong cố nén tức giận.
“Chỉ là điện thoại của phòng thường trực mà thôi, chẳng qua cũng gì quan trọng, kết quả đúng như những gì là .” Mục Văn Hạo cực kỳ đắc ý dào dạt.
“ thời gian nhảm với .” Cố Phong thật sự cố khống chế cảm xúc để dập máy ngay.
Tiếng của Mục Văn Hạo vang lên: “ doanh trưởng Cố là bận rộn, ngắn gọn thôi. Chừng nào thì ly hôn với Diệp Ninh đây?”
Khí thế xung quanh cơ thể Cố Phong lập tức trở nên thấp hơn nhiều.
Mục Văn Hạo cũng cần trả lời, mà tiếp tục tự tiếp: “Thật con thiếu kiên nhẫn, nếu doanh trưởng Cố thật sự nỡ, cũng ngại chuyện với Diệp Ninh.”
Trên mặt Cố Phong bao phủ một lớp băng sương, nghĩ đến tối hôm nay Diệp Ninh chắc chắn là đến Hồng Hải, nghĩ đến sự đê tiện của Mục Văn Hạo, c.ắ.n răng bốn chữ: “ sẽ nhanh.”
“Người như doanh trưởng Cố một lời một gói vang, chờ thêm một chút nữa . mà doanh trưởng Cố nhất định nhớ rõ, sự kiên nhẫn của là hạn.” Mục Văn Hạo xong lời cuối cùng, giọng vô cùng âm trầm, đó cúp máy.
Cố Phong siết chặt tay, giống như bóp nát ống .
Mục Văn Hạo đang uy h.i.ế.p , nếu chịu li hôn thì Mục Văn Hạo chắc chắn sẽ dùng cách tương tự để uy h.i.ế.p Diệp Ninh.
Bên phía Lữ Đình vẫn tìm chứng cứ tác dụng và cách phá giải cục diện , cũng thể nào tiếp tục kéo dài thời gian nữa, cho nên thật sự còn đường thoái lui nữa.
Chiều tối, Trịnh Thư Vân luôn luôn tan ca đúng giờ về sảnh nhỏ luyện tập của phòng ca múa, vẫn hề nhúc nhích.
“Không tan ca ?” Diệp Ninh thấy mấy bọn họ vẫn còn đang đắm chìm trong cơn giận dữ mà Ngô Hàm Nhu mang đến.
“Cô về , chúng luyện tập thêm một chút nữa.” Thái độ của Trịnh Thư Vân vô cùng kiên quyết.
Từ nhỏ đến lớn cô bao giờ chịu nhục nhã giống như ngày hôm nay, khác chỉ mũi mắng vô dụng.