Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 27

Cập nhật lúc: 2025-12-17 06:16:25
Lượt xem: 34

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trong mắt Sầm Lan bùng lên một ngọn lửa giận dữ.

“Con nhỏ Diệp Ninh đó thật sự quá đáng! Nó nghĩ chỉ cần Trịnh Thư Vân chống lưng là thể kê cao gối ngủ yên ?”

Vương Hinh Tuyết thở dài, vẻ mặt bất lực:

“Nếu thì bây giờ? Chúng mà trực tiếp mặt gây chuyện, chẳng tự đưa nhược điểm cho cô nắm ? Giống hệt chuyện hôm nay.”

cố ý nhấn mạnh hai chữ “hôm nay”, âm thầm quan sát phản ứng của Sầm Lan.

Hai hàng mày của Sầm Lan nhíu chặt , trông như đang suy nghĩ điều gì đó.

“Mình thể mặt,” Sầm Lan chậm rãi , “nhưng thể tìm khác… dạy cho cô một bài học. Cô thấy thế nào?”

Ánh mắt Vương Hinh Tuyết khẽ lóe lên một tia sáng, giống như cuối cùng cũng chờ câu .

“Tìm mấy ngoài đường ?” Cô giả vờ do dự, “Có ? Mấy đó chừng mực, lỡ lớn chuyện thì phiền phức lắm…”

Sầm Lan lạnh, giọng đầy khinh miệt:

“Hinh Tuyết, cô đúng là quá lương thiện . Bị bắt nạt đến tận cửa còn lo cho an nguy của đối phương.”

Cô dứt khoát tiếp: “Chuyện giao cho . Nếu thật sự xảy chuyện gì, cũng liên quan đến cô!”

Mộng Vân Thường

Vương Hinh Tuyết cố gắng kìm nén khóe môi đang cong lên, vội vàng bày vẻ lo lắng.

“Lan Lan, cô là nghĩa khí nhất, nhưng cô cũng là bạn của . thật sự cô gặp chuyện gì.”

Nhìn gương mặt chân thành của Vương Hinh Tuyết, Sầm Lan càng thêm kiên quyết. Cô nắm tay đối phương, giọng chắc nịch:

“Yên tâm , đang gì.”

Vương Hinh Tuyết đỏ hoe mắt, nhưng trong lòng hưng phấn đến mức bật .

Sầm Lan n.g.ự.c to mà đầu óc đơn giản, dùng phép khích tướng với cô là hiệu quả nhất.

Những ngày yên của Diệp Ninh… sắp chấm dứt .

________________________________________

Diệp Ninh cứ tưởng Trịnh Thư Vân liên hoan” là đến tiệm ăn bình thường.

Cho đến khi cửa phòng ca múa Hồng Hải, cô sững .

Ba ngày , khi bán ca khúc ở đây, cô tự nhủ sẽ tránh xa nơi . Không ngờ mới qua mấy hôm, trở nhanh đến .

“Diệp Ninh, ngẩn đó gì? Vào thôi.”

Trịnh Thư Vân đầu gọi cô, dáng vẻ vô cùng thoải mái, rõ ràng quen thuộc nơi từ lâu.

Diệp Ninh theo bản năng hỏi:

“Không ăn cơm ?”

Trịnh Thư Vân tưởng cô đầu đến, hiếm khi kiên nhẫn giải thích:

là ăn cơm mà. Ở đây vui lắm, ăn uống, hát, nhảy múa. thích nhất là liên hoan ở đây.”

Diệp Ninh đương nhiên nơi náo nhiệt, chỉ là…

“Nơi chắc đắt lắm?”

Trịnh Thư Vân bật , như thể thấy một câu hỏi ngớ ngẩn.

“Đi thôi, mời.”

Diệp Ninh bất đắc dĩ, vây quanh, cũng .

Vừa bước trong, nhân viên phục vụ tiến lên chào đón.

“Cô Trịnh, cô đến . Phòng cô đặt ở bên trong.”

Nhìn thái độ cung kính , rõ ràng Trịnh Thư Vân là khách quen.

Diệp Ninh chen giữa đám đông, cũng thấy nhân viên phục vụ từng tiếp đón , tâm trạng lập tức thả lỏng hơn.

Lần cô đến đây kín đáo, gặp cũng nhiều. Còn Mục Văn Hạo và Đường Uyển Như hiếm khi xuất hiện ở khu vực , khả năng nhận gần như bằng .

Bọn họ nhanh chóng dẫn một căn phòng lớn, đủ chỗ cho hơn hai mươi ăn uống, vui chơi thoải mái.

Trịnh Thư Vân cầm thực đơn, gọi món và rượu một cách hào sảng.

Những khác trong dàn nhạc sân khấu và sàn nhảy náo nhiệt bên ngoài thu hút, liên tục liếc .

Diệp Ninh đảo mắt quanh, hôm nay đông hơn ba ngày nhiều.

“Diệp Ninh, cô quen với khí ?”

Âm nhạc quá lớn, Từ Minh Vũ nghiêng gần, to mới rõ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-27.html.]

Diệp Ninh phủ nhận, cũng thừa nhận.

“Không ,” Từ Minh Vũ , “cứ thả lỏng. Đây chỉ là chỗ giải trí thôi.”

“Đội trưởng Từ,” Diệp Ninh hạ thấp giọng, “với phận của Trịnh Thư Vân, đến nơi ăn chơi… ?”

Từ Minh Vũ là việc cẩn trọng, thể nghĩ đến ảnh hưởng.

Trịnh Thư Vân tự đến đây thì , nhưng dẫn theo cả đoàn , tiêu xài phóng tay, khó tránh kẻ tâm soi mói.

Từ Minh Vũ liền bật .

“Cô chỉ cha cô là lãnh đạo quân khu, nhưng ruột của cô là thương nhân nổi tiếng trong tỉnh ?”

Anh tiếp: “Từ đến nay, chi phí ăn mặc của Trịnh Thư Vân đều do lo. Về tiền bạc, cô bao giờ bận tâm.”

Diệp Ninh bừng tỉnh.

Thì Trịnh Thư Vân mới là đại gia thật sự.

Vậy thì cần lo nghĩ nữa.

Rượu và thức ăn nhanh chóng mang lên, bầu khí trong phòng dâng cao.

Trịnh Thư Vân dậy, nâng ly rượu:

“Ly đầu tiên, chào mừng Diệp Ninh gia nhập! Đồng thời chúc mừng buổi biểu diễn hôm nay của chúng thành công mỹ mãn!”

“Nào, cạn ly!”

“Cạn ly!”

Tiếng ly va vang lên lanh lảnh.

Diệp Ninh từng xã giao ít, tửu lượng cũng khá. Hôm nay tâm trạng , cô dứt khoát uống cạn.

Mọi ăn trò chuyện, tiếng dứt.

“Đi nhảy thôi!”

Trịnh Thư Vân đột nhiên dậy đề nghị.

“Đi!”

Không ít hưởng ứng, kéo sàn nhảy.

Diệp Ninh vẫn yên.

nhảy, thậm chí nhảy , nhưng với thể hiện tại… chỉ sợ càng nhảy càng lộ khuyết điểm.

“Đội trưởng Từ, ?”

sang hỏi.

thích nhảy,” Từ Minh Vũ nhẹ, “ cũng vui mà.”

Anh hỏi nhiều, những chuyện chỉ cần hiểu trong lòng là đủ.

Diệp Ninh về sàn nhảy, Trịnh Thư Vân đang nắm tay Lý Mạn Mạn, hai cô gái đùa xoay vòng, vô cùng bắt mắt.

Từ Minh Vũ chuyển ánh mắt lên sân khấu.

Không khí nơi khác với đoàn văn công.

Đoàn văn công là biểu tượng của thái bình, trang nghiêm.

Còn nơi — xa hoa, rực rỡ, đầy mê hoặc.

“Nghe ca sĩ trụ cột của các cô hát ,” Từ Minh Vũ hỏi nhân viên phục vụ mang rượu đến, “ nhiều danh mà đến, đúng ?”

Nhân viên lập tức đáp:

. Hơn nữa tối nay cô Đường sẽ biểu diễn ca khúc mới.”

Từ Minh Vũ vui vẻ:

“Vậy chúng đến đúng lúc .”

Diệp Ninh vẫn giữ vẻ bình thản.

Không ngờ phòng ca múa sắp xếp biểu diễn ca khúc mới nhanh như . Trong lòng cô cũng khỏi nhen nhóm chút chờ mong.

“Diệp Ninh,” Từ Minh Vũ hào hứng , “tối nay lỗ tai chúng phúc . Trông tình hình , ca sĩ trụ cột hạng .”

Trong giọng lộ rõ vẻ mong đợi.

 

 

 

Loading...