Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 277

Cập nhật lúc: 2025-12-17 15:01:45
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trịnh Thư Vân cũng say, Mộng Kiều Nhụy cảm thấy hình như Diệp Ninh chuyện với Mục Văn Hạo, lập tức chủ động đỡ Trịnh Thư Vân lên xe .

“Vì tiếp cận Thư Vân hả?”

Diệp Ninh đè thấp giọng chất vấn Mục Văn Hạo.

Mục Văn Hạo lộ vẻ mặt vô tội: “Trời đất chứng giám, hề cố ý tiếp cận cô , là cô chủ động tò mò về chuyện của hai chúng .

Khi đến chữ “chúng ”, còn cố ý nhấn mạnh thêm.

Diệp Ninh hận đến mức nghiến răng nghiến lợi: “Anh phận của cô , cô thể trêu chọc !”

Người đàn ông thật đúng là vô pháp vô thiên, nhưng cho dù giỏi đến mức nào thì cũng chuyện đến cả bộ đội cũng sợ.

Mục Văn Hạo sờ mũi, vẫn cứ là dáng vẻ cà lơ phất phơ .

“Cô cứ yên tâm, sẽ trêu chọc cô . Người trêu chọc chỉ …”

“Sau cách xa cô !” Diệp Ninh lạnh lùng cảnh cáo, cho cơ hội tiếp.

Mục Văn Hạo theo Diệp Ninh lên xe, đáy mắt lộ một nụ đầy nghiền ngẫm.

Không bao lâu , tất cả trong thiên hạ đều sẽ , ai mới là phụ nữ của !

Mộng Kiều Nhụy ở bên cạnh , cùng cùng dõi mắt theo xe rời .

“Cô bảo trêu chọc Trịnh Thư Vân, đang ghen tị ?” Mục Văn Hạo giống như đang lầm bầm lầu bầu, giống như đang dò hỏi.

Toàn Mộng Kiều Nhụy đều cứng đờ, Diệp Ninh ghen? Làm gì chuyện đó chứ.

Người rõ ràng là đang lo lắng cho bạn của thôi.

tuyệt đối sẽ những lời Mục Văn Hạo mất hứng, chỉ thể theo : “Chắc là thế, con gái nào cũng đều như thế . Nếu cô thích, ông chủ cũng đừng tiếp xúc với Trịnh Thư Vân nữa, ?”

Mộng Kiều Nhụy thử , cô cũng chỉ là vì Diệp Ninh và Mục Văn Hạo thể hoà bình ở chung với mà thôi.

Mục Văn Hạo hài lòng bật thành tiếng, trả lời câu hỏi của Mộng Kiều Nhụy, tâm trạng cực kỳ sung sướng.

Trong xe, Trịnh Thư Vân cũng đang : “Diệp Ninh, hôm nay vui lắm đó. Không chỉ gặp ông chủ Mục mà còn thể uống rượu với Diệp T.ử nữa, cuối cùng thì ước mơ của cũng thành hiện thực !”

Diệp Ninh tràn ngập tâm sự nặng nề: “Nếu ước mơ của cô thành hiện thực , cô cũng hạn chế đến Hồng Hải .”

“Được , lời cô.” Cho dù Trịnh Thư Vân thật , dù thì trả lời dứt khoát, nhưng mà câu tiếp theo của cô lập tức Diệp Ninh trực tiếp thu hồi suy nghĩ .

“Diệp Ninh, cô cảm thấy cô Mộng khác với Diệp T.ử lúc sân khấu ?”

“Khác chỗ nào chứ?” Trong giọng của Diệp Ninh chút căng thẳng.

Trịnh Thư Vân nghiêm túc cẩn thận lựa lời, nên diễn đạt như thế nào mới đúng: “ cứ cảm giác, cảm thấy Diệp T.ử sân khấu và trong hiện thực giống như hai khác .”

Diệp T.ử sân khấu giống như một vị nữ vương, nhưng mà Mộng Kiều Nhụy đêm nay giống như một con cừu con dán sát bên Mục Văn Hạo, còn thấy vẻ chủ kiến và ánh sáng của riêng cô nữa.

“Cô suy nghĩ nhiều quá .” Diệp Ninh thể bội phục giác quan thứ sáu siêu nhạy bén của Trịnh Thư Vân.

“Cũng đúng. cũng thể yêu cầu mỗi sân khấu và sân khấu đều giống y như đúc .” Trịnh Thư Vân ngáp dài, trực tiếp dựa Diệp Ninh, nhắm mắt : “ ngủ ha, chờ chừng nào về đến nhà thì gọi dậy.”

Diệp Ninh nghiêng để cô dựa cô càng thoải mái hơn.

 

 

 

Ba ngày nhanh chóng trôi qua.

Sáng sớm cuối tuần, Diệp Ninh nhận cuộc điện thoại do Trịnh Thư Vân gọi đến

hẹn thời gian và địa điểm gặp mặt , hai cùng tham dự tiệc đính hôn của Mục Văn Hạo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-277.html.]

Diệp Ninh cúp máy xong thở dài, cô khuyên suốt ba ngày cũng thể Trịnh Thư Vân dẹp cái ý định .

Máy bàn vang lên nữa, lúc ống truyền đến âm thanh sung sướng của Mục Văn Hạo.

“Chừng nào cô đến đây?”

Anh cứ thế mà trực tiếp gọi điện thoại đến đây, thèm suy xét đến vấn đề Cố Phong ở nhà , đối với Diệp Ninh mà , đây là sự khiêu khích cực lớn.

“Nếu cô đến, cũng ngại trực tiếp cho xe đến đó đón cô.”

Giọng của Mục Văn Hạo nhẹ nhàng, nhưng lời trong lòng Diệp Ninh cực kỳ khó chịu.

Diệp Ninh xụ mặt xuống, bàn tay cầm lấy ống siết thật chặt.

sẽ .”

“Vậy ở đây chờ cô.”

Mục Văn Hạo xong lập tức cúp máy.

Diệp Ninh mím chặt khoé môi, mặc kệ Mục Văn Hạo ý đồ xa gì, cô cũng chỉ thể giặc đến thì đánh,nước lên nâng nền thôi.

Hôm nay mới sáng sớm Cố Phong ngoài , hôm nay ở bộ đội vốn dĩ là nghỉ ngơi, nhưng việc lập tức rời . Bởi vì ngày hôm nay cô cũng sẽ tham dự tiệc đính hôn của Mục Văn Hạo, cho nên cô cũng hỏi Cố Phong gì.

Mộng Vân Thường

Cô tùy tiện mở tủ quần áo chọn đại một bộ quần áo, quần áo xong ngoài.

Trên đường đến nơi hẹn gặp với Trịnh Thư Vân, mí mắt của cô giật liên hồi, giật đến mức cô phát phiền.

“Diệp Ninh, chỗ nè!”

Trịnh Thư Vân trong chiếc xe đậu ở ven đường, kêu to với Diệp Ninh đang đến gần.

Diệp Ninh lên xe, đó Trịnh Thư Vân, trực tiếp lộ vẻ mặt kinh ngạc.

Hôm nay Trịnh Thư Vân chỉ trang điểm vô cùng hoa hoè lộng lẫy, đến cả kiểu tóc cũng tạo kiểu vô cùng tỉ mỉ. Khoa trương nhất chính là cô còn mặc lễ phục váy dài, chẳng hề thua kém mấy bộ đồ biểu diễn mà cô mặc lúc lên sân khấu ở Hồng Hải biểu diễn.

Nếu ngoài , lẽ còn cho rằng hôm nay là tiệc đính hôn của Trịnh Thư Vân nữa.

“Diệp Ninh, cô ăn mặc quần áo đơn giản quá ?”

Trịnh Thư Vân ý thức là cô vấn đề, ngờ còn cảm thấy Diệp Ninh ăn mặc bình thường như thế là vấn đề.

“Chúng chỉ là tham dự tiệc đính hôn thôi, nhân vật chính , ăn mặc thế .”

Diệp Ninh một cách đương nhiên, thuận tiện ám chỉ là cô ăn mặc lố.

mà Trịnh Thư Vân cũng lập luận của riêng : “Chúng tham dự tiệc đính hôn của ông chủ Mục đó, chắc chắn sẽ nhiều nhân vật nổi tiếng ở các ngành nghề đến tham dự, dù cũng ăn mặc long trọng một chút mới coi như thể hiện thành ý của chứ.”

Diệp Ninh gượng ha hả hai tiếng, cô chính là thèm để ý đến đó.

mà cũng hết, cô gương mặt như thế , cho dù mặc cái bao tải thì chắc cũng đều hết.” Trịnh Thư Vân trực tiếp bắt đầu khen ngợi Diệp Ninh.

Diệp Ninh giảm cân gầy xuống thành công xong thật sự một gương mặt nghiêng nước nghiêng thành, đây chính là thứ mà cho dù dùng vàng bạc châu báu là quần áo xinh quý giá cũng thể nào đắp nặn .

Lần Diệp Ninh thật sự chọc cho bật : “Chờ lát nữa đến bữa tiệc , cô theo sát đó.”

Cô thật sự Trịnh Thư Vân tiếp xúc đến thế giới của Mục Văn Hạo, bởi vì nơi đó chắc chắn là một nơi còn hắc ám, khủng bố hơn trong tưởng tượng của mấy bọn họ nhiều.

“Tuân mệnh! bảo đảm sẽ chạy lung tung!” Trịnh Thư Vân vỗ n.g.ự.c bảo đảm.

Diệp Ninh chỉ thả lỏng , ngược nhà hàng , trong lòng cô càng thêm căng thẳng hơn nữa.

 

 

 

 

 

Loading...