Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 278

Cập nhật lúc: 2025-12-17 15:01:46
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tiệc đính hôn của Mục Văn Hạo hơn nửa cái thành phố đều oanh động, thậm chí còn chặn luôn cả một con phố phía nhà hàng.

Trận trượng như thế cho bộ dân trong thành phố đều bàn tán sôi nổi, đều .

Xe đậu vị trí chỉ định, Diệp Ninh và Trịnh Thư Vân từ trong xe bước xuống.

Trịnh Thư Vân con đường trải kín t.h.ả.m đỏ, nghẹn họng trân trối.

đương nhiên Mục Văn Hạo tiền, nhưng ngờ rằng sẽ ghê gớm đến thế.

Tình cảnh như thế thật sự quá rêu rao, hơn nữa đây cũng chỉ là một cái tiệc đính hôn thôi đó.

Nếu là tiệc kết hôn, chỉ sợ là Mục Văn Hạo sẽ bao hết nguyên cái huyện thành.

“Chắc ông chủ Mục thích cô Mộng lắm nhỉ.”

Cho nên mới coi trọng tiệc đính hôn như thế.

Diệp Ninh lộ nụ châm chọc, trong mắt cô, giá trị thương mại của bữa tiệc đính hôn cao hơn ý nghĩa chính của bữa tiệc đính hôn .

Hai hướng dẫn, nhanh chóng đến cổng lớn của bữa tiệc đính hôn, cánh cổng lớn tô son trát phấn đổi , trang trí vàng son lộng lẫy.

Khi Diệp Ninh thấy biểu ngữ cực lớn treo ở cửa, giống như bóng tối bao phủ, âm u khủng bố.

Cô cứng đờ tại chỗ, ánh mắt đảo tới đảo lui chằm chằm biểu ngữ, đến cả đôi tay đang rũ ở bên cũng dần siết chặt thành nắm đấm.

Trịnh Thư Vân định cảm thán một câu, nhận Diệp Ninh bình thường.

Giờ phút Diệp Ninh đề toát vẻ lạnh lẽo, rét mà run.

“Diệp Ninh, cô thế?”

hỏi theo ánh mắt của Diệp Ninh về phía đó, cũng cảm thấy biểu ngữ vấn đề gì.

Hiện tại một vài của cải, khi cưới vợ gả chồng đều sẽ đặt một cái biểu ngữ tạo bầu khí vui mừng, bên chỉ tên nhà trai và nhà gái đơn giản, đó thêm một ít câu chúc phúc.

Chẳng hạn như tân hôn vui vẻ, trăm năm hạnh phúc gì đó.

Cái biểu ngữ cũng giống thế, tên của Mục Văn Hạo và tên Diệp Tử.

“Diệp Ninh?”

Ngay khoảnh khắc Diệp Ninh thật sự g.i.ế.c , cô ngờ Mục Văn Hạo sẽ loại chuyện mặt dày vô sỉ như thế .

Hôm nay là tiệc đính hôn của Mục Văn Hạo và Mộng Kiều Nhụy, nhưng mà bên biểu ngữ tên của Diệp Tử.

Tất cả đều tham dự yến hội, , bộ huyện thành đều , Mục Văn Hạo và Diệp T.ử đính hôn với .

mà Mộng Kiều Nhụy Diệp T.ử chân chính, nếu một ngày nào đó Mục Văn Hạo vạch trần cô mới là Diệp Tử, như thế nào đây?!

Anh rõ ràng là chặt đứt bộ đường lui của cô, nắm lấy điểm yếu của cô, bỏ qua phận Diệp T.ử cũng !

“Mục Văn Hạo ? Anh ở chỗ nào?”

Trong giọng áp lực của Diệp Ninh xen lẫn mưa rền gió dữ.

Người phụ trách tiếp đón ở bên cạnh Diệp Ninh gọi thẳng tên của Mục Văn Hạo, đầu tiên là sửng sốt, đó chút thế nào.

Trịnh Thư Vân càng thêm khó hiểu.

Diệp Ninh sẽ đột nhiên trở nên đáng sợ như thế?

“Diệp Ninh, rốt cuộc là chuyện gì thế? Cô đừng sợ!”

“Thư Vân, chuyện liên quan gì đến cô.” Diệp Ninh dùng hết bộ sức lực mới thể đè xuống lửa giận cuồn cuộn trong lòng, đó lạnh lùng âm u về phía tiếp đón: “Rốt cuộc Mục Văn Hạo ở chỗ nào? Hiện tại gặp ngay lập tức!”

Đối phương còn gì, Mộng Kiều Nhụy là nữ chủ nhân từ bên trong đến.

Hôm nay Mộng Kiều Nhụy cũng ăn diện lộng lẫy, đeo đầy châu báu chói mắt.

Ngay khoảnh khắc cô thấy Diệp Ninh, Mộng Kiều Nhụy hổ khẽ giật khóe môi: “Diệp Ninh, hai cô đến , mau .”

thậm chí dám biểu ngữ treo ở cao cái nào, thực tế, hôm nay khi cô đến hiện trường mới thì Mục Văn Hạo còn chuyện nữa.

thật sự đồng tình và hâm mộ Diệp Ninh.

Thương hại vì Diệp Ninh trêu chọc trúng một từ thủ đoạn giống như Mục Văn Hạo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-278.html.]

Hâm mộ là vì cho dù Diệp Ninh vô tình từ chối nhưng Mục Văn Hạo vẫn cứ điên cuồng cố chấp, cho dù chỉ là một cái tên thì cũng cô.

Mộng Vân Thường

 

 

 

Diệp Ninh và Trịnh Thư Vân theo Mộng Kiều Nhụy bước đại sảnh tổ chức bữa tiệc.

Bên trong đông kín .

Sắc mặt của Diệp Ninh cũng trở nên khó coi đến cùng cực.

Cô cũng tìm bóng dáng của Mục Văn Hạo ở trong đám đông.

“Mục Văn Hạo ?”

Cũng chỉ một cô dám gọi thẳng tên của như thế.

Mộng Kiều Nhụy đương nhiên cô đang giận chuyện gì, ngay: “ dẫn cô tìm .”

Nói xong cô lập tức về phía Trịnh Thư Vân ở bên cạnh : “Cô Trịnh cũng đừng ngại, cứ tùy ý thưởng thức bánh .”

Ngụ ý chính là hai bọn họ gặp Mục Văn Hạo, mà cô chỗ .

Trịnh Thư Vân lo sợ bất an Diệp Ninh.

Diệp Ninh cho cô một ánh mắt trấn an, đó hiệu cho Mộng Kiều Nhụy dẫn đường.

Chờ hai rời khỏi đại sảnh náo nhiệt, Mộng Kiều Nhụy cẩn thận với Diệp Ninh: “Diệp Ninh, hiện tại cô đang tức giận, nhưng việc đến nước thể nào đổi . Huống chi hôm nay là ngày chúng đính hôn, cầu xin cô đừng chọc giận ông chủ mà.”

Mộng Kiều Nhụy thật sự sợ hãi, hiện tại gần như tất cả uy tín và danh dự trong tỉnh thành đều đến đây, cô sợ hãi Mục Văn Hạo sẽ vì Diệp Ninh mà nổi điên.

Diệp Ninh lạnh lùng : “Cô cũng hôm nay là tiệc đính hôn của hai , mà cô vẫn cứ để mặc cho bậy như thế ?”

Diệp Ninh đương nhiên là đang chỉ cái tên biểu ngữ.

Hiện tại tất cả đều đính hôn với Mục Văn Hạo là Diệp Tử, chứ Mộng Kiều Nhụy, lẽ cô là đương sự cũng cảm thấy việc chẳng quan trọng gì ?

Mộng Kiều Nhụy khổ, bữa tiệc đính hôn rõ ràng thứ cô thể quyết định. Mà cô cũng chỉ là gắn cái mác vị hôn thê cho mà thôi.

“Cô đừng giận, hiện tại bên ngoài đều coi là Diệp Tử, đính hôn cùng với ông chủ ngày hôm nay cũng là , sẽ liên lụy gì đến cô cả. Chắc là ông chủ cũng ý gì khác, chỉ là mượn cái tên Diệp T.ử để gia tăng mức độ nổi tiếng mà thôi.”

chỉ thể cật lực trấn an cảm xúc của Diệp Ninh, tuy rằng chính cô cũng những lời giải thích của cô miễn cưỡng đến cỡ nào.

Diệp Ninh thèm , cô chỉ nếu Mộng Kiều Nhụy thật sự để ý Mục Văn Hạo thì sẽ bao giờ chuyện để ý chuyện .

Hai nhanh chóng đến cửa của một cái phòng bao.

“Ông chủ ở bên trong, cô tự , còn ngoài sảnh đón khách.” Mộng Kiều Nhụy cho chính một lý do hợp lý để trong.

Diệp Ninh chút do dự đẩy cửa .

Ngay khoảnh khắc cửa phòng đóng , lòng bàn tay Mộng Kiều Nhụy đổ đầy mồ hôi lạnh.

Hiện tại cô thậm chí còn rốt cuộc tiệc đính hôn ngày hôm nay thể tiến hành một cách thuận lợi nữa?

Mục Văn Hạo lười biếng ghế sofa, hình như sớm đoán Diệp Ninh sẽ đến, cho nên khi thấy Diệp Ninh, khóe môi trực tiếp cong lên mỉm .

Anh hề để ý đến vẻ mặt tràn ngập phẫn nộ của Diệp Ninh.

“Sao cô đến đây trễ thế?”

Giọng điệu dịu dàng mang theo một chút oán trách, giống như là đang nũng.

Diệp Ninh tâm trạng nhảm với , cực lực đè nén giọng chất vấn: “Biểu ngữ treo ở bên ngoài là chuyện gì hả?”

“Cô thấy ?” Mục Văn Hạo rõ còn cố hỏi, hài lòng.

Một cái biểu ngữ lớn như thế, trừ phi Diệp Ninh là mù, nếu thể thấy chứ.

“Mục Văn Hạo, đừng giả ngu với ! Vì biểu ngữ tên của Mộng Kiều Nhụy mà tên Diệp T.ử hả?” Diệp Ninh cực lực đè nén lửa giận.

 

 

 

 

Loading...