Thập Niên Quân Hôn: Vợ Béo Bá Đạo Của Thủ Trưởng - Chương 269

Cập nhật lúc: 2025-12-17 15:01:37
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

xong thì chuẩn cúp máy, nhưng mà giây tiếp theo, giọng của Cố Phong vang lên.

“Tiểu Ninh.”

Diệp Ninh đặt ống ở bên lỗ tai .

“Còn chuyện gì ?”

“Mấy ngày nay em ?” Hình như Cố Phong xác định gì đó.

Diệp Ninh mím chặt khóe môi, đương nhiên đang hỏi cái gì.

“Đều khá , chờ về .”

thì hiện tại chuyện bằng điện thoại cũng thể rõ.

“Được, em chờ .”

Điện thoại cắt đứt, Diệp Ninh thở dài thườn thượt.

Mà Cố Phong ở đầu dây bên cũng đang ống trong tai, cũng lập tức buông xuống.

“Doanh trưởng, gọi điện thoại về nhà ?”

Lôi Vĩnh Minh văn phòng, thấy dáng vẻ rối rắm của Cố Phong.

“Ừ.” Hiện tại trong lòng Cố Phong thật sự vô cùng rối loạn.

Lần khi xuất phát bày tỏ tình cảm với Diệp Ninh , nhưng mà nhận câu trả lời của Diệp Ninh.

Ngay từ đầu cho rằng lẽ Diệp Ninh cũng tình cảm với , nhưng phản ứng mà Diệp Ninh biểu hiện lúc đó hình như cũng giống như những gì tưởng tượng.

Cho nên cảm giác khẳng định trong lòng cũng dần dần biến thành xác định.

Mấy ngày nay đều diễn tập với cường độ cao, buộc đặt bộ lực chú ý nhiệm vụ, nhiệm vụ kết thúc, trong lòng cũng chỉ còn một chuyện .

“Cậu còn giải quyết chuyện phiền lòng đó nữa hả?” Lôi Vĩnh Minh thoáng qua nhận ngay, từ đến nay bao giờ cho rằng Cố Phong sẽ là loại thích dây dưa dài dòng như thế.

Anh hỏi cầm lấy chén bên cạnh uống.

tỏ tình .”

“Phụt!”

Cố Phong một câu, lập tức Lôi Vĩnh Minh phun hết đống nước mới đổ miệng.

mà hiện tại cũng rảnh đoái hoài đến việc bản mất kiểm soát, nhiều chuyện hỏi thăm: “Chừng nào thế?”

“Ngay buổi tối công bố nhiệm vụ đó.” Cố Phong thành thật .

Hai mắt Lôi Vĩnh Minh sáng lên, quả nhiên hổ là doanh trưởng, khi xác định tình cảm thì lập tức hành động ngay.

“Đây chẳng là chuyện , sẽ bao giờ sầu vì chuyện nữa.”

Anh một cách đương nhiên, nhưng mà thấy Cố Phong nhíu chặt mày, lập tức ý thức gì đó.

“Không lẽ em dâu đồng ý hả?”

Chuyện chắc là thể nào xảy nhỉ, theo thì là do nhà gái dùng tính mạng uy h.i.ế.p cho nên mới thành công tổ chức cuộc hôn nhân , gần như bộ trong quân khu ai là chuyện .

Hiện tại Cố Phong khó khăn lắm mới thích cô, cô chắc chắn vui mừng khôn xiết, lập tức đồng ý mới đúng chứ.

Xùy!

Bọn họ là vợ chồng kết hôn một năm, còn cái gì mà đồng ý đồng ý chứ, chỉ tình cảm của hai bọn họ càng ngày càng sâu đậm hơn mới đúng.

mà câu trả lời tiếp theo đó của Cố Phong điên đảo nhận tri của nữa.

“Cô còn kịp trả lời , khéo lúc đó trong đoàn đưa mệnh lệnh đến, cũng ngay.”

Hiện tai Cố Phong nghĩ , chút bất đắc dĩ, nhưng thật cũng cảm thấy chút may mắn.

Có mấy ngày để giảm xóc, cũng thể cho Diệp Ninh càng nhiều thời gian để suy nghĩ cẩn thận. Nếu lúc đó cô từ chối , ngược sẽ nên như thế nào mới .

Lôi Vĩnh Minh cũng ngờ sự việc trùng hợp như thế: “Cái thì cần gì trả lời chứ, hai là vợ chồng , còn vài chục năm dài đằng đẵng, cô thích thì cũng đều là vợ của .”

Hơn nữa cũng vô cùng chắc chắn cảm thấy Diệp Ninh thể nào thích Cố Phong , cho nên Cố Phong cần thiết phiền não vì chuyện .

“Tình huống của chúng cũng giống như những gì tưởng tượng .” Cố Phong thấp giọng nỉ non.

Ngoại trừ một tờ giấy đăng ký kết hôn , giữa và Diệp Ninh thật sự còn bất cứ thứ gì khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-vo-beo-ba-dao-cua-thu-truong/chuong-269.html.]

Lôi Vĩnh Minh hiểu ý mà biểu đạt, nhưng mà càng thêm rõ.

“Không như thế thì là thế nào?”

Cố Phong há miệng, nhưng mà thể câu nào.

Nghĩ đến thái độ về cuộc hôn nhân của bọn họ mà Diệp Ninh bày tỏ lúc , hiện tại trong lòng thật sự hề nắm chắc chút nào.

 

 

 

Hai ngày , Cố Phong mệt mỏi về nhà.

Chuyện đầu tiên khi về nhà chính là đến đoàn văn công đón Diệp Ninh tan ca.

mà khi thấy Mục Văn Hạo ở đường cái đối diện đoàn văn công thì sắc mặt lập tức trở nên vô cùng âm u.

Mục Văn Hạo một chiếc xe màu đen, tay cắm túi quần, chăm chú cửa đoàn văn công, rõ ràng là đang chờ đợi nào đó.

Cố Phong ấn tượng sâu về Mục Văn Hạo, hơn nữa khi Vương Hinh Tuyết nổi điên cứ luôn mồm sợ hãi một gọi là “ông chủ Mục”, tuy rằng cũng xác nhận, nhưng mà trong tiềm thức cảm thấy Mục Văn Hạo khả năng chính là “ông chủ Mục” .

Ánh mắt của Cố Phong chỉ dừng mặt Mục Văn Hạo vài giây, Mục Văn Hạo lập tức nhạy cảm nhận gì đó, lập tức đầu về phía .

Ánh mắt của hai đàn ông va chạm giữa trung, trong chớp mắt ngắn ngủi giống như tiến hành hơn trăm trận c.h.é.m g.i.ế.c.

Mục Văn Hạo thẳng, gương mặt tối tăm nở một nụ lệ.

“Doanh trưởng Cố, ngờ chúng gặp nữa .”

Tuy rằng đang , nhưng mà nụ hề chạm đến đáy mắt hung ác nham hiểm.

Cố Phong nhíu mày , rõ ràng nhớ khi bọn họ gặp , Diệp Ninh chỉ giới thiệu tên của , nhưng mà hiện tại mặt lòng phận của .

Ngoại trừ việc điều tra thì còn khả năng gì khác.

“Sao ông chủ Mục ở chỗ thế?”

đang đợi . Doanh trưởng Cố thì ?” Mục Văn Hạo rõ nhưng vẫn cố hỏi.

Gương mặt Cố Phong căng chặt: “ đến đón Tiểu Ninh về nhà, ông chủ Mục đang đợi nào thế?”

Anh hỏi vấn đề , bầu khí giữa hai càng bắt đầu giương cung bạt kiếm.

Thậm chí Cố Phong âm thầm chuẩn sẵn tinh thần cho câu trả lời mà Mục Văn Hạo sắp sửa đưa .

Ánh mắt Mục Văn Hạo lóe lên, trong mắt lộ chút âm u, nhưng mà nhanh chóng càng thêm tươi rói.

“Đừng là doanh trưởng Cố cho rằng đến đón Diệp Ninh đó nha?”

Cố Phong im lặng.

“Ha ha ha, doanh trưởng Cố nghĩ nhiều quá , đúng là và Diệp Ninh là bạn, nhưng cũng chỉ một bạn duy nhất là Diệp Ninh. đến đây chờ khác.” Mục Văn Hạo , tuy rằng phủ nhận đến đây vì Diệp Ninh, nhưng cũng tên chờ.

Mộng Vân Thường

Cố Phong cũng cảm thấy đây là chuyện gì đáng để : “Ông chủ Mục, quen một cô gái tên Vương Hinh Tuyết , cô cũng là thành viên của đoàn văn công.”

Nếu như Mục Văn Hạo tự nhắc đến, hiện tại còn ngay mặt, Cố Phong dứt khoát hỏi thẳng luon.

Mục Văn Hạo nghiêng đầu suy nghĩ một chút: “Có chút ấn tượng, nhưng mà ấn tượng cũng quá sâu đậm. Chắc cô cũng quá đúng ? Thường thì chỉ nhớ kỹ mấy cô gái cực kỳ xinh thôi, chẳng hạn như...”

Anh đến đây, cố ý tạm dừng .

Đáy mắt Cố Phong chút âm u, tỏa khí thế lạnh như băng.

Tuy rằng Mục Văn Hạo còn hết câu, nhưng đang đến ai, trong lòng Cố Phong rõ, cố gắng kìm lửa giận, thèm để ý đến việc cố ý kiếm chuyện.

“Vài ngày Vương Hinh Tuyết điên, trong miệng liên tục kêu la đòi ông chủ Mục tha cho cô .”

Sắc mặt Mục Văn Hạo chút đổi, vô cùng nhẹ nhàng hỏi ngược : “Doanh trưởng Cố, cho rằng ông chủ Mục mà cô hả?”

“Nếu ông chủ Mục cũng quen cô , việc trùng hợp ?” Đôi mắt sắc bén của Cố Phong giống như thấu nội tâm của .

Mục Văn Hạo giận mà ngược còn mỉm : “Vậy thì thật sự sẽ oan uổng c.h.ế.t mất, tạm thời bàn đến chuyện rốt cuộc quen . Đó chỉ là mấy lời ăn lung tung do một điên , thể chứng minh cái gì chứ?”

 

 

 

 

 

Loading...